Đề bài: "Cuộc chia tay của những con búp bê" đã thể hiện một cách cảm động tình anh em của Thành Thủy. Hãy phân tích và nêu cảm nghĩ.

Nguyễn Mạnh Hùng

cảm nghĩ của em về tình cảm anh em thể hiện trong văn bản cuộc chia tay của những con búp bê

 

Nguyễn Đức Huy
25 tháng 12 2016 lúc 20:53

Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một tác phẩm hay và đầy ý nghĩa. Nó khiến cho em xúc động không chỉ bởi vì tình cảm hồn nhiên và dễ thương của hai anh em Thành và Thủy mà còn bởi vì cuộc chia ly đột ngột giữa hai anh em, hai tâm hồn nhạy cảm và trong sáng.

Người ta thường nói búp bê thì không biết khóc bao giờ. Búp bê chỉ là một đồ vật vô tri vô giác mà thôi. Nhưng con người bằng xương bằng thịt thì khác. Họ có thể vui, buồn, giận dỗi và khóc khi mình gặp phải những biến cố hay mất mát nào đó trong đời, cũng có thể khóc khi vui sướng. Thành và Thủy cũng chính là những con người như vậy. Hai anh em không chỉ rất yêu thương nhau mà còn muốn ba mẹ hai em không chia tay để trong hai trái tim bé nhỏ ấy không biết bao lần thổn thức. Thành là một người anh trai yêu thương em gái hết mực, dù cho đồ chơi của chúng chẳng có gì nhiều nhưng anh vẫn dành hết đồ chơi cho đứa em gái ngây thơ của mình. Thủy tuy còn nhỏ và khá trẻ con, nhưng hành động “võ trang cho con Vệ Sĩ”, đem đặt đầu giường để gác đêm cho anh để anh không chiêm bao thấy ma nữa xuất phát từ tình anh em. Thủy không thể chịu đựng nổi khi thấy Thành đem chia hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em nhỏ ra, em càng không thể cầm lòng khi em biết chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thôi, em phải xa người anh trai mà em hết lòng tôn sùng và yêu mến. Hai anh em cũng chỉ là hai con búp bê có cảm xúc phải chia tay nhau khi còn quá nhỏ để luyến lưu một góc trời ký ức đầy dư âm và kỷ niệm. Hai em không phải là người quyết định cuộc chia tay ấy mà chính quyết định ly hôn của ba mẹ hai em đã khiến cho hai em phải xa nhau, xa những tháng ngày hạnh phúc và đầy những ký ức đẹp như cổ tích. Khi biết chuyện, cô và các bạn của Thủy đã rất đau lòng, càng đau lòng hơn khi phải đối mặt với một sự thật phũ phàng rằng từ nay Thủy sẽ không còn được đi học nữa. Sự thật vẫn là sự thật. Em chỉ ước một điều là cái tổ ấm nhỏ bé ấy sẽ không bị tan vỡ và nụ cười lại nở trên mối hai anh em tội nghiệp. Người lớn thì có bao giờ hiểu được con trẻ nghĩ gì khi tuy còn nhỏ mà chúng phải chứng kiến cảnh ba mẹ bỏ nhau và phải nói lời chia xa với những người mà mình yêu thương nhất. Hai con búp bê cũng phải chúng kiến cảnh tượng đau lòng đó. Em không biết là chúng có khóc không nếu chúng phải chia tay nhau sau một thời gian dài bên nhau, chơi đùa cùng hai con người đáng yêu và dễ thương như hai thiên thần. Có thể chúng sẽ không khóc đâu vì búp bê làm gì có nước mắt. Nhưng cuộc chia tay đã làm nhói đau Thành và Thủy, để lại trong tim hai em một vết thương rất lớn không gì hàn gắn nổi. Dù vậy thì cuộc sống vẫn tiếp tục trôi, “mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng um trùm lên cảnh vật”. Hai em có thể xa rời nhau, nhưng tôi tin chắc một điều là chúng vẫn luôn nhớ về nhau, nhớ khung trời tuổi thơ với những cảnh vật quen thuộc, mãi mãi không quên. Em thấy lòng mình đau đớn khi trong phút giây nói lời tạm biệt, Thủy bắt thành phải hứa là sẽ không bao giờ để hai con búp bê ngồi xa nhau, cũng giống như hai sinh linh ấy sẽ mãi dõi theo nhau trên mọi nẻo đường đời.


Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Búp bê có lỗi gì mà phải chia tay? Búp bê vẫn muốn mình được hạnh phúc trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.

Bình luận (0)
Hoàng Nguyễn Phương Linh
25 tháng 12 2016 lúc 21:05

Anh em như thể chân tay
Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần.

Thế mà, hai anh em trong văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê phải chia tay vì bố mẹ của họ bỏ nhau.

Như bao trẻ thơ khác, hai anh em đã từng có một mái ấm gia đình để yêu thương, gắn bó. Em gái rất ngoan, luôn quan tâm đến anh. Con anh trai cũng rất hiền, biết yêu thương chăm sóc và lo lắng cho em. Hai anh em có biết bao kỉ niệm, có những kí ức tuổi thơ tươi đẹp hồn nhiên, hạnh phúc.

Rồi một sự thay đổi đảo lộn cuộc sống khiến hai anh em không khỏi xót xa. Tình anh em khăng khít xưa kia nay phải chia lìa bởi một hiện thực: bố mẹ chia tay. Ôi thật cảm động! Dường như hai anh em không sao chịu nổi trước cảnh tượng chia li đâu xót ấy. Cuộc sống của bố mẹ đã làm tổn thương hai tâm hồn bé nhỏ, làm mất đi tình cảm gia đình. Tại sao những người bố, người mẹ không có lòng vị tha để đem lại hạnh phúc cho các con? Làm cho các con của họ phải mất mát tình cảm, quạnh hiu trong cuộc đời. Cuộc sống của những đứa con khi bố mẹ chúng bỏ nhau thì sẽ trống vắng, tẻ nhạt biết nhường nào!

Thật thương cảm thay cho số phận của hai anh em: "Em thôi học theo mẹ đi xa, anh nhìn em nhưng phải ở lại với bố". Thật xúc động bởi tình anh em đằm thắm: "Hoa nở, chim hót nhưng hai anh em chẳng có niềm vui, trời nắng ấm nhưng hai anh em tê tái trong lòng...Họ chỉ biết khóc, biết sụt sùi, thút thít". Vì yêu cầu của bố mẹ, hai anh em phải xa nhau nhưng những con búp bê của chúng mãi mãi không chia xa. Anh nhường cho em, em để lại cho anh. Hai anh em muốn gửi gắm tâm hồn bé nhỏ của mình vào hai con búp bê xinh xắn ấy. Hai con búp bê đã thể hiện tình cảm anh em không thể nào vơi. Dù cuộc sống có đưa đẩy họ chia xa nhưng tình ruột thịt không bao giờ dứt, nó gợi nhắc những gì mà bố mẹ họ đã lãng quên.

Tình cảm anh em thật tràn đầy, không mảy may sứt mẻ. Dù xa nhau nhưng anh vẫn quan tâm đến em và em cũng luôn lo lắng cho anh. Anh đưa em đi thăm trường, thăm lớp, đi chào cô giáo cùng các bạn trước lúc em theo mẹ đi xa. Em dặn anh hãy tìm đến chỗ em khi anh rách áo, em sợ anh không có người chăm sóc. Tình cảm của em thật đáng trân trọng. Tình cảm đó làm ta xúc động biết nhường nào!

Thật đáng thương khi em phải theo mẹ ra đi nhưng cứ ngoái đầu nhìn lại. Em nghẹn ngào khóc nấc lên còn anh nhìn em qua màng nước mắt. Anh mếu máo chẳng nói được gì, chân cứng như ai chôn xuống đất, anh mãi nhìn em với cái bóng nhỏ liêu xiêu. Nếu bố mẹ họ không bỏ nhau thì đâu có cuộc chia li đáng thương ấy!

Đây là cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động vì gia đình đổ vỡ. Bức tranh chia li và tiếng khóc của hai anh em đã nhắn mọi người: Hãy cố gắng bảo vệ mái ấm gia đình! Hãy đừng làm tổn thương đến tình cảm và tương lai cảu trẻ thơ. Hãy giúp trẻ thơ có điều kiện vươn lên...

Bình luận (2)
trần châu
26 tháng 12 2016 lúc 5:15

Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một tác phẩm hay và đầy ý nghĩa. Nó khiến cho em xúc động không chỉ bởi vì tình cảm hồn nhiên và dễ thương của hai anh em Thành và Thủy mà còn bởi vì cuộc chia ly đột ngột giữa hai anh em, hai tâm hồn nhạy cảm và trong sáng.

Người ta thường nói búp bê thì không biết khóc bao giờ. Búp bê chỉ là một đồ vật vô tri vô giác mà thôi. Nhưng con người bằng xương bằng thịt thì khác. Họ có thể vui, buồn, giận dỗi và khóc khi mình gặp phải những biến cố hay mất mát nào đó trong đời, cũng có thể khóc khi vui sướng. Thành và Thủy cũng chính là những con người như vậy. Hai anh em không chỉ rất yêu thương nhau mà còn muốn ba mẹ hai em không chia tay để trong hai trái tim bé nhỏ ấy không biết bao lần thổn thức. Thành là một người anh trai yêu thương em gái hết mực, dù cho đồ chơi của chúng chẳng có gì nhiều nhưng anh vẫn dành hết đồ chơi cho đứa em gái ngây thơ của mình. Thủy tuy còn nhỏ và khá trẻ con, nhưng hành động “võ trang cho con Vệ Sĩ”, đem đặt đầu giường để gác đêm cho anh để anh không chiêm bao thấy ma nữa xuất phát từ tình anh em. Thủy không thể chịu đựng nổi khi thấy Thành đem chia hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em nhỏ ra, em càng không thể cầm lòng khi em biết chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thôi, em phải xa người anh trai mà em hết lòng tôn sùng và yêu mến. Hai anh em cũng chỉ là hai con búp bê có cảm xúc phải chia tay nhau khi còn quá nhỏ để luyến lưu một góc trời ký ức đầy dư âm và kỷ niệm. Hai em không phải là người quyết định cuộc chia tay ấy mà chính quyết định ly hôn của ba mẹ hai em đã khiến cho hai em phải xa nhau, xa những tháng ngày hạnh phúc và đầy những ký ức đẹp như cổ tích. Khi biết chuyện, cô và các bạn của Thủy đã rất đau lòng, càng đau lòng hơn khi phải đối mặt với một sự thật phũ phàng rằng từ nay Thủy sẽ không còn được đi học nữa. Sự thật vẫn là sự thật. Em chỉ ước một điều là cái tổ ấm nhỏ bé ấy sẽ không bị tan vỡ và nụ cười lại nở trên mối hai anh em tội nghiệp. Người lớn thì có bao giờ hiểu được con trẻ nghĩ gì khi tuy còn nhỏ mà chúng phải chứng kiến cảnh ba mẹ bỏ nhau và phải nói lời chia xa với những người mà mình yêu thương nhất. Hai con búp bê cũng phải chúng kiến cảnh tượng đau lòng đó. Em không biết là chúng có khóc không nếu chúng phải chia tay nhau sau một thời gian dài bên nhau, chơi đùa cùng hai con người đáng yêu và dễ thương như hai thiên thần. Có thể chúng sẽ không khóc đâu vì búp bê làm gì có nước mắt. Nhưng cuộc chia tay đã làm nhói đau Thành và Thủy, để lại trong tim hai em một vết thương rất lớn không gì hàn gắn nổi. Dù vậy thì cuộc sống vẫn tiếp tục trôi, “mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng um trùm lên cảnh vật”. Hai em có thể xa rời nhau, nhưng tôi tin chắc một điều là chúng vẫn luôn nhớ về nhau, nhớ khung trời tuổi thơ với những cảnh vật quen thuộc, mãi mãi không quên. Em thấy lòng mình đau đớn khi trong phút giây nói lời tạm biệt, Thủy bắt thành phải hứa là sẽ không bao giờ để hai con búp bê ngồi xa nhau, cũng giống như hai sinh linh ấy sẽ mãi dõi theo nhau trên mọi nẻo đường đời.

Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Búp bê có lỗi gì mà phải chia tay? Búp bê vẫn muốn mình được hạnh phúc trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.

Bình luận (0)
trần châu
26 tháng 12 2016 lúc 5:16



"Anh em như thể chân tay
Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần."

Thế mà, hai anh em trong văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê phải chia tay vì bố mẹ của họ bỏ nhau.

Như bao trẻ thơ khác, hai anh em đã từng có một mái ấm gia đình để yêu thương, gắn bó. Em gái rất ngoan, luôn quan tâm đến anh. Con anh trai cũng rất hiền, biết yêu thương chăm sóc và lo lắng cho em. Hai anh em có biết bao kỉ niệm, có những kí ức tuổi thơ tươi đẹp hồn nhiên, hạnh phúc.

Rồi một sự thay đổi đảo lộn cuộc sống khiến hai anh em không khỏi xót xa. Tình anh em khăng khít xưa kia nay phải chia lìa bởi một hiện thực: bố mẹ chia tay. Ôi thật cảm động! Dường như hai anh em không sao chịu nổi trước cảnh tượng chia li đâu xót ấy. Cuộc sống của bố mẹ đã làm tổn thương hai tâm hồn bé nhỏ, làm mất đi tình cảm gia đình. Tại sao những người bố, người mẹ không có lòng vị tha để đem lại hạnh phúc cho các con? Làm cho các con của họ phải mất mát tình cảm, quạnh hiu trong cuộc đời. Cuộc sống của những đứa con khi bố mẹ chúng bỏ nhau thì sẽ trống vắng, tẻ nhạt biết nhường nào!

Thật thương cảm thay cho số phận của hai anh em: "Em thôi học theo mẹ đi xa, anh nhìn em nhưng phải ở lại với bố". Thật xúc động bởi tình anh em đằm thắm: "Hoa nở, chim hót nhưng hai anh em chẳng có niềm vui, trời nắng ấm nhưng hai anh em tê tái trong lòng...Họ chỉ biết khóc, biết sụt sùi, thút thít". Vì yêu cầu của bố mẹ, hai anh em phải xa nhau nhưng những con búp bê của chúng mãi mãi không chia xa. Anh nhường cho em, em để lại cho anh. Hai anh em muốn gửi gắm tâm hồn bé nhỏ của mình vào hai con búp bê xinh xắn ấy. Hai con búp bê đã thể hiện tình cảm anh em không thể nào vơi. Dù cuộc sống có đưa đẩy họ chia xa nhưng tình ruột thịt không bao giờ dứt, nó gợi nhắc những gì mà bố mẹ họ đã lãng quên.

Tình cảm anh em thật tràn đầy, không mảy may sứt mẻ. Dù xa nhau nhưng anh vẫn quan tâm đến em và em cũng luôn lo lắng cho anh. Anh đưa em đi thăm trường, thăm lớp, đi chào cô giáo cùng các bạn trước lúc em theo mẹ đi xa. Em dặn anh hãy tìm đến chỗ em khi anh rách áo, em sợ anh không có người chăm sóc. Tình cảm của em thật đáng trân trọng. Tình cảm đó làm ta xúc động biết nhường nào!

Thật đáng thương khi em phải theo mẹ ra đi nhưng cứ ngoái đầu nhìn lại. Em nghẹn ngào khóc nấc lên còn anh nhìn em qua màng nước mắt. Anh mếu máo chẳng nói được gì, chân cứng như ai chôn xuống đất, anh mãi nhìn em với cái bóng nhỏ liêu xiêu. Nếu bố mẹ họ không bỏ nhau thì đâu có cuộc chia li đáng thương ấy!

Đây là cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động vì gia đình đổ vỡ. Bức tranh chia li và tiếng khóc của hai anh em đã nhắn mọi người: Hãy cố gắng bảo vệ mái ấm gia đình! Hãy đừng làm tổn thương đến tình cảm và tương lai cảu trẻ thơ. Hãy giúp trẻ thơ có điều kiện vươn lên...

Bình luận (0)
trần châu
26 tháng 12 2016 lúc 5:17

Quyền trẻ em là một quyền là một vấn đề rất bức thiết trong tất cả mọi thời đại. Bàn về vấn đề này có rất nhiều tác phẩm đã nêu ra những vấn đề cấp bách liên quan đến trẻ em hiện nay. Trong số đó tác phẩm “cuộc chia tay của những con búp bê” là một tác phẩm cảm động nói về số phận thương đau của hai anh em buộc phải chia cách do người lớn. Tác phẩm đồng thời cũng đánh vào thái độ của những người lớn đối với thân phận những trẻ em nhiều bất hạnh.

Truyện kể về hai anh em Thành và Thủy rất yêu thương nhau, tình cảm thân thiết của hai anh em họ tưởng chừng như không thể chia lìa. Thế nhưng chuyện không thể ngờ được ấy cũng xảy ra. Hai anh em buộc phải chia lìa do tình cảm cha mẹ. Bố mẹ hai anh em đã quyết định li hôn và mỗi người nuôi một đứa trẻ. Vậy là hai anh em phải chia cách và không thể ở bên nhau được nữa. Câu chuyện nói về cuộc chia tay của những con búp bê của hai anh em cũng là nói đến cuộc chia tay của hai anh em, cuộc chia tay không biết trước quá bất ngờ và cũng quá khốc liệt không biết đến khi nào mới có thể gặp lại được. Chỉ vì những sự ích kỉ của người lớn đã dẫn đến cuộc chia tay của hai anh em và cũng là cuộc chia tay của những con búp bê.

Trước tiên Thủy là một em bé rất nhân hậu, giàu tình thương rất quan tâm đến anh trai. Mỗi con búp bê Thủy đặt cho nó một cái tên như con vệ sĩ con em nhỏ. Thủy luôn đặt chúng cạnh nhau quàng chúng lên tay nhau thân thiết. Điều đó thể hiện đó là một cô bé giàu tình cảm không chỉ đối với an trai mình và còn đối với cả những vật vô tri vô giác như những con búp bê. Em coi trọng chúng như những người anh em chị em ruột thịt của mình vậy.

Em không bao giờ để chúng có thể xa cách nhau mà em luôn để chúng được gần nhau bên cạnh nhau mỗi lúc. Cũng tưng chừng như tình cảm của những con búp bê với nhau cũng như tình cảm của hai anh em không thể nào chia cách. Vậy mà điều đau lòng ấy cuối cùng cũng xảy ra. Cuộc chia tay đầy nước mắt của những con búp bê khiên cho người đọc cảm động xót xa không chỉ vì cuộc chia tay cuộc chia tay mà còn là những tình cảm của người em dành cho những con búp bê và người anh khiến cho người đọc cảm động xót xa. Trước khi Thủy theo mẹ về quê ngoại em không quên dặn anh trai “Anh ơi bao giờ áo rách anh tìm về chỗ em em vá cho anh nhé”. Đó dường như là những câu nói thân thương đầy tình cảm cuối cùng mà em dành cho anh. Câu nói của Thủy dường như cũng ẩn chứa một nhắn nhủ rằng anh hãy về thăm em anh nhé em lúc nào cũng nhớ anh. Thành thì nằm ngủ hay mơ thấy mà, Thủy biết điều đó nên đã bảo anh là sẽ để con vệ sĩ bên cạnh để bảo vệ anh. Đúng là một người em chu đáo luôn nghĩ đến anh mình kể cả khi đến giờ phút chia tay em vẫn không thôi dành những tình cảm thân thương đối với anh trai. Tình cảm đó thật khiến người khác không nỡ chia lìa bọn trẻ, thế những những người thân nhất với chúng cha mẹ của chúng lại nỡ lòng nào khiến chúng phải chia cách như thế.

Trong cuộc chia tay của Thủy đối vói cả lớp chi tiết Thủy cho biết mình không được đi học nữa khiến cho chúng ta cảm thấy thật đau xót. Về quê ngoại ở xa trường học quá nên em không thể tiếp tục đến trường được. Về que cũng đồng nghĩa với việc em không thể được vui chơi như những đứa trẻ khác mà sẽ phải đi bán hoa ngoài chợ không những khiến cả lớp mà còn khiến người đọc chúng ta cảm thấy thật bàng hoàng. Em mới chỉ là một em bé còn rất nhỏ vậy mà cuộc đời em lại phải lặn lội kiếm sống ngoài chợ thật khiến người đọc cảm thấy nghẹn ngào xiết bao. Cha mẹ của hai em chia tay đối với họ cũng là một nỗi đau khá lớn bởi họ ít nhiều cũng đã chung sống với nhau có hai đứa con. Thế nhưng đối với Thủy em còn quá nhỏ để bước vào đường đời sớm như vậy. Khi đó chi tiết khiến chúng ta cảm động nhất có lẽ chính là hình ảnh cô Tâm tặng cho Thủy quyển sách và cây bút nắp đó là sự chết lặng đi của cô Tâm cùng những giọt nước mắt từ từ rơi khi nghe tin em không thể được đi học nữa.

Còn Thành em có lẽ là một đứa trẻ khá ít nói và em cũng không biểu, lộ nhiều tình cảm như Thủy. Nhưng qua cách em không lấy đồ chơi Thủy đưa cho mà cho Thủy hết khiến chúng ta thấy được đây là một người anh rất nhường nhịn em gái luôn dành hết tình cảm cho em gái một cách chân thành thật khiến chúng ta cảm thấy ngưỡng mộ tình cảm anh em của hai em. Thành kinh ngạc khi trong tâm hồn mình đang diễn ra những mất mát đau đớn qua lớn mất mái ấm gia đình mất đi người em thân yêu nhất trong khi đó cuộc đời kia vẫn trôi bình thường. Dường như em cảm nhận thấy xã hội ngoài kia không hề có hai em, em dường như đã không là một con người trong xã hội nữa bởi gia đình chính là cội nguồn của xã hội để đưa các em đến với xã hội thế nhưng giờ đây mái ấm của em đâu còn nữa. Em hụt hẫng cô đơn của em đã tác động mạnh mẽ đến trách nhiệm của mỗi chúng ta trước những người xung quanh và cuộc sống của cộng đồng.

Qua cảnh chia tay của những con búp bê ta thấy được ước muốn của Thành và Thủy đó chính là ước muốn được mãi mãi sống cùng cha mẹ dưới mái ấm hạnh phúc và những con búp bê không bao giờ phải chia cách nhau cũng như hai anh em sẽ không bao giờ phải chia xa.

Qua câu chuyện tác gia muốn đề cập đến chúng ta một lời nhắn nhủ rằng mái ấm gia đình là một tài sản vô vùng quý giá. Nó là nơi lưu gìn giữ những tình cảm cao quý thiêng liêng. Hãy gìn giữ nó đừng bao giờ vì một lí do nào đó để làm tổn hại đến những tình cảm cao quý và thiêng liêng ấy bởi những tình cảm chân thành ấy một đi đã mất đi thì thật khó mà quay trở lại như trước kia

Bình luận (0)
Trần Hoàng Minh
29 tháng 8 2017 lúc 17:00

tòan bài dài dữ vậy ta

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Họ Đỗ Tên Toàn
Xem chi tiết
Phuong Anh Pham Vu
Xem chi tiết
Lê Phương Mai
Xem chi tiết
vo le trinh
Xem chi tiết
Veles
Xem chi tiết
Đào Vuong
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hà Giang
Xem chi tiết
Nhữ Thanh Hà
Xem chi tiết
Lê Quang Hoài Phong
Xem chi tiết