Mình viết 8 câu bạn nhé!
Lưu ý: có một số bài thơ không được phép đặt dấu châm vào cuối câu, nên khi bạn trích thơ thì bạn như viết rồi ngoặc kép đầy đủ, sau dấu ngoặc kép thì bạn để dấu chấm coi như kết một câu. Như vậy thì sẽ không bị trừ điểm đâu bạn nhé!
Trong phạm vi khổ một bài thơ "Viếng lăng Bác" của nhà thơ Viễn Phương, hình ảnh lăng Bác với hàng tre xanh xanh đã được hiện lên thật nghiêm trang và trang trọng, xen lẫn vào đó là sự u ám, tiếc thương. Ở hai câu thơ đầu của khổ thơ, tác giả đã viết:
"Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác".
Với việc sử dụng từ ngữ xưng hô "con", nhà thơ đã thể hiện một thái độ vừa thân mật, lại vừa kính mến, trân trọng đối với Bác - gợi nên sự gần gũi thân thương của Bác đối với hàng triệu người con dân nước Việt, đồng thời cũng gợi ra một hình ảnh u buồn tăm tối "lăng Bác" - ẩn dụ rằng Bác đã ra đi và ra đi trong sự tiếc thương của mọi người. Trong ba câu thơ tiếp theo, tác giả đã viết:
"Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi hàng tre, xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng".
Với việc sử dụng từ láy "bát ngát" cùng phép ẩn dụ "hàng tre", từ ngữ xưng hô "con" và từ cảm thán "Ôi", bài thơ đã làm cho người đọc thấy được tâm trạng của tác giả khi ra thăm lăng Bác thật trang nghiêm và u buồn. Việc sử dụng hình ảnh hàng tre bình dị làm ẩn dụ trong ba câu thơ trên đã cho thấy được những đức tính cao cả của Bác: giản dị, thanh cao, khiêm nhường nhưng cũng rất kiên cường, dũng cảm bất khuất. Thế nhưng những đức tính trên không phải chỉ của riêng mình Bác mà còn là của hàng triệu "đồng bào" trên khắp miền tổ quốc, luôn kiên cường và hết mình sống để chiến đấu cho tổ quốc. Và không chỉ vậy, những hàng tre ấy còn đại diện cho nhân dân Việt Nam luôn sẵn sàng bảo vệ và hiến dâng thân mình để bảo vệ Bác và bảo vệ lăng Bác mãi trường tồn theo thời gian...