Bài 1 : Tìm hệ thống luận điểm , luận cứ , dẫn chứng của mỗi đoạn văn sau :
a ) Bác Hồ của chúng ta là một tấm gương sáng lớn về đức tính giản dị . Đức tính giản dị của Bác thể hiện rõ nhất ở trong cách sinh hoạt và cách đối xử với mọi người . Hồi còn sống ở chiến khu , Chủ tịch Hồ Chí Minh sống chung , ăn chung với cán bộ , bộ đội . Đến bữa cơm , Người lấy thìa chia thức ăn cho mọi người . Giờ giải lao , Người đánh bóng chuyền với mọi người . Khi về Hà Nội , Người vẫn thích mặc bộ bà ba , đi dép lốp , ở nhà sàn . Người giản dị thể hiện ngay trong cách sử dụng ngôn ngữ , tuy Người rất giỏi tiếng Pháp , tiếng Nga , tiếng Trung Quốc và nhiều thứ tiếng khác , nhưng Người chủ trương nói tiếng Việt , không thích dùng từ nước ngoài khi không cần thiết , không ai hiểu . Bác Hồ rất ghét phô trương , xa hoa . Đến thăm nơi nào , Người không muốn báo trước để người ta tổ chức đón rước , mất công mất việc . Trong di chúc , Người không muốn sau khi mình mất , nhân dân phải tổ chức điếu phúng linh đình .
b ) " Bệnh vô cảm " có rất nhiều biểu hiện khác nhau . Biểu hiện đầu tiên là sự chai sạn cảm xúc khi chứng kiến những cảnh tượng cảm động . Đó là sự thờ ơ trước niềm vui hoặc nỗi buồn của những người xung quanh hay thản nhiên trước một câu chuyện buồn trong sách báo hoặc trên phim ảnh . Nhưng đáng sợ hơn cả là thái độ lạnh lùng đến tàn nhẫn trước những đau thương , mất mát của đồng loại . Trái tim của những kẻ mắc " bệnh vô cảm " không hề băn khoăn , rúng động trước những gì liên quan tới lĩnh vực tinh thần . Họ không hiểu rằng những lời mắng nhiếc , nhục mạ của họ sẽ khoét sâu nỗi đau trong lòng một đứa trẻ bất hạnh như thế nào . Một ánh mắt dửng dưng , khinh bỉ của họ trước một người khuyết tật sẽ làm tăng thêm mặc cảm và nỗi buồn khó nguôi ngoai .