Đề cương ôn tập văn 7 học kì I

Ngô Quang Kỳ Duyên

Cảm nghĩ về thành phố tôi yêu (văn biểu cảm)

mong các bạn giúp mình, mai mình nộp rồi ;((

Chu Vân Anh
28 tháng 11 2017 lúc 21:06

“Quê hương hàng dương xanh, trời biển xanh sóng hát yên lành. Ôi trời thu xanh tan biến trong sóng xanh rờn”.( Nhạc sĩ Đỗ Trí Dũng )

Những bài hát viết về Nha Trang là những tình cảm đẹp mà những tâm hồn nghệ sĩ đã dành cho vùng đất này. Nha Trang - dịu dàng ngay từ tên gọi. Những người con được sinh ra, lớn lên hay ít hơn chỉ là từng đặt chân đến Nha Trang đều cảm nhận được sự yên bình của thành phố biển xinh đẹp thuộc vùng duyên hải Nam Trung Bộ này của Việt Nam.

Được công nhận là một trong những vịnh biển đẹp nhất thế giới với thành phố êm ả nằm bên bờ biển, Nha Trang là trung tâm của đất Khánh Hòa - miền đất được mệnh danh là “xứ trầm, biển yến”. Yêu sao Nha Trang từ ánh bình minh trên biển của buổi sớm mai. Chỉ cần dậy sớm một chút và chạy ào ra biển là có được cái cảm giác cùng cả thành phố đón chào ngày mới. Bãi biển có thể là nơi hẹn hò của thanh niên nam nữ, cũng là nơi gặp gỡ của bạn bè, gia đình, người thân, hàng xóm. Người ta xuống tắm biển có khi chỉ để nói với nhau vài ba câu hỏi thăm sức khỏe nhưng tự dưng cảm thấy thiên nhiên làm con người trở nên gần gũi, thân mật hơn. Nha Trang không lớn lắm nên gặp ai cũng có cảm giác như vừa lạ lại vừa quen. Thong thả một mình đạp xe trên đường Trần Phú hay tìm một bác xích lô nào đó thì ta có thể thoải mái khám phá Nha Trang theo cách của mình.

Biển Nha Trang xanh và đẹp đến ngỡ ngàng trong mùa nắng. Nước biển Nha Trang cũng thẳm xanh theo từng thời khắc trong ngày. Mùa mưa Nha Trang rất ngắn. Ngắm mưa trên biển cũng mang đến cảm giác thật lạ. Biển như đang sẻ chia cùng những tâm sự của con người. Đứng trước biển, người ta có cảm giác đang trải lòng với biển và sống thật với chính mình hơn. Mới đạp xe ra phố ở Nha Trang cứ sợ rằng mình đi lạc nhưng vòng vòng một lát là thấy chỉ có mấy con đường, đi đâu cũng đi ra biển và cứ xác định biển ở hướng Đông là có thể tìm được đường về nhà. Đi dạo Nha Trang là phải qua ngã 6 và được nghe tiếng chuông đồng hồ nhà thờ Núi vang lên để thấy dù xe cộ lại qua có nhiều hơn thì cuộc sống phố biển vẫn còn yên bình lắm. Xa hơn nữa là đến cầu an ở chùa Phật học, nơi có ông Phật trắng tọa lạc trên núi, xưa gọi là Hoàng Mai Sơn. Khi đi về lại qua Mả Vòng vốn nổi tiếng với hai câu thơ của nhà nho Thuần Phu Trần Khắc Thành:

“Mả Vòng đêm vắng ma trêu nguyệt

Phước Hải xuân về cọp thưởng mai

Đi vòng ra hướng Bắc là có thể ghé Viện Pasteur, thăm Tháp Bà, dừng ở Hòn Chồng và trông sang Hòn Đỏ. Nếu tiến về hướng Nam có thể ghé lầu Bảo Đại, Viện Hải dương học và lên thuyền đi ra các đảo nổi tiếng như Trí Nguyên, Vinpearl Land, Hòn Tằm, Hòn Mun, Hòn Một, Làng Chài… nằm trong vịnh Nha Trang để hòa mình vào trời biển, để ngắm chim yến bay, để im lặng thả câu hay thưởng thức cá, tôm, mực tươi roi rói và những đặc sản nổi tiếng khác. Sau khi thỏa sức khám phá biển đảo, người ta có thể tìm cảm giác khác với sông Cái Nha Trang gió lộng bốn bề, ngắm đồng quê Nha Trang yên ả với làng lò đất, làng dệt chiếu nằm xen giữa những cánh đồng lúa, những vườn chuối và vườn dừa mướt xanh. Và để thư giãn, du khách có thể tìm đến Suối khoáng nóng Tháp Bà để xóa tan những mệt nhọc của cuộc sống ngày thường. Ẩm thực Nha Trang ngon từ những món ăn dân dã như bún cá, bánh căn, bánh canh, bánh xèo đến các loại hải sản tươi sống và đặc biệt yến sào. Bạn có thế dễ dàng thưởng thức ở một hàng quán nhỏ hay tìm đến những quán ăn, nhà hàng sang trọng trong thành phố tùy theo túi tiền…

Nha Trang đang ngày một đổi thay nhưng thật lạ là Nha Trang vẫn giữ được vẻ đẹp vốn có, như một cô gái vẫn giữ được nét chân quê bản sắc mà vẫn tìm vươn tới nét hiện đại để tôn thêm nhan sắc của mình. Nói sao hết, tả không hết vẻ đẹp của Nha Trang từ lúc bình minh ló dạng cho tới lúc mặt trời đi ngủ. Cảnh đã đẹp mà con người lại chân tình, hòa nhã hiếm nơi nào có được. Nha Trang góp mình cùng các địa danh khác trong tỉnh tạo nên một miền đất Khánh Hòa tươi đẹp, nhiều tiềm năng và đặc biệt là có sự giao thoa văn hóa hiếm gặp. Nha Trang đẹp trong từng câu thơ, từng lời hát bởi lẽ cái đẹp ấy là cái đẹp tự nhiên, không cần phải điểm tô thêm nữa. Còn bao điều mà những người từng được sinh ra, từng lớn lên hay từng ghé thăm Nha Trang muốn nói thêm về vùng đất này. Phố biển Nha Trang hiền hòa, xinh đẹp, con người Nha Trang chân tình, dễ mến và những ấn tượng về Nha Trang sẽ không dễ gì mờ phai trong ký ức khi đã rời xa. Biển vẫn mãi xanh và sóng mãi hát thay lời yêu thương của những người con Nha Trang dành cho vùng đất thân yêu này:

“Nơi đây người dân quê tôi thường sống trong tiếng sóng vỗ bờ

Bao ngày thơ ngây biển hát ru khúc ru hời

Mai dù xa nơi đây lòng vẫn nghe sóng vỗ tâm hồn

Con sóng dịu hiền ru như tiếng nôi những tháng năm

Nha Trang thân yêu ơi ta nguyện sống bên Người

Nha Trang bao thân thương ta ngợi hát về Người

Nguyện làm sóng trắng xóa nối đuôi nhau vỗ bờ

Cho lòng ta vẫn yêu em thiết tha… ”

Nguyễn Hải Đăng
28 tháng 11 2017 lúc 21:11

Minh Hương yêu Sài Gòn với tất cả những cái đáng yêu, cả những điều không mấy dễ chịu của nó. Dường như hình ảnh Sài Gòn đã ăn sâu vào trong tiềm thức, trở thành một phần máu thịt không thể thiếu trong cuộc sống của ông.

Sài Gòn tôi yêu là một bài tuỳ bút nằm trong tập tuỳ bút – bút kí Nhớ… Sài Gòn tập I của Minh Hương. Sài Gòn tôi yêu là một cảm nhận sâu sắc và một mối tình đằm thắm chân tình của nhà văn với con người và mảnh đất mà ông gắn bó suốt mấy chục năm.


Bài tuỳ bút mở đầu bằng những ấn tượng chung về Sài Gòn: Sài Gòn cứ trẻ hoài như một cây tơ đương độ nõn nà, trên đà thay da, đổi thịt, miễn là cư dân ngày nay và cả ngày mai biết cách tưới tiêu, chăm bón, trận trọng giữ gìn cái đô thị ngọc ngà này. Một sự cảm nhận thật độc đáo, với hình ảnh so sánh liên tưởng đầy bất ngờ, thú vị.

Từ ấn tượng chung, tác giả đột ngột chuyển sang bày tỏ trực tiếp tình yêu Sài Gòn của mình:

Tôi yêu Sài Gòn da diết… Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang âm u buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh. Tôi yêu cả những đêm khuya thưa thớt tiếng ồn. Tôi yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm. Yêu cả cái tĩnh lặng vào buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số dường còn những cây xanh che chở.

Ngay trong phần đầu của bài tuỳ bút, tác giả đã bộc lộ tình yêu nồng nhiệt, thiết tha của mình với thành phố Sài Gòn. Điệp từ tôi yêu được điệp lại ở đầu các câu văn như ngân đi ngân lại điệp khúc tình yêu, như nhấn thêm vào bản đàn tâm trạng rộn rã yêu thương của nhà văn.

Minh Hương yêu Sài Gòn với tất cả những cái đáng yêu, cả những điều không mấy dễ chịu của nó. Dường như hình ảnh Sài Gòn đã ăn sâu vào trong tiềm thức, trở thành một phần máu thịt không thể thiếu trong cuộc sống của ông.


Tình yêu Sài Gòn sâu nặng khiến nhà văn có được cảm nhận thật chính xác và tinh nhạy về thành phố. Con mắt tinh tường của nhà văn nhận ra cả cái sắc nắng “ngọt ngào” buổi sớm mai, cái “nhớ thương” của cơn gió lộng buổi chiều, cái ào ào đột ngột của những cơn mưa nhiệt đới; cả sự “trái chứng” của thời tiết đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh; cả cái nhịp sống đa dạng của phố phường; thưa thớt về đêm khuya, náo động, dập dìu vào giờ cao điểm; cả cái không khí mát dịu, thanh sạch ở những con đường rợp bóng cây xanh… Tất cả đã tạo nên vẻ đẹp và những nét riêng biệt cho thành phố phương Nam này.

Có thể nói, đây là đoạn văn kết hợp cảm xúc với quan sát tinh tế, đậm chất trữ tình.

Sau những dòng cảm xúc trữ tình, nhà văn chuyển sang những cảm nhận và bình luận về người Sài Gòn . Phải chăng, ông muốn lí giải kĩ hơn căn nguyên sâu xa tình yêu Sài Gòn của mình: không chỉ yêu nhịp sống, thời tiết, phong cảnh mà còn yêu hơn người Sài Gòn.

Người từ bốn phương hội về đây, rồi nhanh chóng hoà hợp thành người Sài Gòn. Thành phố bao dung và nhân hậu này bao giờ cũng dang hai cánh tay rộng mở mà đón nhiều người từ trăm nẻo đất nước kéo đến. Một thành phố như vậy, lẽ nào lại không yêu? Và có lẽ tình yêu Sài Gòn không chỉ là của riêng nhà văn.

Yêu Sài Gòn, tác giả yêu tất cả những con người Sài Gòn và nhận ra ở họ bao nét đẹp tâm hồn, làm nên một phong cách bản địa mang nhiều nét đặc trưng:

Họ ăn nói tự nhiên, nhiều lúc hề hà, dễ dãi. Phần đông ít dàn dựng, tính toán, người Sài Gòn cũng như phần lớn người Lục tỉnh đều rất chân thành, bộc trực.

Theo tác giả, phong cách ấy đã được kết tinh, trải nghiệm trong một thời gian dài của cuộc sống, được thử thách trong cam go của lịch sử.

Giới thiệu về phong cách người Sài Gòn, tác giả đi sâu vào giới thiệu phong cách của cô gái Sài Gòn – những bông hoa của thành phố làm cho thành phố thêm rực rỡ hơn hương thơm và sắc màu.

Cách viết xen lẫn những dòng cảm nhận và những lời bình luận của Minh Hương làm cho đoạn văn vừa đậm đà cảm xúc trữ tình, vừa giàu chất suy ngẫm.

Bài tuỳ bút kết thúc bằng việc khẳng định lại tình yêu son sắt thuỷ chung và mong ước tha thiết của nhà văn:

Vậy đó, tôi yêu Sài Gòn và yêu cả con người ở đây. Một mối tình dai dẳng, bền chặt. Thương mến bao nhiêu cũng không uổng công, hoài của. Tôi mong ước mọi người, nhất là các bạn trẻ, đều yêu Sài Gòn như tôi.

Cách kết thúc như vậy khiến cho chủ đề được xoáy sâu, nổi bật lên mà để lại những dư âm trong người đọc.


Các câu hỏi tương tự
Bùi Phương Vy
Xem chi tiết
Lê Đức An
Xem chi tiết
Vy Trần
Xem chi tiết
Nghĩa Nguyễn Hữu
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Hà Linh
Xem chi tiết
Trung Mai
Xem chi tiết
nguyễn thư
Xem chi tiết
Nguyễn ngọc Khế Xanh
Xem chi tiết