Cảm nhận của em về tình yêu làng, yêu nước của nhân vật ông Hai trong tác phẩm Làng – Kim Lân. Từ đó, em hãy nhận xét ngắn gọn về tấm lòng của tác giả với người nông dân trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp.
Đề bài: Phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật ông Hai khi nghe tin làng Chợ Dầu theo Tây.
Triển khai giùm em 2 luận điểm 4;5 trong hình.Không chép mạng
Đề bài : Dựa vào nội dung truyện ngắn "Làng" của Kim Lân . Em hãy đóng vai nhân vật ông Hai để kể lại diễn biến tâm trạng và hành động của ông từ khi nghe tin làng Chợ Dầu theo Tây
.Viết đoạn văn quy nạp khoảng 12 câu phân tích diễn biến tâm trạng của nhân vật ông Sáu trong đoạn văn trên. Trong đoạn văn có sử dụng câu nghi vấn dùng để bộc lộ cảm xúc và câu văn chứa thành phần biệt lập tình thái. Gạch chân, chú thích.
nhập vai nhân vật ông 2 kể lại diễn biến tâm trạng khi nghe tin làng theo giặc .có sử dụng yếu tố đối thoại ,độc thoại ,độc thoại nội tâm
Bài tập:
Trò chuyện với tốp người tản cư mới ở dưới xuôi lên, ông lão bất ngờ nghe tin làng ông theo giặc. Từ phút ấy, ông lão trải qua một chuỗi tâm trạng vô cùng phức tạp.
Bằng một đoạn văn có kết cấu quy nạp khoảng 12 đến 15 câu, hãy phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật ông lão để thấy được rằng: trong nỗi đau đớn, tủi hồ, bế tắc, tuyệt vọng của ông là tình yêu làng, yêu nước bền vững, sâu nặng thiêng liêng, trong đoạn văn có sử dụng câu phủ định, phép nối.
Viết một đoạn văn ngắn cảm nhận của em về Ông Hai ( trích trong Làng), trong đó có sử dụng lời dẫn trực tiếp và lời dẫn gián tiếp
Giúp mình nhé mọi người!
Cảm nhận của em về nhân vật ông hai trong truyện ngắn " Làng " của nhà văn Kim Lân
Mng giúp e với ạ e đang gấp Em cảm ơn😭😭
Viết đoạn văn khoảng 250 chữ cảm nhận tình cảm của ông Sáu dành cho con gái qua đoạn trích sau:
[...] Từ con đường mòn chạy lẫn trong rừng sâu, anh hớt hải chạy về, tay cầm khúc ngà đưa lên khoe với tôi. Mặt anh hớn hở như một đứa trẻ được quà.
Sau đó anh lấy vỏ đạn hai mươi li của Mĩ, đập mỏng làm thành một cây cưa nhỏ, cưa khúc ngà thành từng miếng nhỏ. Những lúc rỗi, anh cưa từng chiếc răng lược, thận trọng, tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc. Chẳng hiểu sao tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui vui khi thấy bụi ngà rơi mỗi lúc một nhiều. Một ngày, anh cưa được một vài răng. Không bao lâu sau, cây lược được hoàn thành. Cây lược dài độ hơn một tấc, bề ngang độ ba phân rưỡi, cây lược cho con gái, cây lược dùng để chải mái tóc dài, cây lược chỉ có một hàng răng thưa. Trên sống lưng lược có khắc một hàng chữ nhỏ mà anh đã gò lưng, tẩn mẩn khắc từng nét: “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Cây lược ngà ấy chưa chải được mái tóc của con, nhưng nó như gỡ rối được phần nào tâm trạng của anh. Những đêm nhớ con, anh ít nhớ đến nỗi hối hận đánh con, nhớ con, anh lấy cây lược ra ngắm nghía, rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Có cây lược, anh càng mong gặp lại con.