Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong được đeo ấn hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường.Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến thiếp ôm nỗi quan hoài, mẹ già triền miên lo lắng.Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng,cũng sợ không có cánh hồng bay bổng.
a. Tìm từ ngữ xưng hô trong đoạn trích, nó gợi sắc thái gì?
b. Nêu nội dung khái quát đoạn trích.
c. Vì sao Vũ Nương chỉ cầu mong Trương Sinh trở về "bình yên", chứ không mong "được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về"?
a, Từ ngữ xưng hô: Chàng, thiếp
-> Thể hiện: Tình cảm vợ chồng sâu sắc, sự tôn trọng của người vợ với chồng
b, Nội dung khái quát: Lời Vũ Nương dặn chồng khi ra trận: Mong chồng có thể tự bảo vệ bản thân, sớm trở về đoàn tụ với gia đình
c, Vì Vũ Nương là người vợ hiền, thông minh, yêu chồng, chỉ cần có một gia đình đầy đủ ấm áp, không màng danh lợi vinh hoa.