Hè lại đến khi phố phường đỏ thắm hoa phượng. Hè lại đến khi tiếng ve rộn ràng hát ca. Tạm biệt sách bút thân yêu, tạm biệt mái trường mến yêu. Chúng em chào đón hè đã về - bài hát Hè về Không hiểu tự bao giờ, mùa hè đã gắn liền với tuổi cắp sách đến trường. Mùa hè đến mang theo bao sung sướng của tuổi học trò. Chúng em có thể thở phào nhẹ nhõm và háo hức chờ những chuyến đi chơi xa cùng gia đình. Khi những chú ve sầu bắt đầu hát ca những điệu nhạc du dương, khi những chùm phượng vĩ nở đỏ rực cả góc sân trường... đó là hình ảnh báo hiệu mùa hè mới bắt đầu. Ôi! Mùa hè đang về đấy! Hầu hết học sinh ai cũng yêu mùa hè, trong đó có em. Mùa hè - gợi cho em bao cảm xúc thân thương, bao ấn tượng khó phai.
Khi không khí vui tươi ấm áp của mùa xuân qua đi, thay vào là cái nắng gay gắt của mùa hạ rồi chuyển qua mùa khác, cứ thế nó như vòng tuần hoàn xoay chuyển mãi. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng của nó. Mùa xuân - vạn vật nhẹ nhàng bước sang năm mới đầy hi vọng, ước mơ. Mùa thu - mùa của bao nỗi buồn vẩn vơ, vô cớ mà không thể lí giải nổi. Mùa đông - mùa của cơn gió buốt thịt len lỏi, luồn lách, chui rúc vào từng ngỏ nhỏ, cuốn lá tung bay. Còn mùa hạ thì sao? Nó có đặc điểm nổi bật nào có thể làm rung dộng trái tim của bạn? Riêng tôi, tôi yêu cái nắng chói chang, oi bức, ngột ngạt. Tôi yêu những bản nhạc hoà tấu do nhạc sĩ ve sầu tạo nên giúp cho mọi người thư giãn giữa trưa hè, tôi yêu từng cánh hoa phượng vĩ nở đỏ rực trên nền trời xanh tươi, tôi yêu sự vui chơi thoả thích, ...tất cả, tất cả đều diễn ra vào mùa hè. Đó là lí do tôi yêu mùa hè.
Vào mùa hè, không khí nóng nực nhất trong bốn mùa, cái nắng nóng làm nám da người nông dân, người xây dựng, làm thiêu đốt cây lá. Thoả thích làm sao khi em được ăn kem, ăn những li chè thập cẩm, chè đậu xanh, chè bưởi... giữa thời tiết nóng như lò bát quái này. Những li chè thập cẩm thơm lừng, béo ngậy, mát lạnh. Chúng em có thể đắm mình giữa làn nước trong xanh, bơi lội tung tăng như những con cá giữa biển Nha Trang, Vũng Tàu, đùa giỡn với sóng biển, hoà quyện cùng cát xây những lâu đài ước mơ, nhảy múa cùng những dồi thông xanh mát, vi vu vi vút, chúng em còn mê mải bắt ốc... Em yêu mùa hè mùa mà chúng em có thể thoải mái học hành, không phải sợ những bài kiểm tra, không phải u sầu khi bị điểm kém... mùa hè mang lại cho chúng em bao nụ cười. Mỗi khi hè đến, em được về quê thăm ông bà nội ở Hậu Giang. Nào là câu cá, ngồi nghe bà kể chuyện, cùng lũ trẻ chèo thuyền giữa vùng sông nước mênh mông, rợp sắc tím biếc của bông súng, ngắm cảnh đồng ruộng, bình minh, hoàng hôn với khói lam quyện lại lan toả khắp nơi. Nhưng càng vui chơi, em lại nhớ kỉ niệm trường lớp, nhớ những bài kiểm tra đầy ám ảnh, nhớ bạn bè, thầy cô, nhớ chiếc bàn thân thương... mùa hè mang lại cho chúng em sự nhớ nhung da diết. Hè đến mang lại cho chúng em sự giải trí sau một năm học căng thẳng, để chuẩn bị cho năm học mới tốt đẹp hơn. Những công ty du lịch rất đắt khách vào mùa này vì thế họ cũng mong hè về như chúng em. Các bạn ạ! Mùa hè thật đặc biệt, nó đem lại cho ta những suy nghĩ, cảm xúc tự nhiên ít khi ta có được.
Trong khoảnh thời gian chúng ta nói cười vui vẻ cùng gia đình thì có ai biết rằng một nơi luôn buồn bã, trống vắng, mong ngóng các bạn đến, mong đợi các bạn tâm tình, mong muốn các bạn ở lại mãi với nó... Các bạn có biết ai không? Chính là ngôi trường và bác phượng thân yêu của chúng ta. Bác còn biết làm gì khi học sinh nghỉ hè hết, bác đứng lặng im một mình, cô đơn vô cùng, có ai thấu hiểu? Nhớ khi xưa, em đã khắc chữ lên cây còn bây giờ em nhìn dấu vết mà cảm thấy tội lỗi làm sao!
Thời gian cứ trôi đi, trôi đi như những làn sóng dập dềnh ra khơi không thể trở lại. Nhưng có lẽ kỷ niệm thời thơ ấu luôn đọng mãi trong em. Khi mùa hè đến vào năm cuối cấp một, chúng em ôm nhau, không ai nói gì chỉ ứa nước mắt. Cô nghẹn ngào:
- Các con đừng buồn nữa! Chúng ta có thể gặp nhau mà!
Một lí do khác khiến em yêu mùa này: em đã cất tiếng khóc đầu tiên vào mùa hè, mùa sinh nhật của em. Mùa hạ mang lại cho đất nước ta nhiều trái cây bổ dưỡng, ngon lành: xoài, chuối, đu đủ, trái sầu riêng, dưa hấu... trái nào em cũng thích.
Mùa hè - mùa của những cảm xúc, suy nghĩ, những thú vui, những ước muốn... mùa của em và tất cả mọi người. Mùa hạ chỉ thế thôi cũng đủ để gợi tình yêu và nỗi nhớ trong tâm hồn mỗi chúng ta.
Khi những con đường trong thành phố bắt đầu có tiếng ve râm ran, khi hai tiếng đã bắt đầu nở rộ những khóm hoa phượng vĩ đỏ thắm thì khi ấy là lúc một mùa hè mới, một kỳ nghỉ thú vị sắp bắt đầu. Nghỉ hè – đó là hai tiếng quen thuộc đối với mỗi người học sinh. Đó là khoảng thời gian rảnh rỗi, nghỉ ngơi. Sau suốt một năm học bận rộn. Đó cũng là khoảng thời gian mà họ dành cho gia đình nhiều nhất.
Một buổi sáng thức dậy với ánh nắng sớm tinh khiết rọi vào gian phòng nhỏ bé của mình, tôi bỗng thấy có một cảm giác kỳ lạ trong lòng. Cái ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm, tiếng chim ca líu lo đầu hè, tiếng tấp nập của xe cộ ngoài phố như giải thích cho cái cảm giác kỳ lạ ấy. Tôi bắt đầu một kỳ nghỉ hè bằng những chuyến đi chơi với gia đình mình, về thăm quê nội, quê ngoại tôi thấy mình biết thêm được thật nhiều điều. Quê tôi đẹp lắm! Rồi những lần đi biển tôi vui đùa thỏa thích với sóng biển dưới bầu trời trong xanh không gợn chút mây. Những khoảnh khắc yêu thương, những tình cảm chan chứa và niềm vui ấy chỉ có vào ngày nghỉ hè mà thôi.
Nghỉ hè như đã trở thành một khoảng không gian mà ai cũng mong ước nó đến thật nhanh, thật gần để được sum họp gia đình, để được vui đùa thỏa thích bên nhau. Nghỉ hè là lúc mà những dấu ấn, những kỷ niệm đẹp nhất của mỗi người được tạo dựng nên, được vun đắp bằng tình yêu thương của mỗi người. Phải cảm ơn mùa hè, cảm ơn những kỳ nghỉ đã cho chúng ta những giây phút thư giãn.
Nhưng không phải mùa hè lúc nào cũng cười, lúc nào cũng vui. Có những lúc, người ta ngồi thu mình lại một góc, nghĩ về những kỷ niệm của năm học cũ, nghĩ về những gì đã thả mình vào sự vui sướng với gia đình mà quên mất bạn bè, những người đã gắn bó với ta trong suốt chặng đường học tập, quên mất những ký ức của tuổi học trò suốt năm học vừa qua. Mùa hè cũng làm cho ta phải xa bạn bè một thời gian, xa thầy cô mà mình quý mến
Cũng thật buồn! Có thể vì những lý do đó mà có người yêu kỳ nghỉ hè hoặc có người lại không thích kỳ nghỉ hè. Mỗi người có một ý nghĩ khác nhau vể mùa hè cũng như mùa hè mang lại cho mỗi người một cảm giác khác nhau.Tôi yêu mùa hè vì mùa hè.
Tháng 5 – tháng của nắng vàng rực rỡ – tháng của những cuộc chia xa… Câu ca từ đâu bỗng hiện về trong tôi tha thiết: Mỗi khi đến hè lòng man mác buồn… Chia tay nhé, bạn thân yêu ơi, chia tay mái trường, chia tay hàng cây xanh mát, chia tay bác bảo vệ cùng tiếng trống trường vang lên mỗi ngày. Chia tay nhiều lắm. Và, điều ta không thể được phép quên, đó là các thầy cô – người lái đò chở khách qua sông, chắp cho ta đôi cánh bay khắp bốn phương trời…
Xa trường, xa thầy cô, bạn bè dẫu ta có buồn thì cũng không thể để nỗi buồn ấy chi phối sự hồn nhiên vô tư ở cái tuổi “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”. Ma đã ai nhìn thấy? Quỷ là thế nào? Còn học trò thì ai chả biết!
Hè về, trong tôi lại nao nao nhớ về những cảm xúc hân hoan của thời thơ ấu. Những trưa hè nắng giòn tan, lũ trẻ thôn quê chúng tôi lại rúc rích rủ nhau ra tắm suối. Con suối chảy qua làng, nó như một chấm phá trong bức tranh làng quê thanh bình; như một minh chứng cho biết bao thế hệ học trò quê tôi đã tắm mát, vũng vẫy nơi này…
Lũ quỷ sứ chúng tôi với biết bao trò nghịch ngợm, nô đùa, ham chơi như quên lối về để mẹ phải thất thanh gọi về như gọi đò sông cái. Rồi những buổi chiều lộng gió chúng tôi lại túm năm tụm ba ngồi chơi những trò chơi dân gian, kể nhau nghe những câu chuyện cổ tích đến lạ kì hay chạy dọc con đường đất với những chiếc chong chóng quay tít trước gió cùng cánh diều tuổi thơ cao vút trên bầu trời. Mùa hè của tuổi thơ tôi được gói gọn trong những kỉ niệm ngọt ngào. Tôi yêu mùa hè, yêu nắng vàng cùng tiếng ve kêu râm ran như một bản nhạc, đa cung, đa sắc. Những cánh phượng hồng giao thoa cùng nắng vàng làm nên màu quang phổ. Chỉ những ai có trách nhiệm với đời mới nhận ra màu quang phổ mùa hè đẹp ngất ngây…
Khi lớn lên, hè về tôi lại cảm nhận mùa hè bằng một tình yêu khác. Đó là những tia nắng lấp ló len lách như nhảy múa qua khe cửa sổ lớp học . Là cảm giác thoải mái dịu nhẹ trong tâm hồn khi đạp chiếc xe chạy trên con phố cũ kĩ có chút cổ xưa còn chưa kịp tắt nắng. Cảnh vật xung quanh hiện lên giản dị mà đẹp đến vô cùng, nên thơ, nên nhịp…
Đối với tôi mùa hè còn nhiều cái để nhớ, để ngẫm lắm. Tôi bất chợt nhớ về mùa hè chia tay năm cấp 2, dù không phải là mùa hè chia tay cuối cùng của thời học sinh nhưng nó lại đọng lại trong tôi biết bao cảm xúc và ý nghĩa. Nhất là tình cảm thầy trò. Thầy cô – những người dìu dắt chúng tôi trong suốt 4 năm dài, để chúng tôi đủ sức bước vào cổng trường cấp 3… Biết bao nhiêu kỉ niệm đong đầy cùng với một hoài bão lớn đang ấp ủ trong những trái tim bé bỏng, nhưng đầy nhiệt huyết .
Đối với những người khác, có thể mùa hè thật đơn giản và rất đỗi bình thường, chỉ là một mùa trong năm với cái nắng nóng gay gắt làm đổ mồ hôi. Nhưng với tôi, mùa hè lúc nào cũng thật đẹp, thật ý nghĩa. Bởi, mùa hè cho ta nhiều lắm. Cho ta lớn khôn để ta biết yêu, biết ghét, biết nhận ra những điều tốt đẹp..
Hè về làm nên biết bao cảm xúc của tuổi học trò, vô cùng, vô tận. Là cả một khoảng thời gian cho ta trải nghiệm mọi thứ để suy nghĩ, dần trưởng thành và lớn lên . Trong cuộc sống tất bật này, có thể nhiều người quên đi những khoảng thời gian dành cho cảm xúc của riêng mình nhưng với tôi lại ngược lại. Tôi luôn mong chờ những giây phút đẹp đẽ đánh động đến đáy tâm hồn, để thả mình vào những điều kì diệu xung quanh .
Những chiều nắng vàng rực rỡ bỗng nhiên lại là cả một cơn mưa rào chạy đến bất chợt. Mưa mùa hè sao mà đến nhanh thế. Nhanh chóng, hối hả nhưng lại mang cho chúng ta cảm giác trong lành dịu nhẹ. Đứng dưới hiên nhà nghe tiếng mưa kêu lộp…độp, thả hồn theo gió mây, miệng lẩm nhẩm cất lên những câu ca quen thuộc . Mọi cung bậc của cảm xúc như đan xen vào nhau tất cả như hòa quyện lại thành một dòng cảm cảm xúc vô cùng ,bất tận.
Tôi nhận ra rằng cuộc sống này thật nhiều điều ý nghĩa , biết bao thứ đang chào đón nếu chúng ta biết nhìn nhận và đánh giá một cách tích cực. Là khi chúng ta biết chia sẻ, cảm thông yêu thương, quan tâm chăm sóc đến mọi người. Là khi thấy được sự nhọc nhằn, vất vả của cha mẹ khi ‘’ bán mặt cho đất,bán lưng cho trời ‘’, gương mặt đen xạm và tấm áo ướt đẫm mồ hôi trong ngày hè nóng nực. Thúc giục ý chí nghị lực của mỗi chúng ta để xứng đáng với những công lao của cha mẹ.
Và đôi khi tuổi thơ lại trở về với những kỉ niệm, những giận hờn vu vơ , những trò đùa nghịch tai quái của lũ bạn, là những mối tình học trò ‘’ sửu nhi ‘’ thật buồn cười nhưng cũng rất đáng để ta trân trọng với chút nhớ nhung, hoài niệm và thật nhiều lưu luyến.
Tôi ôm trọn những kỉ niệm đẹp của mùa hè để đi vào những trang nhật ký, vào những dòng lưu bút… Gửi gắm lòng mình vào đó bằng những tâm tư, tình cảm tự sâu thẳm trái tim mình ; Bằng những câu ca, nét chữ – tất cả những gì ý nghĩa nhất…
Cuộc sống trôi đi như những vòng quay nhanh lắm, bốn mùa quanh năm lặp đi lặp lại theo một quy luật tự nhiên. Mùa hè cũng vậy đến thật nhanh nhưng đi cũng thật nhanh. . Mỗi mùa hè qua đi là cả một tập ký ức để lại. Nó sẽ trở nên tuyệt vời biết bao khi ta coi nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này. Cảm ơn mùa hè đã cho tôi hiểu sâu sắc hơn ý nghĩa của tình người, để đi vào tương lai sán lạn…