Điểm khác nhau cơ bản giữa phong trào Cần Vương và phong trào nông dân Yên Thế cuối thế kỷ XIX là gì?
A. Phạm vi và hình thức
B. Lãnh đạo và địa bàn
C. Tính chất và lực lượng tham gia
D. Lãnh đạo và mục tiêu
Điểm khác nhau cơ bản giữa phong trào Cần Vương và phong trào nông dân Yên Thế cuối thế kỷ XIX là gì?
A. Phạm vi và hình thức
B. Lãnh đạo và địa bàn
C. Tính chất và lực lượng tham gia
D. Lãnh đạo và mục tiêu
Đáp án D
Nội dung |
Phong trào Cần Vương |
Phong trào nông dân Yên Thế |
Lãnh đạo |
Văn thân sĩ phu yêu nước |
Nông dân |
Mục tiêu |
Đánh Pháp giành độc lập dân tộc, khôi phục lại chế độ phong kiến. |
Đánh Pháp để tự vệ, giành quyền lợi thiết thân, giữ đất, giữ làng |
Lập bảng thống kê phong trào cần Vương và khởi nghĩa Yên thế ở Việt Nam cuối thế kỷ XIX theo những tiêu chí sau: bối cảnh, mục tiêu lãnh đạo, lực lượng tham gia, quy mô. Nêu ý nghĩa phong trào yêu nước cuối thế kỷ XIX trong cuộc đấu tranh chống thực dân Pháp xâm lược
lập bảng so sánh cuộc khởi nghĩa yên thế và phong trào cần vương về mục đích đấu tranh thành phâng lãnh đạo,lực lượng tham gia ,địa bàn hoạt động
giúp mik nha mik gần thi rồi
So sánh thành phần lãnh đạo phong trào cần Vương và cuộc khởi nghĩa Yên Thế
A. Phong trào Cần vương là võ quan triều đình, khởi nghĩa Yên Thế là nông dân
B. Phong trào Cần vương là văn thân sĩ phu, khởi nghĩa Yên Thế là quan lại
C. Phong trào Cần vương là tướng lĩnh trong triều, khởi nghĩa Yên Thế là dân tộc
D. Phong trào Cần vương là văn thân, sĩ phu, khởi nghĩa Yên Thế là nông dân
Câu 1: Em hãy cho biết phong trào Cần Vương bùng nổ trong hoàn cảnh nào?
Câu 2: Trình bày các giai đoạn phát triển của phong trào Cần Vương?
Câu 3: Trình bày cuộc khởi nghĩa nông dân Yên Thế (1884 – 1913)
Lãnh đạo:
Lực lượng tham gia:
Mục tiêu:
Địa bàn:
Phương thức đấu tranh:
Diễn biến:
Kết quả:
Ý nghĩa lịch sử:
Câu 4: Trình bày cuộc khởi nghĩa Hương Khê theo các nội dung sau
-Căn cứ:
-Lãnh đạo:
-Các giai đoạn phát triển:
-Kết quả:
-Ý nghĩa:
2)Các giai đoạn phát triển của phong trào Cần vương
- Giai đoạn 1: từ giữa năm 1885 đến tháng 11-1888
+ Sau khi chiếu Cần vương ra đời, nhiều văn thân, sĩ phu yêu nước đã sôi nổi hưởng ứng. Họ tập hợp nghĩa binh, xây dựng căn cứ, đấu tranh quyết liệt với thực dân Pháp và tay sai trên một địa bàn rộng lớn, tập trung ở các tỉnh Bắc và Trung kì.
+ Có nhiều văn thân, tướng lĩnh tham gia như Trần Xuân Soạn, Mai Xuân Thưởng, Phan Đình Phùng, Phạm Bành….
+ Đặc điểm của phong trào trong giai đoạn này là trong chừng mực nhất định, phong trào đặt dưới sự chỉ huy thống nhất của triều đình kháng chiến đứng đầu là vua Hàm Nghi và Tôn Thất Thuyết.
+ Cuối năm 1888, vua Hàm Nghi bị bắt, giai đoạn thứ nhất kết thúc.
- Giai đoạn thứ 2: từ cuối năm 1888 đến năm 1896:
+ Tuy không còn sự lãnh đạo thống nhất của triều đình nhưng phong trào Cần vương vẫn tiếp phát triển và quy tụ thành những cuộc khởi nghĩa lớn, có trình độ tổ chức cao hơn và duy trì cuộc chiến đấu chống Pháp trong nhiều năm như cuộc khởi nghĩa Hùng Lĩnh do Tống Duy Tân lãnh đạo, cuộc khởi nghĩa Bãi Sậy do Nguyễn Thiện Thuật, cuộc khởi nghĩa Hương Khê do Phan Đình Phùng và Cao Thắng lãnh đạo.
+ Pháp tăng cường càn quét, nghĩa quân phải chuyển địa bàn hoạt động từ vùng đồng bằng lên vùng trung du và rừng núi.
+ Tuy nhiên, phong trào Cần vương trong giai đoạn này vẫn không khắc phục được tình trạng lẻ tẻ, địa phương thiếu sự liên kết và chỉ đạo thống nhất. Các cuộc khởi nghĩa lần lượt bị thất bại, năm 1896, phong trào Cần vương kết thúc.
3)
– Lãnh đạo: Đề Thám (Hoàng Hoa Thám).
– Lực lượng tham gia: chủ yếu là nông dân.
– Mục tiêu: đánh đuổi giặc Pháp, bảo vệ quê hương đất nước.
– Địa bàn: chủ yếu diễn ra ở các tỉnh miền núi phía Bắc.
– Phương thức đấu tranh: khởi nghĩa vũ trang.
– Diễn biến:
+ Giai đoạn 1884 – 1892, nghĩa quân hoạt động riêng lẻ, chưa thống nhất sự chỉ huy của 1 người. Thủ lĩnh uy tín nhất là Đề Nắm chỉ huy đẩy lùi nhiều trận càn quét chùa quân Pháp. Xây dựng hệ thống phòng ngự ở Bắc Yên Thế. Tháng 3 – 1892, Pháp huy động lực lượng tấn công vào căn cứ của nghĩa quân. Lực lượng nghĩa quân bị tổn thất nặng nề, nhiều người bị bắt và giết hại. Tháng 4 – 1892, Đề Nắm bị sát hại.
+ Giai đoạn 1893 – 1897, Hoàng Hoa Thám lãnh đạo, tìm cách giảng hòa với Pháp để củng cố lực lượng (10 – 1894). Nhưng cuộc hòa hoãn kéo dài chưa được bao lâu, Pháp lại tổ chứa tấn công. Để bảo toàn lực lượng, Hoàng Hoa Thám xin giảng hòa lần hai(12 -1897) phải chấp nhận những điều kiện ngoặt nghèo do Pháp đề ra. Tuy nhiên, nghĩa quân vẫn ngấm ngầm chuẩn bị lực lượng chống Pháp.
+ Giai đoạn 1898 – 1908, tranh thủ thời gian hòa hoãn kéo dài, Hoàng Hoa Thám cho nghĩa quân vừa sản xuất, vừa tích cực luyện tập quân sự ® đội quân rất tinh nhuệ, thiện chiến.Câu 34. Lãnh đạo phong trào Cần vương là
A. địa chủ các địa phương. B. văn thân sĩ phu yêu nước.
C. nông dân. D. những võ quan triều trình.
Câu 35. Lực lượng tham gia trong phong trào Cần vương là
A. nông dân. B. quần chúng nhân dân.
C. quan lại phong kiến. D. binh lính bất mãn với triều đình Huế.
Câu 34. Lãnh đạo phong trào Cần vương là
A. địa chủ các địa phương. B. văn thân sĩ phu yêu nước.
C. nông dân. D. những võ quan triều trình.
Câu 35. Lực lượng tham gia trong phong trào Cần vương là
A. nông dân. B. quần chúng nhân dân.
C. quan lại phong kiến. D. binh lính bất mãn với triều đình Huế.
câu 2: so sánh sự khác nhau giữa phong trào Cần Vương và khowti nghĩa Yên Thế về mục đích,lãnh đạo,tính chất và thời gian
Mục đích phong trào Cần Vương:muốn nhân dân cùng vua cứu nước
Mục đích khởi nghĩa Yên Thế:bảo vệ chủ quyền tài sản của làng Yên Thế
Lãnh đạo phong trào Cần Vương:Van thân,sĩ phu yêu nước
Lãnh đạo khởi nghĩa Yên Thế:100% là nông dân
tính chất và thời gian phong trào Cần Vương:11 năm
khởi nghĩa Yên Thế:29 năm
So sánh phong trào yêu nước cuối thế kỉ XIX và phong trào yêu nước đầu thế kỉ XX về: điều kiện lịch sử, kẻ thù, mục tiêu, khuynh hướng chính trị, lực lượng lãnh đạo, lực lượng tham gia, qui mô, hình thức-phương pháp đấu tranh, phong trào tiêu biểu, kết quả.
Điểm chung của phong trào Cần Vương và khởi nghĩa Yên Thế cuối thế kỉ XIX ở Việt Nam là gì? A. mục tiêu đánh Pháp. B. chịu sự ảnh hưởng của vua Hàm Nghi. C. do văn thân, sĩ phu lãnh đạo. D. bảo vệ chế độ phong kiến