Những câu hỏi liên quan
ngan0511
Xem chi tiết
khánh Ly
23 tháng 11 2021 lúc 10:32

 

 

 

 

 

khánh Ly
23 tháng 11 2021 lúc 10:33

 

 

ngan0511
23 tháng 11 2021 lúc 10:34

?

Đỗ Thanh Ba
Xem chi tiết
Ichogo
28 tháng 10 2017 lúc 20:21

Trường học là một thế giới diệu kỳ, là nơi thắp sáng những ước mơ, cũng là nơi nuôi dưỡng nó. Bước qua cánh cổng trường là chúng ta bước vào thế giới tri thức với vô vàn những điều mới lạ và kì thú. Người mẹ trong “Cổng trường mở ra” của nhà văn Lý Lan đã nói với con một câu triết lí đầy cảm xúc: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con. Bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”. 

Sự kì diệu ở đây không phải là một phép nhiệm màu nào đó của bà Tiên hay ông Bụt. Không phải là thứ đặc biệt mà trần gian không có. Không phải là thứ biến hóa từ vật này sang vật khác. Mà đó là tất cả những thứ mà mỗi con người cần khám phá, vượt qua. 

Ở nơi gọi là diệu kì ấy có cả niềm vui thất bại, có cả những điều bất ngờ xảy ra. Và đặc biệt hơn, ở đây rèn luyện cách cảm nhận niềm vui, cảm nhận sự thăng hoa của cuộc đời. Cũng là nơi cho ta biết cách chấp nhận sự thất bại cho dù thất bại làm cho tình thần hoảng loạn, thiếu tự tin. Giúp chúng ta đứng dậy sau khi ngã. 

Trong thế giới kì diệu ấy, chúng ta có cả một kho tàng kiến thức nhân loại. Ta có thế biết về nguồn gốc của loài người, biết về những đức hi sinh cao cả đã đổi lại cuộc sống thanh bình cho ta ngày hôm nay. Nó cũng giúp ta hiểu được những điều bí ẩn của thế giới tự nhiên, cho ta những đáp án cho các câu hỏi “vì sao”. 

Nơi kì diệu đó có thể bồi dưỡng tâm tư tình cảm của chúng ta. Nơi đó cho ta một màu xanh hi vọng mỗi khi ta buồn hay chán nản. Cho ta một niềm tin tuyệt đối vào bản thân để ta không cảm thấy xấu hổ hay tự ti về mình. Nó cũng khuyên ta nên đón nhận những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng, rũ bỏ những u buồn những xấu xa ra khỏi tâm hồn. Rồi ta biết cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Ta cũng hiểu được câu nói “Cuộc sống là luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu” 

Và đặc biệt , thế giới kì diệu ấy cho ta những người cha người mẹ dạy dỗ, yêu thương ta, những người bạn luôn sẻ chia vui buồn. Trong lá thư “Xin thầy hãy dạy cho con tôi” gửi cho thầy hiệu trưởng của tổng thống Mỹ A-Lin-côn đã khẳng định rằng trường học sẽ mang lại mọi thứ cho con người. Và với tôi trường học luôn luôn là thế giới kì diệu.

datcoder
Xem chi tiết
Người Già
15 tháng 10 2023 lúc 16:16

Em chủ động hoàn thành bài tập.  

Trần Huỳnh Trọng Tín
Xem chi tiết
Hỗ Trợ Học Tập
15 tháng 12 2020 lúc 23:26

Hỗ Trợ Học Tập!

Quà tặng cuộc sống 

https://www.youtube.com/channel/UCIxx04bjDRIRSDp4GZ7KZKg

 

Hà Thanh Vũ
Xem chi tiết
Nguyễn Hải Đăng
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Khánh
26 tháng 4 2020 lúc 21:58

Vì dịch covid nên em phải nghỉ học ở nhà.Vào những thời gian rảnh rỗi,em có thế đạp xe đạp,xem ti vi,đọc sách và thậm chí là ngủ nướng,..Đặc biệt trong số sách em đọc có một mục là Cáo và Qụa.

  Có một chú quạ kiếm được một miếng thịt và đậu trên mái nhà.Một con cáo đi qua,nhìn miếng thịt một cách thèm thuồng.Chú ta dừng lại hỏi con quạ:"Bạn có thể nhảy múa không?".Chú quạ chỉ lắc đầu.Cáo lại hỏi:"Bạn có thể hát không".Chú quạ bắt đầu mở miệng ra hát.Miếng thịt trong miệng chú rớt xuống dưới.Con cáo khôn lỏi kia chạy ra đớp lấy thịt ,nói:"Cảm ơn vì miếng thịt,ha ha ha.."rồi chạy nhanh về rừng.

   Câu chuyện này cho em thấy con cáo rất thông minh,con quạ thì ngu ngốc nên đã bị cáo lấy thịt.Đôi khi cũng phải dùng trí mới sống trong cuộc sống đầy thử thách này.

   k mình nha 

Khách vãng lai đã xóa
_Lương Linh_
11 tháng 5 2020 lúc 19:24

Trong kì nghỉ dịch covid vùa qua, em đã lên mạng lướt các phần mềm vui chơi giải trí rất thú vị. Trong số những điều thú vị ấy, em sẽ không thể không nhắc đến một điều thú vị. Đó là một câu truyện ngắn em từng đọc, được viết lên với một chủ đề quen thuộc là tình cảm gia đình, gần hơn đó là tình cảm sâu nặng giũa người bà và hai người cháu. Câu chuyện đó kể rằng:" Ngày xưa có ba bà cháu tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng cuộc sống lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Một hôm, có một cô tiên đi ngang qua và cho hai người cháu một hạt đào và dặn :

“Khi nào bà mất, gieo hạt đào này bên mộ, các cháu sẽ được giàu sang, sung sướng”.  

Bà mất, hai anh em mang hạt đào của nàng tiên trồng bên mộ, cây đào lớn nhanh và kết thành bao nhiêu trái vàng, trái bạc. Tuy được sống trong cảnh đầy đủ, giàu sang nhưng hai anh em lúc nào cũng buồn bã vì nhớ về bà. Cô tiên hiện lên, hai anh em khóc lóc xin cô cho bà sống lại cho dù cuộc sống có cực khổ như xưa. Cô tiên phất chiếc quạt màu nhiệm, lâu đài, ruộng vườn bỗng chốc biến mất. Người bà sống lại, móm mém, hiền từ, dang tay ôm hai đứa cháu hiếu thảo vào lòng.

Sau thời gian buồn bã đó, hai người cháu quả thực đã làm theo lời tiên dặn với một kết quả tốt đẹp là bad được quay trở lại bên hai người cháu, sống lại và ôm hai người cháu vào lòng. Sự hiếu thảo đó đã làm bà sống lại, chính sự hiếu thảo đó còn khiến người đọc như em cảm động bởi tình yêu thương tha thiết của ba bà cháu.

Thật đáng ngưỡng mộ biết bao!

Khách vãng lai đã xóa
Phùng Trần Hà Phúc
Xem chi tiết
Hồ Ngọc Khánh Ngân
3 tháng 5 2021 lúc 15:34

tôi là ai/đâu là ssaay

 

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
27 tháng 9 2018 lúc 8:49

-Trong công xưởng xanh:

Trước hết, hai bạn rủ nhau đến thăm công xưởng xanh. Hai bạn hỏi một em bé đang làm gì. Em bé trả lời rằng mình đang chế một cỗ máy mà khi ra đời sẽ dùng đôi cánh này để chế ra một vật làm cho con người hạnh phúc. Min-tin tò mò hỏi xem vật ấy có ngon không và nó có ồn ào không. Em bé nói cỗ máy không ồn ào, và sắp chế xong rồi, Tin-tin có muốn xem không ? Tin-tin háo hức trả lời rằng :

- Có chứ ! Nó đâu ?

Vừa lúc đó, em bé thứ hai tới khoe vật mình sáng chế là ba mươi lọ thuốc trường sinh đang nằm trong những chiếc lọ xanh. Cũng chính lúc ấy, em bé thứ ba từ trong đám đông bước ra và nói mình mang đến một thứ ánh sáng lạ thường mà xưa nay chưa có ai biết đến. Em bé thứ tư kéo tay Tin-tin, rủ cậu lại xem cái máy biết bay trên không như một con chim của mình. Còn em bé thứ năm thì khoe chiếc máy biết dò tìm những kho báu trên mặt trăng.

-Trong khu vườn kỳ diệu:

Rời khỏi công xưởng xanh, Tin-tin và Mi-tin đến khu vườn kì diệu. Một em bé mang một chùm quả trên đầu gậy đi tới, không ngăn được sự ngưỡng mộ, Tin-tin trầm trồ: ‘‘Chùm lê đẹp quá". Em bé mỉm cười nhìn Tin-tin và nói đó không phải là lê mà là nho, chính em đã tìm ra cách trồng và chăm bón chúng. Em bé thứ hai tiến tới. Tay bê một sọt quả to như quả dưa. Mi-tin tưởng đó là dưa và hỏi "Dưa đỏ, phải không cậu ?”. Em bé nói không phải là dưa đỏ mà là táo, và thậm chí những trái đó cũng không phải là những trái to nhất nữa. Tin-tin chưa hết ngạc nhiên, thì lúc đó một em bé đẩy một xe đầy những quả đi tới và khoe sản phẩm của mình. Tin-tin nói rằng mình chưa bao giờ thấy những quả dưa to như thế. Em bé nói "Khi ra đời, mình sẽ trồng những quả dưa to như thế !"

Bùi Xuân Luân
Xem chi tiết