Câu trả lời:
“Mẹ”-tiếng gọi tha thiết, trìu mến và thân thương biết bao! Tiếng gọi thiêng liêng ấy luôn thường trực trong lòng tôi bởi với tôi mẹ là tía nắng sưởi ấm cho tôi mỗi khi gió bấc mùa đông tới. Mẹ là ngọc gió đưa tôi vào giấc ngủ giữa trưa hè oi bức. Mẹ là ánh trăng soi sáng đường tôi đi. Hình ảnh mẹ luôn in sâu trong tâm trí tôi. Tình thương bao la vô bờ bến của không có gì sánh nổi. Hiểu được tình thương của mẹ, Trần Quốc Minh đã viết lên bài thơ “Mẹ”. Nhưng đoạn thơ làm tôi thích nhất đó là:
'' Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
'' Nhà thơ Trần Quốc Minh đã viết lên câu thơ:
'' Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Nhà thơ đã sử dụng biện pháp so sánh không ngang bằng: '' Những ngôi sao” – “chẳng bằng”- “mẹ”. Trần Quốc Minh đã so sánh những ngôi sao với mẹ qua phương tiện so sánh chẳng bằng và qua động từ thức. Động từ thức đã nói lên hoạt động không ngủ thao thức vì một chuyện gì đó mà không nghỉ. Những ngôi sao sang trong bầu trời ban đêm thưc ssuôt đêm để soi sáng xuống trần gian, để có đua nhau với mặt trăng xem ai sáng hơn. Những ngôi sao ấy cứ thức hoài thức mãi mỗi khi sáng đến thì chúng lại biến mất một cách lặng lẽ, ít ai nhìn thấy. Những ngôi sao ấy chẳng bằng mẹ thức vì chúng con. Mẹ không chỉ thức một đêm như những ngôi sao sáng trên bầu trời mà mẹ đã thức cả một đời để lo lắng cho những đứa con của mình, không có nhiều thời gian để quan tâm đến bản thân mình. Còn những ngôi sao thức trên bầu trời mỗi đêm để tỏa sáng cho vạn vật, làm đẹp cho đời sống:
'' Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Buổi đêm, con được say sưa ngủ với những ước mơ thần tiên, thú vị. Con được ngủ một giấc tròn mà không ai phá rối là nhờ có mẹ. Trần Quốc Minh một lần nữa dùng biện pháp so sánh để so sánh mẹ với ngọn gió. Ngọn gió mang đến sự mát mẻ dễ chịu, thoải mái cho con người. Mẹ cũng vậy mẹ chính là ngọn gió mang đến cho con nơi mát lành, bình yên suốt cuộc đời của con. Mẹ là một ngọn gió không chỉ trong một thời gian ngắn mẹ là ngọn gió của con suốt đời. Mẹ luôn luôn mang đến cho con một khoảng bình yên đó là khoảng trời thần tiên trong giấc mơ. Bằng phép so sánhnhà thơ đã làm nổi bật được tâm lòng yêu thương, hi sinh thầm lặng của mẹ đói với con và lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ.
Qua đoạn thơ trên, tôi cảm nhận được tình cảm bao la rộng lớn của mẹ đối với người con của mình. Đoạn thơ đã bồi đắp cho tôi tình cảm thương mẹ. Tôi tự nhủ: mình sẽ phải cố gắng học thật giỏi để có ích cho xã hội, để không phụ công ơn của mẹ dành cho tôi trong những năm tháng qua.