Cho đoạn văn sau : "Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi ... người mẹ có một em dịu vô cùng"
a) Nêu nội dung chính của đoạn ăn trên
b) Tìm những từ thuộc trường từ vựng của khuôn mặt và trường từ vựng vê cảm giác của con người
c) Viết đoạn văn diễn dịch trình bày cảm nhận của em về đoạn văn trên trong đó có câu sử dụng tính thái từ bộc lộ cảm xúc
a) Khoảnh khắc sung sướng của bé Hồng khi ở trong lòng mẹ.
b)-Trường từ vựng về khuôn mặt: tươi sáng, đôi mắt, nước da, mịn, gò má.
-Trường từ vựng về cảm giác của con người: sung sướng, ấm áp, mơn man.
c)Khi đọc đoạn văn này, người đọc vẫn lây lan cảm giác của cậu bé sớm phải chịu thiếu thốn tình cảm, để rồi chợt nhận ra: tình mẫu tử là nguồn sức mạnh thiêng liêng và diệu kỳ, là nguồn an ủi và chở che giúp cho đứa trẻ có thể vượt lên bao đắng cay tủi nhục và bất hạnh. Hình ảnh mẹ qua những trang viết của nhà văn thật tươi tắn sinh động, là sự diệu kỳ giúp cậu bé vượt lên nỗi cay đắng của những ngày xa mẹ. Không khóc sao được, khi những uất ức nén nhịn có dịp bùng phát, khi cậu bé có được cảm giác an toàn và được chở che trong vòng tay mẹ. Thật đẹp khi chúng ta đọc những câu văn, tràn trề cảm giác hạnh phúc:“Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người mẹ, để người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho, mới thấy mẹ có một êm dịu vô cùng”. Mẹ đã trở về cùng đứa con thân yêu, để cậu bé được thoả lòng mong nhớ và khát khao bé nhỏ của mình. Có lẽ không cần phải bình luận thêm nhiều, khi tất cả tình yêu với mẹ đã được nhà văn giãi bày trên trang giấy.Một đoạn văn ngắn, một tình yêu vô bờ bến nhà văn dành cho mẹ đã khiến cho bao trái tim trẻ thơ thổn thức. Điều quan trọng hơn, nhà văn đã đem đến cho ta những giờ phút suy ngẫm về tình mẫu tử thiêng liêng bất diệt. Có lẽ vì những ngày thơ ấu in đậm trong hoài niệm đã làm nên một hồn văn nhân ái Nguyên Hồng sau này chăng?