D. em nhé, lão bán chó để lấy tiền làm ma chay, không muốn mình phải liên lụy người khác (1 chi tiết khác nữa là do lão không muốn bị tha hóa)
D. em nhé, lão bán chó để lấy tiền làm ma chay, không muốn mình phải liên lụy người khác (1 chi tiết khác nữa là do lão không muốn bị tha hóa)
Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi...toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương...Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn không nỡ giận." 1. Tìm thán từ trong đoạn trích trên và nêu tác dụng 2. Xác định cấu trúc cú pháp trong các câu sau và đây là kiểu câu gì? a. Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi b. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất 4. Qua đoạn văn nhà văn muốn gửi đến chúng ta thông điệp gì?
Viết đoạn văn quy nạp (12 câu ) phân tích nhân vật Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao
Lão Hạc ơi! Bây giờ thì tôi hiểu tại sao lão không muốn bán con chó vàng của lão. Lão chỉ còn một mình nó để làm khuây. Vợ lão chết rồi. Con lão đi bằn bặt. Già rồi mà ngày cũng như đêm, chỉ thui thủi một mình thì ai mà chả phải buồn? Những lúc buồn, có con chó làm bạn thì cũng đỡ buồn một chút. Lão gọi nó là cậu Vàng như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự. Thỉnh thoảng không có việc gì làm, lão lại bắt rận cho nó hay đem nó ra ao tắm. Lão cho nó ăn cơm trong một cái bát như một nhà giàu. Lão ăn gì lão cũng chia cho nó cùng ăn. Những buổi tối, khi lão uống rượu, thì nó ngồi ở dưới chân. Lão cứ nhắm vài miếng lại gắp cho nó một miếng như người ta gắp thức ăn cho con trẻ. Rồi lão chửi yêu nó, lão nói với nó như nói với một đứa cháu bé về bố nó. Lão bảo nó thế này:
- Cậu có nhớ bố cậu không? Hả cậu Vàng? Bố cậu lâu lắm không có thư về. Bố cậu đi có lẽ được đến ba năm rồi đấy... Hơn ba năm... Có đến ngót bốn năm... Không biết cuối năm nay bố cậu có về không? Nó mà về, nó cưới vợ, thì nó giết cậu. Liệu hồn cậu đấy!
Con chó vẫn hếch mõm lên nhìn, chẳng lộ một vẻ gì; lão lừ mắt nhìn trừng trừng vào mắt nó, to tiếng dọa:
- Nó giết mày đấy! Mày có biết không? Ông cho thì bỏ bố!
Con chó tưởng chủ mắng, vẫy đuôi mừng, để lấy lại lòng chủ. Lão Hạc nạt to hơn nữa:
- Mừng à? Vẫy đuôi à? Vẫy đuôi thì cũng giết! Cho cậu chết!
Thấy lão sừng sộ quá, con chó vừa vẫy đuôi, vừa chực lảng. Nhưng lão vội nắm lấy nó, ôm đầu nó, đập nhè nhẹ vào lưng nó và dấu dí:
À không! À không! Không giết cậu Vàng đâu nhỉ!... Cậu Vàng của ông ngoan lắm! Ông không cho giết... Ông để cậu Vàng ông nuôi...
Câu 1: Phần trích trên đã sử dụng PTBĐ chính nào?
Câu 2: Nêu nội chính của đoạn trích?
Câu 3: Câu văn “Già rồi mà ngày cũng như đêm, chỉ thui thủi một mình thì ai mà chả phải buồn?” đã sử dụng biện pháp tu tù gì? Tác dụng?
Câu 4: Xác định ít nhất 2 nhóm trường từ vựng có trong đoạn trích trên.
Câu 5: Đọc những câu văn sau và cho biết:
a. Nhân vật được Lão Hạc gọi là bố cậu vàng là ai? Người đó có quan hệ như thế nào với lão Hạc? “Cậu có nhớ bố cậu không? Hả cậu Vàng? Bố cậu lâu lắm không có thư về. Bố cậu đi có lẽ được đến ba năm rồi đấy... Hơn ba năm... Có đến ngót bốn năm... Không biết cuối năm nay bố cậu có về không?”
b. Dấu ba chấm được sử dụng trong các câu văn trên có tác dụng gì?
c. Trò chuyện với cậu vàng nhưng thực ra lão Hạc đang bộc lộ tâm trạng gì với nhân vật được nhắc đến?
mình đang cần gấp . giúp mình vs
“ Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn co dúm lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu của lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…” Bằng đoạn văn 10 đến 12 câu ( có đánh dấu số thứ tự ). Trình bày theo nối tổng phân hợp, hãy phát triển nội dung đoạn văn trên ( trong đoạn văn sử dụng câu cảm thán và câu nghi vấn ) gạch chân rõ . Mong mọi người giải giúp mình câu này nha
Cảm nhận của em về nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
“Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi. Vừa thấy tôi, lão bảo ngay:
- Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
- Cụ bán rồi?
- Bán rồi! Họ vừa bắt xong. Lão cố làm ra vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậc nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho Lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện:
- Thế nó cho bắt à?
Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão nghẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…” (
(Sách Ngữ văn 8, tập một – Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam) Câu 1. Đoạn văn trên được rút ra từ tác phẩm nào? Của ai?
Câu 2. Tìm và chỉ ra tác dụng của các từ tượng hình, tượng thanh trong đoạn văn trên?
Câu 3. Chép lại và phân tích một câu ghép trong đoạn trích. Chỉ rõ mối quan hệ giữa các vế câu trong câu ghép.
Câu 4: Tìm trong đoạn trích những từ thuộc trường từu vựng bộ phận cơ thể người?
Câu 5: Viết đoạn văn diễn dịch khoảng 10- 15 câu, nêu tác dụng của tình đồng cảm và chia sẻ trong cuộc sống.
Trong văn bản Lão Hạc của Nam Cao có đoạn "Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót binh tư để có cái ăn ư? Cuộc đời quả thật mỗi ngày thật thêm đáng buồn? Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn ,hay vẫn đáng buồn theo một nghĩa khác ..." Cho biết phép tu từ được sử dụng trong câu văn "Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót binh tư để có cái ăn ư?". Phép tu từ ấy đem lại hiệu quả gì cho cách diễn đạt?
nêu suy nghĩ của em về nhân vật ông giáo trong văn bản Lão Hạc. hãy viết một đoạn văn ngắn nói về suy nghĩ của em
nêu suy nghĩ của em về nhân vật lão học. hãy viết các suy nghĩ đấy bằng một đoạn văn ngắn
Ngữ liệu: Đoạn cuối cùng của văn bản
Câu hỏi: Thái độ , tình cảm của nhân vật tôi đối với lão Hạc như thế nào qua đoạn trích trên? Hãy trình bày bằng một doạn văn ngắn từ 5-7 câu
Mong đc trả lời