Nội dung lý thuyết
- Các nước tư bản phương Tây đã đến Đông Nam Á sau các cuộc phát kiến địa lí, với vùng đất giàu nguyên liệu và có vị trí quan trọng cho giao thương trên biển.
- Bồ Đào Nha chiếm vương quốc Ma-lắc-ca vào năm 1511, mở đầu cho quá trình xâm chiếm và thuộc địa hóa của Đông Nam Á.
- Thực dân phương Tây xâm chiếm các quốc gia Đông Nam Á bằng nhiều cách thức khác nhau, trừ nước Xiêm giữ độc lập mặc dù chịu nhiều lệ thuộc về chính trị, kinh tế vào Anh và Pháp.
- Chính quyền thực dân chia thuộc địa thành các đơn vị hành chính, tạo chia rẽ dân tộc và tạo khoảng cách giữa các quốc gia.
- Triều đình phong kiến đầu hàng, phụ thuộc vào chính quyền thực dân.
- Quan chức thực dân cai trị trực tiếp ở trung ương và cử người bản xứ cai quản ở địa phương.
- Chính quyền thực dân thực hiện chính sách cướp đoạt ruộng đất.
- Nhiều đồn điền thực dân xuất hiện ở Đông Nam Á.
- Các ngành công nghiệp chế biến, sản xuất hàng tiêu dùng được chú trọng đầu tư.
- Hoạt động khai thác khoáng sản được đẩy mạnh.
- Xây dựng hệ thống đường sắt, đường bộ, bến cảng để phục vụ khai thác thuộc địa.
- Chủ nghĩa thực dân phương Tây xâm nhập vào Đông Nam Á phá vỡ trật tự xã hội truyền thống và áp đặt nền thống trị mới mang đậm màu sắc kì thị "ngu dân chủng tộc".
- Xã hội phân hoá với sự xuất hiện của tầng lớp mới như tư sản dân tộc, trí thức mới, tiểu tư sản và công nhân.
- Văn hoá phương Tây du nhập vào Đông Nam Á với công trình kiến trúc, nghệ thuật và truyền bá tôn giáo, luật pháp, giáo dục để phục vụ nền cai trị của thực dân.
- Quá trình đấu tranh chống thực dân phương Tây ở Đông Nam Á khác nhau về thời điểm và hình thức, nhưng cùng mục đích chống lại ách cai trị bất công của thực dân.
- Nhân dân Ban-đa chống công ty Đông Ấn Hà Lan vào thế kỉ XVII.
- Cuộc khởi nghĩa của Hoàng tử Đi-pô-nê-gô-rô chống thực dân Hà Lan vào đầu thế kỉ XIX.
- Làn sóng đấu tranh chống Pháp ở Nam Kỳ diễn ra sau khi Pháp đánh chiếm vào thế kỉ XIX.
- Nhân dân Mi-an-ma chống thực dân Anh từ năm 1824 đến năm 1896.