Văn bản ngữ văn 7

Đứa Con Của Băng

" Dừng chân đứng lại trời , non , núi

1 mảnh tình riêng ta với ta "

từ nội dung 2 câu thơ trên và toàn bài thơ ( Qua đèo ngang / SgK 7 tập 1 ) hãy viết đoạn văn bày tỏ hiểu biết của em về cảnh sắc thiên nhiên nước ta

" Đầu trò tiếp khách trầu không có

Bác đến chơi đây ta với ta "

từ nội dung gợi ra trong 2 câu thơ trên , hãy viết đoạn văn nêu hiểu biết của em về tác giả Nguyễn Khuyến và tình bạn của nhà thơ , liên hệ với tình bạn con người trong cuộc sống

HELP ME khocroi

Pham Hong Duc
26 tháng 10 2016 lúc 22:18

khong ai giup dau

dau ai ranh ngoi day viet bai van dai thong long cho cau

 

Bình luận (1)
trần thôn nữ
27 tháng 10 2016 lúc 19:49

để mình giúpvuiyên tâm đi

Bình luận (0)
trần thôn nữ
27 tháng 10 2016 lúc 19:53

xin lỗi nhưng mình không giúp đượcbucminh

Bình luận (1)
Minh khổng tuấn
29 tháng 11 2017 lúc 20:36

Bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan thể hiện tâm trạng nỗi niềm của nhà thơ khi đứng trước cảnh đẹp. Đặc biệt hai câu cuối của bài thơ gợi cho người đọc một nỗi buỗn, cô đơn đến não nề.

“Dừng chân đứng lại: trời, non, nước

Một mảnh tình riêng, ta với ta”.

Bài thơ được ra đời trong một chuyến hành trình của nhà thơ từ Thăng Long vào xứ Huế. Trải qua một cuộc hành trình đầy gian khổ, sau bao vất vả, mệt nhọc, khi tới một nơi có cảnh đẹp, núi non hùng vĩ, nhà thơ đã dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang này để nghỉ chân. Lúc này người và cảnh đã hòa làm một, cảnh cũng trở nên buồn theo tâm trạng nhà thơ, nhà thơ cũng nhìn cảnh để thể hiện tâm trạng của mình. Trước mắt nữ sĩ là cảnh đất trời bao la, bất diệt của vũ trụ: “trời, non, nước”. Trời thì xa, non thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. “Dừng chân đứng lại” để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của “trời, non, nước”. Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có “Một mảnh tình riêng, ta với ta”. “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khó chốn đèo Ngang này vậy. Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa, buồn tủi. “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn không ai chia sẻ. Còn gì buồn hơn khi đứng trước cảnh thiên nhiên bao la rộng lớn như vậy, con người trở nên nhỏ bé, khi ấy rất cần có sự chia sẻ, cảm thông để vơi đi sự cô đơn, nhưng tác giả chỉ nhận thấy ta với ta, túc là chỉ có ta với cảnh vật hoang vu này.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Thị Huyền Trang
Xem chi tiết
Minh Thư
Xem chi tiết
Alayna
Xem chi tiết
Trần Quang Hưng
Xem chi tiết
tai Tran
Xem chi tiết
Nguyễn Đỗ Minh Khoa
Xem chi tiết
bùi nhật mai
Xem chi tiết
Ý Linh
Xem chi tiết
thanh tuyen Nguyen
Xem chi tiết