TK:
Bài thơ này Bác viết vào đêm rằm tháng riêng. Khi Bác đang cùng các chiến sĩ bàn việc quân trên sông nọ. Ánh trăng chiếu xuống dòng sông, nước va mạnh vào thuyền tạo cảm giác lãng mạn, nên thơ khó tả. "Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền" - Bóng trăng ở dưới nước được phản chiếu lại, còn sông thì luôn gợn sóng nên khi nhìn xuống ta tưởng chừng nhiều mảnh trăng dưới sông. Phong cảnh đặc biệt hơn rất nhiều