Đối với em ,cứ nhắc đến quê hương là lòng em lại dâng trào biết bao niềm tự hào. Quê hương em là nơi chôn rau cắt rốn ,là nơi đã nuôi nấng em thành người. Nơi đây đã ghi lại bao kỷ niệm ngọt ngào ,vui buồn của tuổi thơ em. đó là những ngày em được sống bên bố mẹ được bố mẹ yêu thương. Ngày nắng chói chang mẹ vừa quạt vừa ru em ngủ. Mùa đông lạnh già bố ủ ấm cho em bằng tình yêu thương của người. Quê hương cũng là nơi cho em những người bạn hiền ,bạn tốt. Những người bạn cùng em học tập. cùng em chăn trâu cắt cỏ trên bờ đê. Những người bạn đã cùng em sẻ chia bao nỗi buồn vui. Em còn nhớ những thầy cô đã dạy dỗ em. Nhưng lời giảng ,những nét bút ,tiềng nói ,đã khắc sâu trong trái tim em. Làm sao em có thể quên được những con người đáng yêu đáng quý ở nơi yêu dấu của mình ? Quê hương còn cho em những hàng cây xanh mướt ,những bãi nương dâu ,màu xanh tươi của đồng lúa. Chao ôi! biết ơn và tự hào biết mấy quê hương yêu dấu của em.
Sài Gòn - quê hương tôi. Vùng đất trù phú biết bao điều mới lạ. Tôi yêu mọi thứ nơi này. Yêu cái nắng gay gắt, oi ả mùa hè, yêu cơn gió man mát buổi chiều tà,... Và tất nhiên, điều này có ở khắp mọi miền tổ quốc - màu xanh của hoa lá. Ở vùng đất màu mỡ này có biết bao nhiêu loài cây đang tạo cảnh quan thiên nhiên mát và trong lành cho nơi này. Mỗi cây mỗi dáng vẻ khác nhau nhưng lại tạo cho cái đô thị càng ngày càng thêm tươi đẹp! Ôi yêu làm sao cái buổi sáng sớm, làm một tách trà mang bao nhiêu niềm phấn khởi dưới khóm hoa vườn nhà chuẩn bị cho một ngày làm việc hốii hả! Mong sao mỗi con người ở vùng đất này biết quan tâm, chăm sóc và gây dựng thành phố mang tên Bác trở nên xanh, sạch, đẹp và phát triển nhất!