Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi
“Chiếc smartphone đã trở thành một ô cửa nhỏ dẫn người ta thoát khỏi sự buồn chán của bản thân, và cái rung nhẹ báo tin có thông báo mới của nó bao giờ cũng đầy hứa hẹn. Nhưng càng kết nối, càng online thì cái đám đông rộn ràng kia lại càng làm chúng ta cô đơn hơn. Chỗ này một cái like, chỗ kia một cái mặt cười, khắp nơi là những câu nói cụt lủn, phần lớn các tương tác trên mạng hời hợt và vội vã. Càng bận rộn để giao tiếp nhiều thì chúng ta lại càng không có gì để nói trong mỗi giao tiếp. Ngược với cảm giác đầy đặn, được bồi đắp khi chúng ta đứng trước thiên nhiên hay một tác phẩm nghệ thuật lớn, trên mạng xã hội ta bị xáo trộn, bứt rứt và ghen tị với cuộc sống của người khác như một kẻ đói khát nhìn một bữa tiệc linh đình qua cửa sổ mà không thể bỏ đi. Đêm khuya, khi các chấm xanh trên danh sách friend dần dần tắt, người ta cuộn lên cuộn xuống cái newsfeed để hòng tìm được một status bị bỏ sót, một cứu rỗi kéo dài vài giây, một cái nhìn qua lỗ khoá vào cuộc sống của một người xa lạ, để làm tê liệt cảm giác trống vắng”
(Trích “Vẻ đẹp của người đứng một mình” – Đặng Hoàng Giang)
Câu 1. Xác định phong cách ngôn ngữ của đoạn văn trên?
Câu 2. Đặt tiêu đề cho đoạn văn trên?
Câu 3. Theo anh/chị, tác giả Đặng Hoàng Giang muốn gửi đến chúng ta những thông điệp nào qua văn bản trên?
Câu 4. Anh/chị có đồng tình với quan điểm của tác giả “Chiếc smartphone đã trở thành một ô cửa nhỏ dẫn người ta thoát khỏi sự buồn chán của bản thân”? (Trả lời bằng đoạn văn 5 -7 câu).