Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
England

1. Tả lại quang cảnh lớp học trong bài buổi học cuối cùng

2. Tả lại hình ảnh thầy Ha-men

(ngắn gọn thôi nha, không cần dài dòng)

Help me!

Nguyễn Hà Phương
26 tháng 2 2017 lúc 9:12

Trong buổi học cuối cùng, hình ảnh thầy Ha-men (văn bản Buổi học cuối cùng của An-phông-xơ Đô-đê) hiện lên thật khác với những ngày thường.

Thầy mặc chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội mũ tròn bằng lụa đen thêu. Đó là bộ lễ phục chỉ dùng vào những ngày đặc biệt khi có thanh tra hoặc phát thưởng. Mái tóc đã lốm đốm hoa râm của thầy được chải gọn gàng. Thầy đi đôi giày đen rất hợp với sự trang trọng của bộ lễ phục.

Thầy chuẩn bị bài học rất chu đáo. Giáo án được viết bằng thứ mực đắt tiền; những dòng chữ nghiêng nghiêng, rõ ràng, nắn nót, kẻ tiêu đề cẩn thận nổi bật trên nền giấy trắng tinh. Thầy giảng bài bằng giọng nói dịu dàng; lời nhắc nhở của thầy cũng hết sức nhã nhặn, trong suốt buổi học người không giận dữ quát mắng học sinh một lời nào. Ngay cả với cậu bé đến muộn Phrăng, thầy cũng chỉ nhẹ nhàng mời vào lớp. Tất cả học sinh trong lớp đều thấy rằng: Chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng bài như vậy.

Trong bài giảng của mình, thầy luôn ca ngợi tiếng Pháp – tiếng nói dân tộc - và tự phê bình mình cũng như mọi người có lúc đã sao nhãng viẹe học lập và dạy tiếng Pháp. Mỗi lúc ihầy nói đến những điều đó, giọng lliầy như nghẹn lại, lạc đi và gưưng mặt hằn lên những nếp nhăn đau đớn. Thầy còn nhấn mạnh rằng, chính tiếng Pháp là vũ khí, là chìa khóa trong chốn lao tù, giúp mỗi người tù vượt tù "vượt ngục tinh thần", nuôi dưỡng lòng yêu nước.

Buổi học kết thúc, những tiếng kèn hiệu khiến thầy Ha-men xúc động mạnh, người tái nhợt, nghẹn ngào, không nói được hết câu. Thầy đã viết thật to lên bảng: "Nước Pháp muôn năm".

Những thay đổi của thầy Ha-men trong buổi học cuối cùng đã khẳng định một điều chắc chắn: Thầy là người yêu nghề dạy học, yêu tiếng mẹ đẻ, và là người yêu nước sâu sắc.

Đoạn văn miêu tả về nhân vật cậu bé Prăng trong buổi học tiếng Pháp cuối cùng

Diễn biến tâm lý nhân vật của cậu bé Phrăng là mạch dẫn của văn bản "Buổi học cuối cùng". Khi nhận được tin từ nay sẽ phải học tiếng Đức, từ một cậu bé ham chơi, lười biếng mà cậu đã thấy yêu tiếng Pháp của mình Khi không thuộc bài, Phrăng rất ân hận. Cậu bé mong ước có thể đọc được tiếng Pháp “thật to, thật dõng dạc, không phạm một lỗi nào”. Từ không thích, cậu bỗng cảm thấy thân thiết với các cuốn sách tiếng Pháp như “người bạn cố tri”. Và Phrăng thấy bài giảng của thầy rất dễ hiểu. Cậu thấy yêu mến người thầy giáo nghiêm khắc Hamen. Từ việc ngại, sợ tiếng Pháp và thầy giáo, Phrăng chăm chú, thích thú, cố gắng học tiếng Pháp một cách tự giác. Chao ôi! Cứ nghĩ việc học hãy còn là sớm mà cậu đã không đọc, viết được tiếng mẹ đẻ. Qua mạch dẫn đó, em học được: đừng rong chơi, lêu lổng mà hãy học tập, rèn luyện lòng yêu tiếng nói dân tộc - một biểu hiện của lòng yêu nước.

Lưu Hạ Vy
26 tháng 2 2017 lúc 9:15
Trong buổi học cuối cùng hình ảnh thầy Ha-men hiện lên thật khác với những ngày thường. Thầy mặc chiếc áo rơ -đanh-gôt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội mũ tròn bằng lụa đen thêu. Đó là bộ lễ phục chỉ dùng vào những ngày đặc biệt khi có thanh tra hoặc phát thưởng. Mái tóc đã lốm đốm bạc của thầy được chải gọn gàng. Thầy đi đôi giầy đen rất hợp với bộ trang phục của thầy.
Thầy chuẩn bị bài học rất chu đáo. Giáo án được viết bằng thứ mực đắt tiền; những dòng chữ nghiêng nghiêng, nắn nót nổi bật trên nền giấy trắng tinh. Giọng thầy giảng bài dịu dàng; lời nhắc nhở của thầy cũng hết sức nhã nhặn, trong suốt buổi học thầy không giận dữ quát mắng học sinh một lời nào. Ngay cả với Phrang đi học muộn, thầy cũng chỉ nhẹ nhàng mời vào lớp. Tất cả học sinh đều thấy thầy chưa bao giờ kiên nhẫn đến thế.
Trong bài giảng của mình thầy luôn ca ngợi tiếng Pháp- tiêng nói dân tộc- và tự phê bình mình cũng như mọi người có lúc sao nhãng việc học tập và dạy tiếng Pháp. Mỗi lúc nói đến đó giọng thầy nghẹn lại, lạc đi và gương mặt hằn lên những nếp nhăn đau đớn. Thầy còn nhấn mạnh rằng, chính tiếng Pháp là chìa khóa trong chốn lao tù...
Buổi học cuối cùng kết thúc, những tiếng đồng hồ báo thức khiến thầy xúc động mạnh mặt thầy tái đi, nghẹn ngào không nói lên lời. Thầy viết thật to lên bảng dòng chữ: Nước Pháp muôn năm.
Những thay đổi của thầy Ha-men trong buổi học cuối cùng đã khẳng định chắc chắn: Thầy là người yêu nghề dạy học, yêu tiếng mẹ đẻ, và là người yêu dân yêu nước Pháp sâu sắc. Thầy đã để lại ấn tượng khó quên trong lòng người đọc.

Trần Tiến Đạt
26 tháng 2 2017 lúc 9:15

Trong buổi học cuối cùng hình ảnh thầy Ha-men hiện lên thật khác với những ngày thường. Thầy mặc chiếc áo rơ -đanh-gôt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội mũ tròn bằng lụa đen thêu. Đó là bộ lễ phục chỉ dùng vào những ngày đặc biệt khi có thanh tra hoặc phát thưởng. Mái tóc đã lốm đốm bạc của thầy được chải gọn gàng. Thầy đi đôi giầy đen rất hợp với bộ trang phục của thầy.Thầy chuẩn bị bài học rất chu đáo. Giáo án được viết bằng thứ mực đắt tiền; những dòng chữ nghiêng nghiêng, nắn nót nổi bật trên nền giấy trắng tinh. Giọng thầy giảng bài dịu dàng; lời nhắc nhở của thầy cũng hết sức nhã nhặn, trong suốt buổi học thầy không giận dữ quát mắng học sinh một lời nào. Ngay cả với Phrang đi học muộn, thầycũng chỉ nhẹ nhàng mời vào lớp. Tất cả học sinh đều thấy thầy chưa bao giờ kiên nhẫn đến thế.Trong bài giảng của mình thầy luôn ca ngợi tiếng Pháp-tiêng nói dân tộc-và tự phê bình mình cũng như mọi người có lúc sao nhãng việc học tập và dạy tiếng Pháp. Mỗi lúc nói đến đó giọng thầy nghẹn lại, lạc đi và gương mặt hằn lên những nếp nhăn đau đớn. Thầy còn nhấn mạnh rằng, chính tiếng Pháp là chìa khóa trong chốn lao tù...Buổi học cuối cùng kết thúc, những tiếng đồng hồ báo thức khiến thầy xúc động mạnh mặt thầy tái đi, nghẹn ngào không nói lên lời. Thầy viết thật to lên bảng dòng chữ: Nước Pháp muôn năm.
Những thay đổi của thầy Ha-men trong buổi học cuối cùng đã khẳng định chắc chắn: Thầy là người yêu nghề dạy học, yêu tiếng mẹ đẻ, và là người yêu dân yêu nước Pháp sâu sắc. Thầy đã để lại ấn tượng khó quên trong lòng người đọc.

Hợp Trần
26 tháng 2 2017 lúc 19:06

Trong buổi học cuối cùng, hình ảnh thầy Ha-men hiện lên thật khác với những ngày thường.

Thầy mặc chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội mũ tròn bằng lụa đen thêu. Đó là bộ lễ phục chỉ dùng vào những ngày đặc biệt khi có thanh tra hoặc phát thưởng. Mái tóc đã lốm đốm hoa râm của thầy được chải gọn gàng. Thầy đi đôi giày đen rất hợp với sự trang trọng của bộ lễ phục.

Thầy chuẩn bị bài học rất chu đáo. Giáo án được viết bằng thứ mực đắt tiền; những dòng chữ nghiêng nghiêng, rõ ràng, nắn nót, kẻ tiêu đề cẩn thận nổi bật trên nền giấy trắng tinh. Thầy giảng bài bằng giọng nói dịu dàng; lời nhắc nhở của thầy cũng hết sức nhã nhặn, trong suốt buổi học người không giận dữ quát mắng học sinh một lời nào. Ngay cả với cậu bé đến muộn Phrăng, thầy cũng chỉ nhẹ nhàng mời vào lớp. Tất cả học sinh trong lớp đều thấy rằng: Chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng bài như vậy.

Trong bài giảng của mình, thầy luôn ca ngợi tiếng Pháp – tiếng nói dân tộc - và tự phê bình mình cũng như mọi người có lúc đã sao nhãng viẹe học lập và dạy tiếng Pháp. Mỗi lúc ihầy nói đến những điều đó, giọng lliầy như nghẹn lại, lạc đi và gưưng mặt hằn lên những nếp nhăn đau đớn. Thầy còn nhấn mạnh rằng, chính tiếng Pháp là vũ khí, là chìa khóa trong chốn lao tù, giúp mỗi người tù vượt tù "vượt ngục tinh thần", nuôi dưỡng lòng yêu nước.

Buổi học kết thúc, những tiếng kèn hiệu khiến thầy Ha-men xúc động mạnh, người tái nhợt, nghẹn ngào, không nói được hết câu. Thầy đã viết thật to lên bảng: "Nước Pháp muôn năm".

Hợp Trần
26 tháng 2 2017 lúc 19:09
MIÊU T Ả QUANG C Ả NH L Ớ P H Ọ C TRONG BU Ổ I H Ọ C CU Ố I CÙNG Sáng nay th ờ i ti ế t trong xanh thoáng mát. Nh ữ ng chi ế c lá khô theo gió lìa cành r ơi xào x ạ c. Sân trư ờ ng hôm nay khá v ắ ng v ẻ hơn m ọ i ngày. Hôm nay l ớ p ta ko h ẹ n mà cùng đ ồ ng lo ạ t mang theo đ ồ ăn. W ỹ ko bi ế t làm gì v ớ i s ố ti ề n ít oi c ủ a l ớ p nên l ấ y mua k ẹ o r ồ i phân phát. Hi ề n thì đem theo cóc, Trâm đem m ậ n, chôm chôm, Wbelll tui thì đem rau câu... Ai c ũng phán: “Hôm nay l ớ p mình ăn liên hoan ” Ba h ồ i tr ố ng vào h ọ c vang lên. Hôm nay chúng ta h ọ c 5 ti ế t Lí. Như m ọ i ngày, Tù trư ở ng đi mu ộ n, r ồ i l ạ i đ ộ t ng ộ t t ừ đâu xu ấ t hi ệ n làm m ọ i ngư ờ i không kh ỏ i b ấ t ng ờ . L ớ p ta hôm nay đi h ọ c đông đ ủ , nh ữ ng b ạ n b ấ y lâu nay ko đi h ọ c bây gi ờ c ũng xu ấ t hi ệ n. Nhìn chung ko khí l ớ p th ậ t sôi n ổ i! Tù trư ở ng gi ả ng l ạ i nh ữ ng ph ầ n l ớ p th ắ c m ắ c r ồ i ch ỉ thêm 1 vài chiêu khi vào phòng thi. Vì đ ã c ậ n k ề ngày “chi ế n đ ấ u” nên bà con chăm chú l ắ ng nghe. Không lâu sau, gi ờ ra chơi đ ã đ ế n. T ừ ng món ăn liên t ụ c đc mang ra. Nh ữ ng cái máy ch ụ p hình c ũng b ắ t đ ầ u ho ạ t đ ộ ng. Toán – Lí thích thú ch ụ p ả nh đ ế n n ỗ i khi tr ố ng vào h ọ c r ồ i mà v ẫ n chưa ch ị u vào l ớ p. Vài b ạ n còn c ả gan tìm Mr H ữ u đ ể ch ụ p hình chung . V ừ a lên đ ế n s ả nh, th ấ y bóng dáng Tù trư ở ng thì l ậ p t ứ c quay v ề . Đúng như d ự đoán, Tù trư ở ng phán: “kêu m ấ y b ạ n vào l ớ p h ế t cho th ầ y!”. L ớ p mình c ư ờ i khúc khích: “ch ắ c t ạ i th ầ y bu ồ n vì ko đc ch ụ p hình ” B ấ t ch ấ p l ờ i th ầ y nói, l ớ p ta v ẫ n đ ứ ng trc l ớ p làm ki ể u ch ụ p hình. Lát sau, th ầ y vào l ớ p m ọ i ng m ớ i ai v ề ch ỗ n ấ y. Ba ti ế t h ọ c c ũng trôi qua nhanh chóng. Ngày mai nhi ề u b ạ n lên đư ờ ng s ớ m vì đ ị a đi ể m t hi khá xa. Ch ỉ còn hai ngày n ữ a thôi chúng ta b ắ t đ ầ u kì thi quan tr ọ ng. Ai ai c ũng b ậ n r ộ n bài v ở v ớ i bài h ọ c, bài t ậ p... đ ế n lúc r ờ i kh ỏ i l ớ p m ớ i th ấ y nao lòng! Qua hôm nay s ẽ ko còn cơ h ộ i ng ồ i cùng m ộ t l ớ p, cùng nhau cư ờ i đùa, ngh ị ch phá... Chúng ta chính t

Các câu hỏi tương tự
Kiên NT
Xem chi tiết
Phạm Thái Dương
Xem chi tiết
Phạm khánh Linh
Xem chi tiết
Lê Thị Ngọc Duyên
Xem chi tiết
Lan Anh
Xem chi tiết
luu ngoc lan huong
Xem chi tiết
Khánh Luu
Xem chi tiết
Nhok Small
Xem chi tiết
Nguyễn Quốc Lộc
Xem chi tiết