Viết văn 10

Khanh Long Tran

cảm nghĩ khi lần đầu tiên tham dự khai giảng ở trường thpt

Lưu Hạ Vy
3 tháng 9 2017 lúc 21:46

Quãng đời học sinh 12 bậc nói dài cũng thật dài, nói ngắn cũng thật ngắn. Trong quãng đời ấy chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có những kí ức tươi đẹp đọng mãi trong tâm trí không gì có thể xóa nhòa. Tôi cũng vậy, ấn tượng về ngày đầu tiên học tập ở ngôi trường THPT Nguyễn Huệ sẽ mãi mãi là một hồi ức đẹp không thể nhạt phai…
Trải qua ba tháng hè đầy hồi hộp và lo lắng, cuối cùng tôi cũng đã đặt chân vào ngôi trường mà hồi nhỏ lúc nào đi ngang qua tôi cũng để tâm nhìn những anh chị học sinh mà quyết tâm, phấn đấu.
Ngày tập trung tôi háo hức mặc đồng phục đến trường. Cảm giác thật kì lạ, tôi nhìn lại chính mình trong gương mà tự cười, đã ra dáng một nữ sinh cấp ba rồi đấy! Tháng 8, bầu trời ở Huế trong vắt không một gợn mây, nắng dịu nhẹ trải dài trên mặt đất. Đứng trước cánh cổng trường Nguyễn Huệ mở rộng tôi thấy thời gian như ngừng lại. Trường sao xa lạ đến thế, trường khang trang và thoáng đãng, tượng vua Quang Trung uy nghiêm giữa bãi cỏ xanh mướt, những hàng cây xanh ngắt tỏa bóng mát cho sân trường. Những phòng học san sát nhau,… Tất cả thu vào tầm mắt khiến tôi ngỡ ngàng.
Tôi vào lớp, lúc đó tôi chỉ ước sao có vài đúa bạn cũ nhưng tất cả các bạn đều xa lạ với tôi, thầy cô cũng vậy. Tôi ngỡ như mình đã trở lại ngày đầu tiên vào lớp 1, ngơ ngác như chú chim non, cầm chặt tay mẹ mà sợ sệt nhìn xung quanh. Nhưng bây giờ tôi đã lớn rồi, tớ không thể cầm tay mẹ nữa, tôi phải tự bay trên đôi cánh của mình, để bay vào khung trời mới.
Buổi chào cờ đấu tiên, không khí vô cùng rộn ràng. Tôi thật ấn tượng với bài phát biểu của cô hiệu trưởng. Những lời nói ngắn gọn mà súc tích. Tôi lắng nghe mà ngấm trọn những lời của cô về trách nhiệm, nghĩa vụ của mỗi học sinh khi được học tập tại ngôi trường đầy truyền thống này. Tiếng trống khai trường do cô hiệu trưởng gióng lên vang xa, xa thật xa, âm thanh đó như lưu lại trong tôi một cảm giác xao xuyến lạ lùng. Tôi biết là từ hôm nay tôi đã hòa mình vào một quãng đời mới, Một quãng đời gian nan, đầy thử thách nhưng tôi tin tôi sẽ vượt qua.
Thật may cho khối lớp mười khóa chúng tôi bởi năm nay là năm kỷ niệm 50 năm thành lập trường. Khác hẳn với những lễ hội mà tôi đã tham gia trước đây, lễ hội lần này thật rộn ràng với màu cờ sắc hoa, với nhũng tiết mục văn nghệ đặc sắc, với những gian hàng đầy tính sáng tạo và hào hứng… Bao nhiêu thế hệ cựu học sinh của trường cùng trở về tham gia với những tân học sinh chúng tôi . Tôi thấy niềm vinh dự tràn ngập trong tim, lễ hội dường như đã kéo những người con cách xa nhau về lại với gia đình Nguyễn Huệ thân thương. Lớp tôi cũng vậy, lễ hội như sợi dây vô hình kéo 43 con người xa lạ đến với nhau, như ngọn gió thổi đi sự lạ lẫm ngượng ngùng của các bạn. Bây giờ mọi người đã thân thiện, vui vẻ và cởi mở với nhau hơn để cùng hiểu, cùng sẻ chia những kỉ niệm vui buồn của lứa tuổi cấp III, lứa tuổi chóng buồn mà nhanh vui.
Thời gian như mây bay, tháng ngày như nước chảy, chớp mắt thời gian thoi đưa chẳng còn những tháng ngày vô tư, hồn nhiên của tuổi nhỏ nữa. Mặc lên tà óa dài trắng cấp III tôi dã là 1 nữ sinh THPT. Tôi đang từng bước, từng bước đều đặn bước vào chặng đường cấp III đầy khó khăn. Với bao nhiêu điều suy nghĩ trong tôi, niềm vui, niềm tự hào khi bước vào trường NH, nỗi buồn, nỗi nhớ khi xa cách thầy cô, bạn bè. Ba năm cấp III chỉ cần nhắm mắt là đã đi qua nhưng tôi sẽ nắm chặt từng giây, từng phút để thực hiện ước mơ vào đại học, để nhung nhớ quãng đường học sinh của chính tôi. Tôi sẽ ôm nó, sẽ khắc sâu nó để bước vào tương lai phía trước. Để rồi trưởng thành hạnh phúc nhớ lại mà không tiếc nuối!

>> Tham khảo <<

Bình luận (0)
nguyen minh ngoc
3 tháng 9 2017 lúc 21:51

1) Mở Bài : Khái quát về khung cảnh ngày khai trường - ngày đầu bước chân vào trường cấp 3!
2) Thân Bài :
a) - Cảm xúc khi làm lễ khi giảng
- Bạn mơi chung lớp và hình ảnh của các bạn cùng trường, nhất là những bạn khoá đầu như mình!
( kết hợp tự sự, tả cảnh và khắc hoạ hình ảnh)
b) - miêu tả sơ lược không khí lớp học ngày đầu tiên.
- thầy cô như thế nào?
- tâm trạng, cảm giác của bạn khi học những tiết học đầu tiên ( kiến thức, môi trường học tập và phương pháp học của cấp 3...)
- Có thể sơ lược về không khi lúc tan lớp.
3) Kết bài : khái quát tâm trạng trong ngày đầu học cấp 3! Nêu cảm nghĩ về mái trường mới này!


Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng sẽ có riêng cho mình những khoảnh khắc khó quên của quãng đời học sinh.Và đối với tôi cũng vậy,những ngày tháng chia tay với mái trường cũ để bước vào môi trường mới,một cánh cửa mới của đời tôi thật sự là giây phút khó quên.
Chia tay với chiếc khăn quàng đỏ,với mái trường cấp hai,ngưỡng cửa cấp ba đã dần đến.Một cảm giác bồi hồi,là lạ lại tràn về trong tôi.Tôi ngỡ như mình được trở về với những ngày đầu bước vào lớp Một,nhỡ như những ngày đầu chập chững bước qua cánh cổng THCS.Cảm giác ấy vẫn khó tả như ngày nào.Cánh cửa THPT đã mở ra sau ba tháng hè oi ả.Nơi đây giờ đối với tôi xa lạ hoàn toàn.Trường mới,bạn mới,thầy cô mới,cách học mới và cả một môi trường mới.Tôi sẽ phải thích nghi dần,làm quen dần với môi trường mới vì ba năm cuối ở đâysẽ quyết định cuộc đời tôi.Tôi bất chợt nghĩ rằng đây sẽ là khoảng thời gian thật sự gian nan,thử thách vì đây là nơi tôi cho là xa lạ.Nhưng không,ý nghĩ ấy dần bị dập tắt khi tôi đến trường nhận lớp,biết thầy cô,bạn bè,lớp học mới.Lúc ấy,tôi mới biết tất cả đều thân thiện như những ngày tôi còn học ở các lớp dưới.Mọi thứ quả thật đều rất mới,từ quang cảnh,ngôi trường và đến cả những con người.Thế nhưng tất cả như đều lưu lại cho tôi những kí ức về buổi đầu chập chững ấy.Tháng Tám-tháng giao mùa từ cuối hạ sang thu-tháng mà những chùm phượng vĩ chỉ còn thưa thớt vài nhánh nở muộn.Và cũng là tháng mà chúng tôi đến trường với những bài học đầu tiên.Giờ đây tôi đã là học sinh cấp ba,được khoác trên mình bộ đồng phục áo trắng viền xanh kết hợp váy xanh xếp li có vẻ trông tôi nữ tính hơn so với hồi cấp 2 mặc quần tây áo trắng.Được mặc bộ đồng phục mới mà trước đây tôi chưa từng mặc,ngồi gần người bạn tôi chưa từng quen,được học những thầy cô mà giờ đây tôi mới biết.Những cảm xúc lại trào dâng khó tả xẽn lẫn cả niềm vui nhưng hòa vào đó lại thoáng chút nỗi buồn.Niềm vui vì tôi đã như được trưởng thành hơn và được biết thêm nhiều điều mới mẻ tử những bài dạy,bài học mới.Nhưng tôi buồn vì đâu đó tôi thao1ng thấy những người thầy cũ,những người bạn cũ và cả những lời khuyên chân thành của thầy cô vào ngày tôi tốt nghiệp cấp 2.Nhưng thời gian có bao giờ dừng lại,nó sẽ lặng lẽ trôi mãi,trôi mãi không bao giờ dừng.Và tôi sẽ phải cố gắng để nắm giữ tưng giây,từng phút ấy.
Mái trường THPT là nơi tôi chỉ"dừng chân"ở ba năm học.Ba năm quãng thời gian không phảo là dài nhưng tôi nghĩ thời gian ấy đã đủ để tôi lưu giử những kỉ niệm đẹp về ngôi trường mới này.Và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được ngày này-ngày đầu tiên tôi bước vào ngưỡng cửa THPT.
hay:
Lần đầu tiên bước qua cánh cổng trường, tôi thấy lòng mình bồi hồi, một cảm giác kì lạ!. Một thứ cảm xúc khó có thể đặt tên, đó là sự ngỡ ngàng, lạ mà quen xen lẫn chút tự hào, hãnh diện. Không còn là cái cảm giác sợ hãi, nhút nhát oà khóc vào lòng mẹ như ngày đầu tiên vào lớp 1. Cũng không còn là cảm giác rụt rè với những mơ ước trong sáng rất đỗi ngây thơ khi ngày đầu tiên bước vào cấp II. Đã bao lần trải qua cái cảm giác của “ngày đầu tiên đi học” nhưng lần này lại khác, một cảm giác lạ, một cảm xúc mới. Tôi đã trưởng thành hơn trong suy nghĩ, dường như cảm xúc đang nói với suy nghĩ của tôi: “Ta đã lớn rồi - 15 tuổi. Bước chân đã chững chạc hơn, để bước vào một môi trường học tập mới, nhiều khó khăn thử thách đang đón chờ”.
Ngôi trường uy nghiêm trong cái nhìn của tôi, nhưng thật thân thiện như ngôi nhà thứ hai khi tôi cảm nhận bằng trái tim. Tôi dường như bị hòa lẫn vào trong sự náo nức, đông vui của không khí ngày đầu tiên đến trường. Mọi người ai cũng ăn mặc đẹp và nghiêm chỉnh, các bạn học sinh mang trên mình chiếc áo trắng tinh khôi với nét mặt rạng rỡ. Thầy cô ân cần, tận tình chỉ bảo học sinh mới về trường, về lớp. Một cảm giác thật ấm áp len lỏi vào trong dòng cảm xúc của tôi. Tất cả đều mới mẻ nhưng thật thân thương,...Ý nghĩ về trường, về thầy cô có chút khang khác, có chút ngỡ ngàng, lạ lẫm. Bạn bè lần đầu tiên gặp mặt, trao nhau sự bối rối ngượng ngùng, thầy cô trao cho học sinh sự ấm áp thân thiện. Và rồi tất cả mọi người sẽ thân thiết với nhau, sẽ là một gia đình. Tôi tin là như vậy. Chính từ ngôi nhà này, là sự khởi đầu của những khó khăn, thử thách mà tôi sẽ phải vượt qua để có được thành công mà tôi luôn mong đợi. Phải rồi, tôi sẽ hiên ngang bước qua mọi khó khăn, tự tin thách thức với mọi thử thách, cố gắng phấn đấu học tập thật tốt.
Ô kìa! Bất chợt có tia nắng chiếu vào khuôn mặt tôi rạng rỡ, tràn ngập trong tim và hòa vào không khí ngày đầu tiên đến trường. Tối về nhà, tôi vẫn còn miên man với dòng cảm xúc của ngày đặc biệt này, đọc xong nhật kí đầu tiên vừa viết, tôi lẩm bẩm giai điệu quen thuộc trong bài “Ngày đầu tiên đến trường” của ca sĩ Mỹ Tâm: “Lòng bỡ ngỡ khi tôi bước vô trường và quanh tôi như trong giấc mơ khoe hương thắm tươi. Mặc áo mới như trăm hoa đua nở. Nào ai ơi ai ơi có biết chăng?...”. Tôi ước sẽ khóa chặt được giây phút thiêng liêng của “Ngày đầu tiên” này lại, bằng chiếc khóa yêu thương, để rồi sẽ mãi là ngày đầu tiên đáng nhớ trong cuộc đời tôi.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Trung Lốp
Xem chi tiết
Phạm Thanh Thúy
Xem chi tiết
dung nguyen
Xem chi tiết
Trịnh Thị Hoài Thương
Xem chi tiết
Phạm Thanh Tường
Xem chi tiết
Nguyễn Thu Phương
Xem chi tiết
Boiha Vien
Xem chi tiết
william walker
Xem chi tiết
ngô bảo châu
Xem chi tiết