Học tại trường Chưa có thông tin
Đến từ Bình Định , Chưa có thông tin
Số lượng câu hỏi 5
Số lượng câu trả lời 32
Điểm GP 1
Điểm SP 21

Người theo dõi (8)

Đang theo dõi (2)

Lê Huy Hoàng
Bùi Yến Vy

Chủ đề:

Violympic toán 6

Câu hỏi:

Hiền lành bị chửi là ngu!
Khôn hơn thì bị chửi là đểu!
Khốn khó các bạn không chơi!
Biết ăn chơi các bạn bảo đú!
Nhan sắc trời phú các bạn lại ghen!
Xấu xí bon chen các bạn kêu bựa!
Vì cuộc đời quá khựa nên biết sống sao cho vừa?
Thôi thì cứ sống bừa cho chất!

– Đời…
* Lắm đứa giống C.H.Ó
– Đời tạo ra nó…
– Sao còn tạo ra chó…
.
.
* Để khó phân biệt…?!?

* Đời quá chán nên tao chẳng ngán đứa nào! Cứ xông vô, tao sẽ cho mày đi ôtô ra nghĩa địa!

* Tử tế với mình thì mình tử tế lại.
Còn khốn nạn như vậy mà bắt mình tử tế ấy .. À ừ, tử đi rồi mình tế

* Cuộc sống!
– Luôn cần tình cảm của con người
– Chứ đéo cần nụ cười của con thú.

* Im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ.

* Chó Hoang mà cứ nghĩ mình là Bà Hoàng của xã hội .

* Cái bản mặt của Bạn
– Mình đã Thấu
– Hay là do Bạn quá Xấu ?
– Nên phải dùng Mặt Nạ để che giấu

* Mình im
– Là để Mình xem Bạn diễn tiếp
– Và để xem Bạn làm Mình phát khiếp đến độ nào

* Sống trên đời này nhiều cờ hó
– Chưa ăn được thì nó săn.
– Ăn được rồi thì nó phắn.
– Ko ăn được thì nó cắn.
Đời quá bi hài

* Gia đình Tao á !
– Cũng bình thường thôi !
– Bố Tao ko nghiện.
– Mẹ Tao ko ăn diện.
– Nhà thì cũng chẳng phải điều kiện .
– Cho nên đương nhiên với Tao …
– Không bao giờ có khái niệm: quý nhau vì đồng tiền !
Những stt chửi khéo thâm độc về bạn bè chó đểu cáng cực chất -2
* Bạn bè …
– Thấy giàu thì nịnh .
– Thấy nghèo thì khinh.
– Cũng dễ hiểu thôii . . .
– Xã hội bây giờ.
– Cái vật chất đã hất đổ cái tinh thần mất rồi .

* Nếu có ai chửi bạn
. . . bạn kO nên tức giận mà hãy ngọt ngào mà nói rằng:
– Chửi mày… chỉ sợ mày không hiểu tiếng người.
– Còn đánh mày… Người ta bảo tao ngược đãi động vật

* Bạn bè ít thôi
– Vừa đủ dùng.
– Chứ đừnq để cả thùng.
– Rồi lâm vào đườnq cùng.
– Phút cuối cùnq nó mới đi cúng

* Xã hội đổi màu
– Làm người thì khó, làm chó thì dễ ..!!
– Sống phải biết nghĩ
– Cuộc sống phức tạp, xã hội bon chen !!
– Sống nghèo, sống khó chứ đừng sống CHÓ

* Đã tồn tại ở dạng 2 chân
– Thì đừng hành xử theo kiểu 4 cẳng

* Ừ, tao láo
– Nhưng tao biết điều .
– Còn hơn nhữg đứa nói nhiều .
– Mà không biết nhục.

* Không nói, không phải là câm
– Đơn giản vì, muốn lặng thầm, nhìn đời mà suy ngẫm…

* Tao không phải loại thù dai…
– Nhưng thuộc dạng nhớ lâu…
– Tao k thèm trả thù đâu…
– Nhưng còn lâu tao mới để yên cho mà sống…

* Tiếp xúc thì Hiểu
– Không chơi thì đừng Phát Biểu
– Là do tao Đanh Đá
– Hay do chúng mày Chó Má

* Cảm ơn đời
– Nếu không có sóng gió
– Ta sẽ không biết được đứa nào là: ” CHÓ hay là NGƯỜI “.

* Đừng tốt với ai quá khi chưa biết bản chất thật của họ!
– Để không phải ngỡ ngàng khi họ rớt mặt nạ ra !

* Tao có thể là Nai . Cũnq có thể là Cáo
– Chỉ tuỳ thuộc độ Bố Láo của mày thôi.

* Không xinh
– Không xấu
– Chẳng gấu
– Chẳng hiền
– Yêu thì đáp trả, bạc thì bạc gấp đôi
Những stt chửi khéo thâm độc về bạn bè chó đểu cáng cực chất -3
* Dẫm nát Hi Vọnq của tao
– Thì cũng có đứa khác đạp đổ Niềm Tin của mày.

* Đời dạy tao :
– Cứ giả khờ , giả ngu đôi khi lại được tiếp thu nhiều thứ.
– Đừng cố tỏ ra hiểu biết hết , vậy thì chẳng khác nào .. Cố tỏ ra nguy hiểm !

Tóm lại. . .
– Phải khôn tùy lúc và ngu tùy hoàn cảnh.

* Cứ làm ác qủy mà sống thật với bản thân
– Chứ đừng mang bộ mặt thiên thần mà tâm hồn dơ bẩn

* Bạn ơi sống thật đi
– Ác thì ác hẳn để Tao ghê
– Tốt thì tốt luôn cho Tao nể
– Chứ đừng có lúc này lúc khác như vậy biết đường đâu Tao né
– Đừnq có mở mồm ra nói tao chơi ko đẹp

Mà mày phải hỏi lại bản thân mày xem . . . Đã chơi đẹp với tao chưa ?

* Lùn thì sao?
– Cúi xuống mà nhìn tao.
– Đừng tưởng mày cao mà mày oai vs người thấp.
– Nói chuyện vs tao mày có dám vênh mặt lên không hay toàn phải cắm mặt xuống đất ?

* Chơi với tao
– Hiểu tao, thì đừng khiến tao nói chữ “TUỲ”
– Bởi một khi mày là thứ vô nghĩa trong tao
– Thì . . . “TÙY” là đỉnh cao của sự khinh bỉ….

* Toàn là dìm nhau để tồn tại
– Ai cũnq mún làm Bố Đời
– Mẹ Xã Hội
– Cha Giag Hồ
– Má Thiên Hạ
– Xin thưa sốnq thư thả cho đời nó yên ả
– Nếu đã là Cáo thì đừng tập diễn thành Nai
– Còn nếu đã cố gắng diễn hơp vai ..
– Thì về sau đừng lộ ra cái đuôi chồn giả tạo

* Tao ghét đứa nào thích bon chen và làm rối ren sự việc

* Mắt mù, tai điếc mà cứ thích vừa ngóng vừa liếc.

* 4 điều căn dặn anh em:
1. Là phải biết điềm tĩnh trước gái xinh và không giật mình trước gái xấu.
2. Không được đầu gấu với gái ngoan và ko cần nhẹ nhàng với gái dữ.
3. Không được tự tử nếu mất gái ngon và ko ngậm bồ hòn ôm gái nát.
4. Không được bộc phát thích gái teen và ko được ném mình vào gái ế.

Bản chất ngoan hiền!
-Chỉ văng tục khi bị sỉ nhục:)
-Bản chất không mất dạy!
-Chỉ chửi bậy trong lúc ức chế không chịu đựng được thôi
-Đã từng hư nhưng chưa từng hỏng
-Đã từng chơi ,nhưng không bao giờ xa đọa
-Tuy chửi,nhưng không bao giờ mất bản chất con người
Những stt chửi khéo thâm độc về bạn bè chó đểu cáng cực chất -4

Nếu có ai chửi bạn
. . . bạn kO nên tức giận mà hãy ngọt ngào mà nói rằng:
*Chửi mày… chỉ sợ mày không hiểu tiếng người
*Còn đánh mày… Người ta bảo tao ngược đãi động vật
ad: Lëë Ťấn

-màng trinh chưa chắc đánh giá được phẩm chất của người con gái anh à
-thế nên anh đừng đánh giá phẩm chất của người con gái bằng hai từ “màng trinh”
-vì pây giờ còn cả dịch vụ vá màng trinh nữa cơ =))

Mày đừng so sánh tao với nó
_vì nó là chó còn tao là người
_Mày đừng bật cười khi nghe điều đó
_vì cả mày và nó đều chó như nhau

*Chê người khác xấu, có làm bạn đẹp hơn không?
*Chê người khác ngu, có làm bạn thông minh hơn không?
*Xỉ nhục ai đó,có dúp bạn tăng giá trị văn hóa không?
*Làm đau khổ ai đó,có chắc bạn sẽ hạnh phúc hơn không?
….Bởi vậy, đừng cố tỏ ra mình hoàn hảo!

-Đừng đánh giá tao qua đôi mắt bé tí cuả mày Biểu tượng cảm xúc grin
-Thật sự tao rất KHINH những ai bắt đầu việc nhận xét tao bằng ba từ “NHÌN LÀ BIẾT”

Một khi đã ghét , thì chỉ muốn dẫm và đạp cho nát bét là xog
– Còn một khi đã khinh , thì chỉ lặg thinh và coi như đ|éo tồn tại =)))

Điều ngu ngốc nhất của một con
đàn bà là biết người ta không
còn yêu mình, nhưng vẫn cố
gắng lấy cái thể xác để giữ người
ta ở lại.

– Đời bắt mình diễn
– Thì ngại gì không nhận 1 vai
– Đúng thì nai mà sai thì cáo
– Cuộc đời nó láo
– Mình bát nháo để thêm vui
Add tú

Ăn cơm ruốc đi bàn chuyện tổ quốc.

* Nhan sắc có hạn mà lựu đạn có thừa.

* Ăn mắm mà còn bày đặt đánh rắm.

* Nhìn xa thì giống Thúy Kiều, nhìn gần mới bík… người yêu Chí Phèo.

* Đã ngu mà còn cố tỏ ra nguy hiểm.

* Chúng ta ko thể chống lại những ***** bởi vì chúng quá đông và nguy hiểm !!!
Những stt chửi khéo thâm độc về bạn bè chó đểu cáng cực chất -5
* Thà ngu vì thiếu i ốt còn hơn là có i ốt mà vẫn ngu.

* Cống rãnh đòi sánh vs đại dương.
Kênh mương đòi tương đương vs bể nước.

* Chó cỏ nhà quê mà tưởng mình là béc zê thành phố.

* Người thì như cái chậu mà nghĩ mình là hoa hậu.

Câu trả lời:

Bức tranh thanh bình của làng quê Việt Nam là cảnh sắc làng quê nông thôn với những biểu tượng đặc trưng mang đậm sắc thái dân tộc : mái đình cây đa,cánh cò ,sáo diều ,con trâu, luỹ tre...Dù đi đâu về đâu thì hình ảnh ấy vẫn sống mãi trong lòng mỗi người Việt Nam .

“ Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi”...

Từ bao đời nay, cây tre đã có mặt hầu khắp các nẻo đường đất nước và gắn bó thủy chung với cộng đồng dân tộc Việt Nam. Đặc biệt trong tâm thức người Việt, cây tre chiếm vị trí sâu sắc và lâu bền hơn cả_ được xem như là biểu tượng của người Việt đất Việt,…Từ hồi bé tẹo tôi vẫn nhớ bài “Cây tre VN: Nước việt nam xanh muôn vàn cây lá khác nhau,cây nào cũng đẹp,cây nào cũng quý,nhưng thân thuộc nhất vẫn là tre nứa trúc mai vầu mấy chục loại khác nhau,nhưng cùng một mần xanh mọc thẳng…”

“Tre xanh, xanh tự bao giờ

Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh…”

Cây tre, cây nứa, cây vầu, trúc,… và nhiều loại tre bương khác là loại cây thuộc họ Lúa. Tre có thân rể ngâm, sống lâu mọc ra những chồi gọi là măng. Thân rạ hóa mộc có thể cao đến 10 -18m , ít phân nhánh. Mỗi cây có khoảng 30 đốt,… Cả đời cây tre chỉ ra hoa một lần và vòng đời của nó sẽ khép lại khi tre “bật ra hoa”.

Cùng với cây đa, bến nước, sân đình_một hình ảnh quen thuộc, thân thương của làng Việt cổ truyền, thì những bụi tre làng từ hàng ngàn năm đã có sự cộng sinh, cộng cảm đối với người Việt. Tre hiến dâng bóng mát cho đời và sẳn sàng hy sinh tất cả. Từ măng tre ngọt bùi đến bẹ tre làm nón, từ thân tre cành lá đến gốc tre đều góp phần xây dựng cuộc sống.

Cây tre đã gắn bó với bao thăng trầm của lịch sử nước nhà. “…Đất nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre và đánh giặc…”. Không phài ngẫu nhiên sự tích loại tre thân vàng được người Việt gắn với truyền thuyết về Thánh Gióng_ hình ảnh Thánh Gióng nhổ bụi tre đằng ngà đánh đuổi giặc Àn xâm lược đã trở thành biểu tượng cho sức mạnh chiến thắng thần kỳ, đột biến của dân tộc ta đối với những kẻ thù xâm lược lớn mạnh. Mặt khác, hình tượng của cậu bé Thánh Gióng vươn vai hóa thân thành người khổng lồ rất có thể liên quan đến khả năng sinh trưởng rất nhanh của cây tre ( theo các nhà Thực vật học, thì cây tre phát triển điều kiện lý tưởng, có thể cao thêm từ 15 -20cm mỗi ngày). Trải qua nhiều thời kỳ lịch sử, các lũy tre xanh đã trở thành “pháo đài xanh” vững chắc chống quân xâm lược, chống thiên tai, đồng hóa. Tre thật sự trở thành chiến lũy và là nguồn vật liệu vô tận để chế tạo vũ khí tấn côngtrong các cuộc chiến. Chính những cọc tre trên sông Bạch Đằng, Ngô Quyền đã đánh tan quân Nam Hán. Chính ngọn tầm vông góp phần rất lớn trong việc đánh đuổi quân xâm lược để giàng Độc lập Tự do cho Tổ Quốc. “ Tre giữ làng, giữ nước, giừ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín,…”

Vốn gần gũi và thân thiết với dân tộc, cây tre đã từng là ngưồn cảm hứng vô tận trong văn học, nghệ thuật. Từ những câu chuyện cổ tích ( Nàng Ưt ống tre, cây tre trăm đốt,…) đến các ca dao, tục ngữ đều có mặt của tre. Đã có không ít tác phẩm nổi tiếng viết về tre : “Cây tre Việt Nam” của Thép Mới và bài thơ cùng tên của thi sỹ Nguyễn Duy,… Tre còn góp mặt trong những làn điệu dân ca, điệu múa sạp phổ biến hầu khắp cả nước. Và nó là một trong những chất liệu khá quan trọng trong việc tạo ra các nhạc khí dân tộc như : đàn tơ tưng, sáo, kèn,… Tre đi vào cuộc sống của mỗi người, đi sâu thẳm vào tâm hồn người Việt. Mỗi khi xa quê hương, lữ khách khó lòng quên được hình ảnh lũy tre làng thân thương, những nhịp cầu tre êm đềm… Hình ảnh của tre luôn gợi nhớ về một làng quê Việt nam mộc mạc, con người Việt Nam thanh cao, giản dị mà chí khí.

Trong quá trình hội nhập quốc tế và hiện đại hóa thì tre ngày nay lại trở thành những sản phẩm văn hóa có giá trị thẩm mỹ cao được nhiều khách mước ngoài ưa thích, như những mặt hàng dùng để trang trí ở những nơi sang trọng : đèn chụp bằng tre, đĩa đan bằng tre.

Có thể thấy rằng bản lĩnh bản sắc của người Việt và văn hóa Việt có những nét tương đồng với sức sống và vẻ đẹp của cây tre đất Việt. Tre không mọc riêng lẽ mà sống thành từng lũy tre, rặng tre. Đặc điểm cố kết này tượng trưng cho tính cộng đồng của người Việt. Tre có rễ ngấm sâu xuống lòng đất, sống lâu và sống ở mọi vùng đất. Chính vì thế tre được ví như là con người Việt Nam cần cù, siêng năng, bám đất bám làng : “Rễ sinh không ngại đất nghèo, Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù”. Tre cùng người Việt Nam trải qua bao thăng trầm của lịch sử, qua bao cuộc chiến tranh giữ nước tre xứng đáng là hình ảnh biểu tượng cho tính kiên cường, bất khuất của người Việt Nam, là cái đẹp Việt Nam.

Hà nội tre không còn nhiều (Lăng Bác thì có tre ngà )Giờ mở rộng Hà nội tre lại bát ngát các vùng quê ôm làng ôm xóm.Chiều về khói rơm không còn quấn quýt bên tre,(vì đun than, đun ga ),nhưng tôi vẫn thấy cây tre vươn thẳng gắn bó với thôn quê dẫu bao năm đổi thay từng ngày lên phố.

Câu trả lời:

Có ai từng nói "tâm hồn của ta sẽ được thanh thản và trong mát hơn khi ta thả hồn vào thiên nhiên". Đúng vậy, thật hạnh phúc và sung sướng biết bao khi được hòa mình với thiên nhiên và được ngắm nhìn vườn cây do chính tay mình chăm sóc!

Khoảnh khắc thanh thản nhất trong cuộc đời chính là giây phút hòa hợp với thiên nhiên và có lẽ món quà tuyệt vời của Trời đất ban tặng đó chính là một người bạn tri ân tri kỷ của con người. Con người không thể thiếu thiên nhiên cũng giống như thiên nhiên không thể sống nếu thiếu con người. Và chỉ khi hai điều đó hợp lại thành một thì cuộc sống mới có ý nghĩa.

Thú vui của ông tôi là được chăm sóc cây cối trong vườn mỗi lúc rảnh rỗi. Chính vì thế sáng nào tôi cũng cùng ông ra vườn chăm sóc cây và hít thở không khí trong lành buổi sớm. Khu vườn nhà tôi không rông lắm nhưng chỉ cần nhìn vào vẻ giản dị, tràn nhập màu sắc của nó cũng thấy được nét riêng biệt, đặc sắc của nhà tôi. Nhìn từ xa, trông như một mô hình công viên thu nhỏ. Thích nhất là lúc sáng sớm, tôi được hít thở không khí trong lành. Hãy lắng đọng hồn mình để cảm nhận hương vị thanh khiết, mát mẻ của buổi sớm. Sương long lanh đọng lại trên lá như những hạt ngọc quý. Nụ hoa e ấp, khẽ đung đưa đài hoa theo gió, môi chúm chím, khẽ trở mình. Từng loài hoa như những thiên thần đang ngủ. Chắc là cái cảm giác tuyệt vời này sẽ đọng mãi trong tâm hồn tôi.

 

Rồi hừng đông ửng hồng, mặt trời như quả bóng to tròn dần dần lên cao tỏa những ánh hào quang hát chéo lên cành lá. Sương dần tan nhưng một số còn ở lại vương vấn, lưu luyến cái khoảnh khắc ấy. Cây côi bừng tỉnh, thỏa mình tắm nắng.

Từng động tác uyển chuyển, khéo léo như tạo ra sức sống của cây bắt đầu một ngày mới. Chim hót líu lo thành một bản nhạc quen thuộc. Từng loài hoa thỏa sức khoe mình trong nắng sớm. Hoa hồng – một loài hoa kiêu sa, mạnh mẽ vươn lên như chứng tỏ mình là nữ hoàng sắc đẹp. Trái ngược với sự mạnh mẽ đó là hình ảnh dịu dàng của một thiếu nữ – hoa cúc. Không biết hoa cúc có điều gì đặc biệt mà khiến tôi xao xuyến, ngập ngừng. Phải chăng hoa cúc gợi nhớ tới mùa thu – mùa của cảm xúc và cái gì đó man mác buồn cũng có lẽ gợi lên sự nhẹ nhàng, tình cảm của câu chuyện cổ tích hồi xưa bà kể cho tôi nghe – "Vì sao hoa cúc nhiều cánh”. Ôi! Thật là đằm thắm mà cũng thật là ý nghĩa! Gió xào xạc thổi, bướm, ong chăm chỉ kiếm mật. Một khung cảnh gợi lên trong ta sự tươi vui và đẹp đẽ.

Có ai mà chẳng ngợi ca thiên nhiên, có ai mà chẳng thích ngắm nhìn thiên nhiên. Và tôi cũng không phải là một ngoại lệ. Tình yêu thiên nhiên trong tôi bắt đầu từ thú vui chăm sóc cây cối, yêu hoa lá, yêu cỏ cây. Một tình yêu thật đẹp, thật đáng trân trọng. Từng giai đoạn, từng hơi thở của vườn cây như một bản nhạc ru vỗ tâm hồn tôi, một sự vỗ vẻ thật ân cần, thật nhẹ nhàng.

Câu trả lời:

Với tuổi học trò, ai cũng có cái nao nao của buổi tựu trường. Nhưng lần này, tôi tự nhiên thấy lạ: lần đầu tiên tôi đến với mái trường trung học cơ sở. Bao nhiêu niềm vui, sự hãnh diện và cả sự rụt rè bỡ ngỡ cứ xen lẫn trong tôi với những ấn tượng sẽ đọng lại mãi trong lòng .
Ngày đầu tiên đến trường – đó là một ngày nắng ấm, khí trời dìu dịu êm ái, theo sự thông báo của nhà trường, tôi đã chuẩn bị đủ tất cả mọi thứ nào là quần áo, giày dép, tập sách,… Nhưng lòng tôi vẫn cứ xôn xao khó tả. Bởi trước mắt tôi lúc này là một khung trời mới: bạn bè, thầy cô, trường lớp,… đều mới tinh. Trong những năm trước, sau hai tháng hè nghỉ học, chúng tôi lại trở về mái trường thân quen với những hàng cây, ghế đá,… in đậm bao kỉ niệm của những lần nô đùa cùng bạn bè. Còn năm nay, tôi đã bước vào ngưỡng cửa của cấp hai – một chân trời hoàn toàn mới lạ. Ngôi trường tôi học năm nay rất khang trang, và không gian thoáng đãng. Từ cổng trường là một hàng cây bóng mát dẫn lối vào các dãy phòng học ba tầng uy nghi, đẹp đẽ. Nào là hàng cây, phòng học, cột cờ,… tất cả đều đập vào mắt tôi, khiến lòng không thể nén lại được cảm xúc ngỡ ngàng, bao niềm vui sướng và tôi đã thốt lên : “Ôi! Ngôi trường đẹp quá!”.
Chúng tôi, các lớp 6 cũng như anh chị lớp 7 được phân công về các lớp. Tôi thầm ước sao cho mình có thể học chung với một số người bạn cũ. Tiếc thay, lớp tôi học hoàn toàn là bạn lạ. “Nhưng dần rồi cũng sẽ quen với các bạn ấy thôi” – Tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ ban đầu, tôi thấy cô giáo chủ nhiệm bước vào. Dáng đi, hình ảnh của cô làm cho tôi gợi nhớ về cô giáo chủ nhiệm năm lớp 5. Vẫn một dáng người thon thả, đôi mắt hiền lành, tôi phần nào bớt đi sự lo lắng vì xung quanh tôi toàn là bạn lạ. Lời đầu tiên cô nói với chúng tôi là những lời dạy bảo ân cần về ý thức và trách nhiệm đối với bản thân, trường, lớp, trong học tập và rèn luyện trong năm học đầu tiên của cấp hai. Tôi nghĩ đó là bài học đầu tiên mà tôi có được ở ngôi trường mới này… 
Ấn tượng nhất trong tôi là ngày khai giảng. Với bộ trang phục đen, trắng, tôi ra dáng là một nam sinh thực sự. Tôi vừa thèn thẹn vừa cảm thấy như mình trưởng thành hơn. Tiếng trống khai trường do cô hiệu trưởng gióng lên vang xa và âm thanh đó như lưu vào trong tôi một cảm xúc xao xuyến, lạ lùng. Tôi biết từ hôm nay tôi được hòa nhập vào một môi trường mới. Tôi được học trong một ngôi trường có bề dày thành tích và truyến thống dạy và học – Trường THCS Ân Tín . Bản thân tôi có biết bao nhiêu niềm vui sướng và lòng tự hào và có xen lẫn một vài nỗi lo sợ. Nhưng điều quan trọng trong tôi lúc này, tôi hứa sẽ quyết tâm học tập và rèn luyện sao cho xứng đáng với truyền thống của nhà trường.
Với bao nhiêu điều suy nghĩ trong tôi, có cả niềm vui xen lẫn niềm kiêu hãnh và cả sự thẹn thùng bỡ ngỡ và một chút lo lắng… Bấy nhiêu cảm xúc của những ngày đầu tiên đó dưới mái trường THCS chắc chắn sẽ đọng lại trong lòng tôi như một dấu ấn không thể phai mờ…