kể về 1 vụ tai nạn mà em nhớ
bằng ENGLISH
- Kể về một tai nạn giao thông mà bạn biết.
- Theo bạn, nguyên nhân nào dẫn đến tai nạn giao thông đó?
- Kể về một tai nạn giao thông:
- Nguyên nhân do tài xế không cẩn thận, không quan sát kĩ, thần kinh không tỉnh táo nên đã gây ra tai nạn này.
Câu 1: Em hãy cho biết những nguyên nhân dẫn đến các vụ tai nạn giao thông? Theo em,nguyên nhân nào nguyên nhân chính?
Câu 2: Em hãy kể 1 số hành vi, vi phạm quyền bất khả xâm phạm về thân thể.
Quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng,sức khoẻ,danh dự và nhân phẩm của công dân?
Câu 3: Theo em, vì sao chúng ta phải thực hiện trật tự an toàn giao thông?
Câu 1:
- Do đường xấu và hẹp .
- Do người tham gia giao thông .
- Do phương tiện tham gia giao thông không đảm bảo an toàn .
- Do ý thức của người tham gia giao thông chưa tốt .
- Theo tôi , nguyên nhân dẫn đến tai nạn giao thông do ý thức của người tham gia giao thông chưa tốt là nguyên nhân chính .
Câu 2:
- công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thế . Không ai được xâm phạm tới thân thể người khác . Việc bắt giữ người phải theo đúng quy định của pháp luật .
- công dân có quyền được pháp luật bảo vệ tính mạng , sức khỏe , danh dự và nhân phẩm . Điều đó có nghĩa là mọi người phải tôn trọng tính mạng , sức khỏe , danh dự và nhân phẩm của người khác nếu vi phạm sẽ bị xử lý theo quy định của pháp luật .
Câu 3:
- Câu 3 thì mình chưa học đến . Nên mình chỉ biết có đến đây thôi .
Kể lại 1 vụ tai nạn = tiếng anh
Here I would to tell about a traffic accident I have ever witnessed. On the way to school I saw a young boy riding on a motorcycle, not a helmet to go with very fast speed. When coming to the crossroads though columns traffic lights turned to red lights but he still crossed red lights. And as a result he has ran into a woman. People around who do yours also are startled and quickly called an ambulance and the police. Young and the other woman lies motionless on the road, blood flow so much seems to be badly hurt the car also, very heavy damage. Later, the ambulance and the traffic police have also to youth and people on the other side are brought up an ambulance and transported to a hospital. I do not know your current status of youth and the other woman but I expect both will be fine. And I hope that people make serious observance of traffic laws to protect themselves and people
one human is riding a motor bike ........oh no he is rush in power poles and he die
In Ha Noi, the number of death by traffic accident is considered as large as the number of death by plague. There's about more than 30 people die everyday.With the traffic conditions in Ha Noi, accident is object to happen. The roads are too narrow to travel easily. Moreover, many pot-holes can appear everywhere to threaten the goers. On the roads, there're sometimes the illogical roundabouts. They are not only useless, but also make the traffic more chao. To solve this problem, we only have one way, it's improving the road. However, it is impossible for the government to widen the roads because of limited land. Whenever theroads are repaired, the traffic is more dangerous with the unfinished structures. People still travel on the repairing roads, and the roads are more and more narrow. We also can build the tunnels but it is very costly. Viet Nam has to borrow money from other countries and no one knows when the government can pay it back. As you know, Ha Noi is a monsoonal tropical country, it has a lot of rain every year. During the rainy season, the roads are flooded because all the waste pipes are stuck by rubbish and become very dirty.In addition, the tense of Ha Noi people is poor. The roads in the cities are choked with so many vehicles such as motorbikes, bicycles, taxies, buses, cyclos and pedestrians because people do not follow the laws well. They even don't obey the traffic lights or signs. Children are taught about traffic laws while adults are breaking it. Now, the government gives many new strict laws to improve the present posture. Polices are more active than they used to. Everyone travel on motorbike wears helmet naturally without any enforcement. The traffic is better and better day by day. In conclusion, with many measures now, the traffic in Ha Noi will be good one day. The poor conditions Ha Noi can solve this problem by the development of economic.
Đề 1) Kể về 1 việc làm tốt mà em đã chứng kiến hoạc trực tiếp tham gia (vụ tai nạn, trẻ em đi lạc, người bị: đuối nước, ngất xỉu, trúng gió,...)
Đề 2) Kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ thời học sinh/(thầy cô/mái trường/bạn bè...)
Đề 3) Nêu cảm nhận của em về nhân vật ông Hai trong truyện Làng, anh thanh niên trong truyện Lặng Lẽ Sa Pa
Giúp tớ với , mai thi rồi !! :))
1
Ngày hôm ấy là một ngày oi nồng, nóng bức. Tan học về, trời bắt đầu chuyển giông. Em vội vã rẽ nhanh vào con hẻm nhà mình thì thấy một chị bế em bé độ mười tháng tuổi một tay kéo va li và đang rảo bước.
Đến ngay cạnh người phụ nữ mới thấy chị mệt thế nào: tóc chị bết mồ hôi, một tay bế con còn kẹp thêm một túi xách nhỏ, tay kia chị kéo cái va-li độ hai chục kí. Chị phụ nữ còn trẻ, chị mặc áo sơ-mi màu vàng mơ, khoác một áo khoác nhẹ. Còn em bé mới xinh làm sao, em bé đội một cái mũ vải ren bèo màu hồng. Được mẹ bế trên tay nhưng chắc hai mẹ con đi bộ cũng xa nên bé hơi khó chịu, nó cho tay vào mồm mút và đang muốn khóc quấy. Em vội thưa:
- Chị về đâu hả chị? Chị đưa em kéo va-li giúp cho!
Chị dừng lại nhìn em:
- Sắp mưa rồi, chị sợ cháu mắc mưa. Nhà ba chồng chị ở trong hẻm này nè, cũng gần đây thôi.
Trong đầu em chợt loé lên một ý nghĩ, em buột miệng:
- Ba chồng... hay chị là...
- Chị là con dâu chú tổ trưởng khu phố này đấy, em biết chú ấy không?
Em reo lên:
- Em biết ngay mà. Em ở sát nhà ba chồng chị. Em tên Hưng. Chị bế cháu đi, đưa giỏ để luôn trên va-li, em kéo cho.
Chị phụ nữ cười, thở phào một cái:
- May mà gặp em. Em giúp chị nhé!
Em xốc lại chiếc cặp trên vai, kéo va-li giúp chị. Chị bế cháu bé lúc này trông thong thả hơn. Rảnh tay không xách giỏ, chị vỗ nhè nhẹ vào lưng em bé, nó ngừng mút tay, tròn xoe đôi mắt lay láy nhìn em. Hai chị em rảo bước vì trời bắt đầu mưa nhẹ. Về đến nhà em, cũng sát ngay nhà chú Tuân, em reo to:
- Chú Tuân ơi, tin vui, tin vui!
Chú Tuân mở cánh cổng chấn song, vui mừng kêu lên:
- Sao không điện cho ba di đón?
Chú đưa tay đỡ ngay em bé, nó nhào người sang tay chú ngay. Chị phụ nữ rút khăn tay lau cho em bé, cười vui vẻ:
- Gớm, mút tay bẩn mới ghê chứ! Thưa ba, con đi xe bus xuống trạm đây rồi, sợ ba bận nhiều việc hay trở trời đau chân. Chân ba có bị đau nhiều không ba?
Chú Tuân cảm động nhìn con dâu, bảo: “Ba khỏe”. Em kéo va-li và giỏ vào trong phòng khách nhà chú Tuân xong, vòng tay chào chú và chị. Chú Tuân bắt tay em như người lớn, chú vui vẻ, điệu đàng:
- Cảm ơn “Dũng sĩ Tiền phong” nghen. Thay quần áo rồi sang nhà chú ăn kẹo nha.
Em trả lời: “Vâng ạ!”, chào chú và chị lần nữa, thơm em bé một cái thật kêu rồi về nhà mình.
Em vừa đi vừa hát, lòng tràn ngập niềm vui vì đã làm được một việc tốt. Em còn vui vì một điều nữa: chú Tuân có con dâu và cháu về chơi vui vẻ hơn vì chú sống có một mình, còn em sẽ có em bé để nựng thích ghê. Làm được việc tốt em thấy mình trưởng thành lên rất nhiều.
1
Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.
Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:
– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.
Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.
2
I – Tìm hiểu đề:
- Thể loại: Tự sự (kết hợp sử dụng yếu tố nghị luận + miêu tả nội tâm).
- Nội dung: Kể lại một kỉ niệm (câu chuyện) đáng nhớ nhất giữa mình và thầy (cô) giáo cũ.
- Hình thức: Bố cục rõ ràng, đủ ba phần mở bài, thân bài,kết bài.
- Yêu cầu:
+ Kể lại một kỉ niệm đáng nhớ nên nó phải sâu sắc, có ảnh hưởng to lớn đến suy nghĩ, tình cảm hay nhận thức của người viết.
+ Người viết bài cũng chính là người kể chuyện – xưng “tôi”.
+ Cần trả lời được các câu hỏi sau:
- Đó là kỉ niệm gì?
- Xảy ra vào thời điểm nào?
- Diễn biến của câu chuyện như thế nào?
- Điều đáng nhớ nhất trong câu chuyện ấy là gì?
* Chú ý:
- Bài viết cần tự nhiên, chân thành.
- Các yếu tố miêu tả nội tâm và nghị luận là việc tái hiện những tình cảm, cảm xúc của mình khi kể lại câu chuyện và những suy nghĩ chân thực, sâu sắc về tình cảm thầy trò.
- Khi kể, cũng cần kết hợp với các yếu tố miêu tả (hình dáng, trang phục, giọng nói…), yếu tố biểu cảm để bài văn sinh động hơn.
II – Dàn ý:
1. Mở bài:
- Không khí tưng bừng đón chào ngày 20 - 11 ở trong trường lớp, ngoài xã hội.
- Bản thân mình: nghĩ về thầy cô giáo và bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, trong đó có một kỉ niệm không thể nào quên.
2. Thân bài:
- Giới thiệu về kỉ niệm (câu chuyện):
+ Đó là kỉ niệm gì,buồn hay vui,xảy ra trong hoàn cảnh nào,thời gian nào?...
- Kể lại hoàn cảnh, tình huống diễn ra câu chuyện (kết hợp nghị luận và miêu tả nội tâm):
+ Kỉ niệm đó liên quan đến thầy(cô) giáo nào?
+ Đó là người thầy(cô) như thế nào?
+ Diện mạo, tính tình, công việc hằng ngày của thầy (cô).
+ Tình cảm,thái độ của học sinh đối với thầy cô.
- Diễn biến của câu chuyện:
+ Câu chuyện khởi đầu rồi diễn biến như thế nào? Đâu là đỉnh điểm của câu chuyện?...
+ Tình cảm, thái độ, cách ứng xử của thầy (cô) và những người trong cuộc, người chứng kiến sự việc.
- Câu chuyện kết thúc như thế nào? Suy nghĩ sau câu chuyện:Câu chuyện đã để lại cho em những nhận thức sâu sắc trong tình cảm, tâm hồn,trong suy nghĩ: tấm lòng, vai trò to lớn của thầy (cô), lòng biết ơn, kính trọng, yêu mến của bản thân đối với thầy (cô).
3.Kết bài:
Câu chuyện là kỉ niệm, là bài học đẹp và đáng nhớ trong hành trang vào đời của tuổi học trò.
Giải thích được nguyên nhân của nhiều vụ tai nạn giao thông liên quan đến quán tính. Chuẩn bị một bài thuyết trình (dài khoảng 15 phút) về đề tài sau đây: Rất nhiều vụ tai nạn giao thông có nguyên nhân từ quán tính. Em hãy nêu một số ví dụ về điều đó và cách phòng tránh những tai nạn này.
- Nguyên nhân của nhiều vụ tai nạn giao thông liên quan đến quán tính: đó là do các phương tiện giao thông đang chạy với tốc độ cao, khi gặp tình huống bất ngờ thì phanh gấp. Một số tình huống có thể xảy ra như sau:
+ Xe không dừng lại ngay được mà vẫn tiếp tục chuyển động thêm một đoạn do có quán tính. Va chạm với phương tiện giao thông khác gây ra các thiệt hại về người và tài sản.
+ Xe dừng lại đột ngột, tuy nhiên theo quán tính xe có xu hướng bảo toàn vận tốc nên có thể bị lật nhào, gây ra các va đập cực mạnh, gây ra các hậu quả cực kì nghiêm trọng cho người trong xe và các người tham gia giao thông khác.
- Ví dụ về những vụ tai nạn giao thông có nguyên nhân từ quán tính:
+ Xe đang chạy với tốc độ cao, dừng, hãm phanh đột ngột.
+ Tăng tốc (xe máy, ô tô, …) đột ngột.
+ Xe đang chạy mà rẽ sang trái, sang phải đột ngột, quá gấp.
+ Xe chở quá tải, xe chạy ba, xe lạng lách…
- Để phòng tránh những tai nạn này, chúng ta cần:
+ Chạy đúng tốc độ quy định.
+ Luôn giữ khoảng cách an toàn với các phương tiện giao thông khác.
+ Bật xi nhan ở khoảng cách phù hợp trước khi muốn chuyển làn, rẽ phải, rẽ trái, …
+ Không chở quá số người quy định.
Vì một đám tang của một người thân trong gia đình. Mà người nhà của họ đã dựng rạp chiếm hết lòng đường và khiến cho một vụ tai nạn đã xảy ra. Em suy nghĩ thế nào về điều này?
A. Đồng tình với cách làm này
B. Tuy đồng cảm với nỗi đau mất người thân nhưng hoàn toàn không đồng tình với cách làm của họ
C. Im lặng và không có ý kiến gì
D. Không đồng cảm và cũng không đồng tình
Vì một đám tang của một người thân trong gia đình. Mà người nhà của họ đã dựng rạp chiếm hết lòng đường và khiến cho một vụ tai nạn đã xảy ra. Em suy nghĩ thế nào về điều này?
A. Đồng tình với cách làm này
B. Tuy đồng cảm với nỗi đau mất người thân nhưng hoàn toàn không đồng tình với cách làm của họ
C. Im lặng và không có ý kiến gì
D. Không đồng cảm và cũng không đồng tình
Xin chào tất cả anh chị em của page truyện ma có thật. Mình tham gia đội ngũ đọc khá lâu nhưng chưa có đóng góp truyện nào. Hôm nay mạn phép xin đóng góp 1 câu truyện ngắn mà mình từng trực tiếp chứng kiến ( 100% có thật ) . Truyện thực tế về khúc cua chết chóc k có sự xuất hiện của ma nhưng được lập đi lập lại nhiều năm. Sau đây mình xin phép kể
Mình sinh năm 1990 ở huyện cẩm khê phú thọ . Năm 2007 nhà mình có thuê mặt bằng rộng 2ha tại xã hiền đa làm sản xuất gạch tại khúc cua . Khúc cua đó rất bình thường mặt đường chải nhựa tầm nhìn thoáng nhưng nó lại là nơi điểm đen về tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Vụ tai nạn đầu tiên xảy ra năm 2008 mình nhớ chính xác vào ngày 16 tháng 4. Mình đang trong lò gạch thì ngay tại khúc cua xảy ra 1 vụ tai nạn nghiêm trọng giữa xe 3 chân trở đá vs xe máy hậu quả chú đi xe máy chết thương tâm. Trước khi chú ấy mất còn kêu cứu được. Khi mình ra thì cảnh tượng trước mắt khiến mình bị ám ảnh đến tận bây giờ. Chú bị bánh sau ô tô tải trèn qua người , ruột gan nói chung là gần như tất cả phần bụng bị nổ ra ngoài . Trên cánh tay trái còn bị 1 hòn đá sắc cạnh xiên qua . Mình vội thông báo về nhà cho bố và phi xe máy ra cách đó khoảng 300m gọi mọi người vào nhận dạng. Sau đó mình vào lò gạch lấy hương với chiếc chiếu ra đắp cho chú ấy. Hương thì mình cắm tạm vào chiếc dép siêu nhẹ mà chú ấy đeo bị bung ra khi va chạm. 30 phút sau thì công an giao thông và người dân tụ tập . Sau đó nhận dạng là người vùng trong cách địa điểm tai nạn 1km . Khi pháp y khám nghiệm hiện trường xong gia đình có nhờ sắp xếp cho chú ấy toàn thây , nhưng do vết rách quá lớn không thể khâu lại được , đành gia đình phải đi mua bi – lông trải trong quan tài và đặt chú nằm trong. Tránh trường hợp rỉ máu khi gia đình làm mai táng. Một chi tiết nữa là khi chú ấy mới mat mắt không nhắm lại được. Dù được mấy người trung niên đến xem vuốt mắt . Đến khi anh trai chú ấy ra vuốt thì nhắm lại
Vụ tai nạn trôi qua được hơn 1 năm thì xảy ra vụ tai nạn tiếp theo . Mình nhớ là vào mùa lạnh tháng 10 11 gì đó . Nạn nhân tiếp theo là một anh thanh niên khá trẻ đi xe máy đâm vào bờ mương kênh chết nhưng sáng sớm ra mọi người đi làm đồng mới phát hiện . Anh ấy gần như bị nát phần sau của đầu và mắt trợn chừng không nhắm được.
Đến năm 2010 trong đợt thi tuyển học vào lớp 10 . Có 3 em học sinh đi xe máy ra nộp đơn thi tuyển cũng bị tai nạn ngay tai nơi mà 2 vụ trước đó xảy ra . Hậu quả làm 1 em chết và 2 em còn lại bị thương. Từ đó đến nay năm nào tại khúc cua cũng có người chết . Mọi người đều bảo ở đó có vong . Số lượng nạn nhân đã lên đến gần 10 người. Mình là người cứng bóng vía nên chưa gặp ma bao giờ nhưng mình tin là có thật. Vì sự trùng lập tại điểm tai nạn xảy ra quá nhiều lần. Chẳng hiểu vì sao một khúc bình thường lại xảy ra nhiều vụ tai nạn nghiêm trọng như vây.
Lần đầu kể có vẻ tệ nhưng truyện xảy ra thật 100% mong anh chị em đọc thông cảm . Chân thành cảm ơn
Hãy diễn tả một vụ tai nạn bằng TANH.
( mà có ai biết bạn nào tên AIATO ko bảo mk vs?)