Hôm đó, Huyền và Linh sang nhà Nghi chơi. Trong lúc Nghi đi nghe điện thoại thì Huyền rủ Linh đọc trộm thư của bố Nghi gửi. Nếu em là Linh, em sẽ làm gì ?
Tình huống 1: Giờ ra chơi, thấy Mai đang ngồi đọc thư của bà ở quê gửi lên, Linh liền giật thư từ tay Mai và chạy ra sân rủ Quang mở ra xem.
Em sẽ làm gì nếu là Quang?
Tình huống 2: Bình và Nguyên sang nhà Dung chơi. Trong lúc Dung ra ngoài phòng nghe điện thoại, Bình rủ Nguyên lấy sổ nhật kí của Dung để trên bàn ra xem Dung viết những gì?
Em sẽ làm gì nếu là Nguyên?
- Tình huống 1: Em sẽ lấy thư trả lại Mai, giải thích cho Linh hiểu như thế là không nên.
- Tình huống 2: Em sẽ ngăn chặn hành động đó Bình.
Hôm đó, Linh và Kiên được bố mẹ cho đi chơi ở Hội An. Tối hôm đó, lúc bố mẹ đang nướng thịt, hai chị em rủ nhau đi chơi ở phố. Lúc đang mua bánh, hai chị em thấy một cô bạn tầm tuổi Linh người nước ngoài đang tìm đường. Hai chị em vội chạy qua đường hỏi cô bạn và giúp đỡ. Lúc đang về, hai chị em thấy một cô bé lớn hơn hai chị em chạy qua và trêu đùa vì hành động đó. Em nghĩ, hai chị em nên làm gì ?
nói là nếu bạn ko giúp người ta thì thôi
Hôm trước, Lan có bảo Huyền hẹn ở trước cửa nhà Linh để cùng bận ấy đi học vì Linh sợ con chó của ông nhà bên cạnh. Nhưng sáng hôm sau Huyền lại gọi điện cho Lan bảo Linh là hôm nay mình bị ốm, không đi được, nên bảo Lan đi cùng Linh. Nhưng Lan lại quên, đi học một mình làm Linh bị chó cắn. Linh gọi điện trách móc Huyền sau đó thề không chơi với Huyền nữa mặc cho Huyền giải thích. Em có suy nghĩ gì về hành động của cả ba bạn ?
Hành đông của bạn Lan là ko tốt, em nghĩ bạn nên lắng nghe lời giải thích của bạn huyền và tự kiểm điểm lại mình.
đáng nhẽ Huyền nên nói Linh đi học cùng Lan
còn Lan nên giải thích , chịu trách nhiệm với 2 bạn
với Linh thì nên nghe bạn bè giải thích
nói thật là mk phải đọc lại 3 lần vì đọc đc câu cuối thì lại quên câu đầu ( tên 3 bạn nghe nhiều lú quá )
1. Hành động của Lan
= Lan nên lắng nghe thật kĩ Huyền nói và xin lỗi với 2 bạn.
2. Hành động của Linh
= Linh nên lắng nghe Huyền giải thích và hỏi cho rõ sự việc.
3. Hành động của Huyền
= Hành động của Huyền là đáng khen nhất, bạn ấy biết gọi điện cho Lan để nhắc Lan đi học cùng Linh để bạn không bị chó cắn
giải quyết tình huống
th1: Em thấy bạn vừa ngồi học vừa nghe điện thoại và cười nói.
TH2: Dung vs Linh là đôi bạn thân cùng học chung 1 lớp. Do tò mò nên giờ ra chơi, lúc Dung đi ra ngoài, Linh đã đến chỗ của Dung tự ý lấy nhật kí đọc cho các bạn cùng nghe.Bước vào lớp, thấy Linh đang đọc nhật kí của mình,Dung tức dận đã mắng và xúc phạm Linh.
TH3 Đạt và Đăng là đôi bạn chơi với nhau rất thân nhưng gần đây do nghi ngờ Đạt nói xấu mình trên trang mạng xã hội facebook nên Đăng đã có lời nói xúc phạm Đạt và đe dọa chặn đường đánh Đạt sau giờ học.
th1: nhắc nhở bn không được vừa học vừa nghe điện thoại. Thế là đã quy phạm quyền
th2: Cách ứng xử của Linh thế là không đúng, không nên xem trộm nhật kí của người khác, nhắc nhở bạn lần sau không được xem trộm nhật kí nữa và Dung cũng nên tha lỗi cho Linh và không được tự tiện xúc phạm bạn
th3: Phải tôn trọng bạn, tìm hiểu xem ai đã làm việc này còn nếu Đạt làm thì cân nhắc Đạt không nên làm nữa, Đăng cũng không được đe dọa, chặn đường đánh Đạt sau giờ học
xin lỗi bn nka do mik mắc đi hc nên ko thể giúp bn thêm dc nữa, còn ý kiến nhiều nhưng mik chỉ lọc nội dung trả lời thôi, khi nào mik ik hc zề sẽ ns thêm nha
Xử lí tình huống
a. Linh dự định chiều Chủ nhật sẽ cùng các bạn tới giúp bà cụ neo đơn ở cùng xóm nhưng Hải mời Linh chiều hôm đó sang nhà bạn dự sinh nhật. Nếu là Linh, em sẽ làm gì?
b. Ông nội Phong ốm nặng nên bạn rất buồn. Nếu là bạn của Phong, em sẽ làm gì?
c. Với mong muốn mang đến một mùa đông ấm áp cho các bạn vùng cao, trường em phát động phong trào “Áo ấm tặng bạn”. Em sẽ làm gì?
a) Em sẽ báo với bạn Hải là em đến muộn do có việc bận. Sau đó em sẽ cùng các bạn đến giúp bà cụ như đã dự định
b) Em sẽ động viên, an ủi bạn để bạn có thể vượt qua nỗi đau mất người thân.
c) Em sẽ tích cực tham gia phong trào
Hôm đó, cả lớp Hồng đi thăm các chú thương binh, liệt sĩ. Đến nơi, cả lớp đi xuống chỉ trừ Linh, Linh là con nhà quý tộc nên lúc nào cũng ương bướng, không chịu nghe lời cô, hôm này còn bảo mình không thích người tàn tật. Nếu là Hồng, em sẽ nói gì để thuyết phục Linh nghe lời cô giáo ?
Này Linh, dù bạn là con nhà quý tộc nhưng tại sao ba mẹ bạn lại giàu,bạn đừng nghĩ là do công việc mà do các chú thương binh ở đây đấy,họ đã chiến đấu để gia tộc bạn và đồng bào yên tâm làm việc, ko có mấy chú ấy là chưa chắc đã có bạn bây giờ, vậy nên bạn phải biết tôn trọng các chú ấy.
cho xin 1 tim pls
Linh ơi, dù bạn là con nhà giàu, con nhà quý tộc gì bạn cũng là con người Việt Nam, mà đã là con người Việt Nam thì bạn nên biết yêu thương đồng loại, biết giúp đỡ những người quanh ta, đặc biệt là những chú thương binh đây, các chú đã hy sinh bản thân chỉ vì đất nước, mong bạn hiểu ra và nghe lời cô giáo.
cậu và não bộ của cậu đang yêu xa nhau hay sao
hôm nay tao ko mắng người nên chỉ mắng mày
Em có nhận xét gì về cách cư xử của các bạn nhỏ trong các tình huống dưới đây với ông bà, cha mẹ?
a) Bao giờ sau bữa ăn, Hương cũng nhanh nhẹn rót nước, lấy tăm cho ông bà, cha mẹ. Những lúc rảnh rỗi, Hương còn nhổ tóc sâu, đọc báo cho ông bà nghe.
b) Sâm đang chơi với các bạn ở đầu ngõ thì thấy bà ngoại ở quê ra chơi. Sâm vội chạy đến lục túi bà tìm quà rồi quay lại chơi tiếp với các bạn.
c) Mấy hôm nay, bố Phong bận việc cơ quan. Vừa ăn tối xong, bố đã phải ngồi vào bàn làm việc. Thấy vậy, Phong vặn nhỏ ti vi và dỗ dành em bé để em khỏi vào quấy bố.
d) Hôm nay bố mẹ đi làm vắng, chỉ có Linh ở nhà trông em. Linh mải chơi nhảy dây với bạn, để em bé ngã sưng cả trán.
đ) Thấy mẹ bị ốm, Hồng không đi chơi. Em quanh quẩn bên mẹ: lúc rót nước, lúc lấy thuốc, lúc lại thay khăn chườm trán cho mẹ.
a) Hương rất hiếu thuận, lễ phép với ông bà trong từng công việc nhỏ như vậy.
b) Sâm rất không ngoan khi gặp bà chỉ để lục quà mà không đưa bà về nhà luôn.
c) Phong rất hiểu chuyện khi biết giữ yên tĩnh cho bố làm việc.
d) Linh ham chơi khi không trông em cẩn thận.
đ) Hồng rất ngoan và thương mẹ khi biết chăm mẹ lúc ốm.
Bạn nhỏ rất lễ phép
Giờ ra chơi, thấy Mai đang ngồi đọc thư của bà ở quê gửi lên, Linh liền giật thư từ tay Mai và chạy ra sân rủ Quang mở ra xem. Em sẽ làm gì nếu là Quang ?
Em sẽ khuyên Linh lấy thư trả lại Mai hoặc em sẽ tự lấy thư đưa cho Mai, và em giải thích cho Linh là hành vi bạn đang làm là không tôn trọng Mai và bạn đang xâm phạm quyền riêng tư của Mai.
Nếu là Quang em sẽ khuyên Linh trả thư lại cho Mai và giải thích cho Linh hiểu làm như thế là xâm phạm quyền riêng tư của Mai, Linh nên tôn trọng Mai, không được đọc thư của Mai cũng như người khác khi chưa được sự đồng ý của chủ.
“Còn nốt đống này là có yên tâm đi ngủ rồi”- Linh vừa nhìn đống bài tập hôm nay cô giáo giao về vừa nói thầm
Cô hoảng hốt khi không tìm thấy tập Toán đâu cả, lật tung cái góc học tập nhỏ bé cũng không hề thấy, Linh lo lắng vì ngày mai phải nộp rồi, đây là cơ hội để cô gỡ điểm và cũng là bài đánh giá của Linh nên không thể không hoàn thành xong hôm nay được. Linh sốt ruột đứng ngồi không yên, trong bữa cơm tối Linh ăn rất nhanh và trong đầu chỉ nghĩ đến quyển tập Toán.
“Làm sao bây giờ, nếu mai không có bài nộp thì chết…..hay là mình để quên ở trường nhỉ, đúng rồi thử đến trường tìm xem”- Linh thầm nghĩ
Thế là Linh vội vàng dắt chiếc xe đạp để phi đến trường sau khi đã nói dối mẹ sang nhà bạn học nhóm…
Gần 9h tối và cái sự yên ắng quanh ngôi trường Linh học khiến cho mọi thứ trở nên âm u và tĩnh mịch, Linh tuy sống ở thành phố nhưng trường của Linh lại ở nơi vắng vẻ, vì xung quanh là đất quy hoạch nhưng cả chục năm nay không xây dựng gì nên xung quanh người ta chỉ trồng cây, cỏ mọc um tùm và……có vài ngôi mộ rải rác.
Linh dừng chân trước cổng sau của trường vì cổng trước có bảo vệ nên chắc giờ này không vào được, cô nhấp chấn tiến lến mấy lần rồi lại rụt chân lại, ngập ngừng vì cô sợ…sợ những lời đồn đại từ những học sinh khóa trên của trường khi cô mới thi đỗ cấp 3, nào là có đến 3 người chết trong ngôi trường này rồi, chết bất đắc kỳ tử nhưng đều trong tư thế treo cổ mắt trợn ngược, nào là có người thường xuyên nhìn thấy những bóng trắng trên tầng 3 của trường, có người còn chắc nịch là nghe thấy cả tiếng cười rồi tiếng khóc..v..v. Linh cũng thấy dựng tóc gáy khi mới chỉ đứng ở bên ngoài thôi chứ chưa nói gì đến việc bước chân vào trường giờ này nữa, nhưng không vào thì không được, còn bài tập ngày mai thì sao. Linh phát khóc đi được khi nghĩ tới những thứ có thể có ở trong đó thì 1 cái vỗ vai nhẹ khiến Linh giật nảy mình, hồn vía bay tứ tung, cô suýt hét lên thì 1 bàn tay nữa che miệng cô lại kèm theo tiếng “suỵt”. Linh mở mắt ra, thì ra là Mạnh, cậu học sinh lớp 12 và hơn Linh 1 tuổi.
“Em làm gì ở đây giờ này thế?”
“Dạ, em..em..”- Linh ấp úng
“Em làm sao? Em biết giờ này ở đây nguy hiểm lắm không?”- Mạnh chay mày nhìn Linh, giọng khó chịu
Linh và Mạnh đều là bí thư của lớp và biết nhau vì hay làm việc chung tại văn phòng đoàn nhưng Linh có vẻ không ưa Mạnh cho lắm, 1 phần vì Mạnh hơn tuổi Linh( Linh không thích chơi với người hơn tuổi) và cái quan trọng nhất là các thầy cô luôn ưu ái mạnh hơn Linh và hay giao việc cho Mạnh chứ không phải Linh. Sau câu hỏi quan tâm của Mạnh nhưng Linh lại cảm thấy khó chịu, cô gắt gỏng -“Làm gì kệ em chứ, đâu có liên quan tới anh”. Mạnh không nói gì nữa, cậu lên xe đi về bỏ Linh lại đó khiến cô vừa nhìn theo Mạnh vừa ấm ức suýt khóc. Nhưng thôi việc quan trọng vẫn còn trước mắt, cô đánh liều bước chân qua cái cổng trường bé chỉ độ 2 mét, 1 làn gió lạnh từ phía trong phả ra ngoài thổi vào cô khiến cô run lên cầm cập, da gà nổi lên, càng vào sâu gió càng mạnh hơn, Linh mắt nhắm mắt mở tiến lên, cuối cùng cô cũng đến được cầu thang cuối dãy, vừa mừng vừa sợ nhưng vì không muốn bị bố mẹ mắng cũng như ảnh hưởng đến kết quả học tập, Linh liều mình đi lên cầu thang, lớp cô trên tầng 3, nghĩ đến vậy thôi cô đã thấy ớn lắm rồi vì tầng 3 khu nhà B -là dãy nhà cũ dùng cho học sinh còn khu A là khu nhà mới xây dành cho giáo viên- là nơi mà học sinh cho là bị ám nặng nhất vì cuối dãy tầng 3 là cái nhà vệ sinh luôn luôn được khóa kín cẩn thận tới 2 ổ khóa, nơi mà tụi học sinh luôn luôn bàn tán với nhau rằng trước đây có tới 3 người treo cổ trong đó, họ ám ảnh cái nhà vệ sinh và ngôi trường này nên việc nhà trường khóa tới 2 ổ khóa to lận khiến cho việc này càng làm cho học sinh trong trường phần sợ hãi phần thì quá hiếu kì. Linh nghĩ chắc những câu truyện đo chỉ là các anh chị khóa trên bịa ra để dọa cái bọn “ma mới” thôi chứ trên đời này làm gì có ma, điều đó khiến Linh bớt sợ hơn phần nào. Sau một hồi mò mẫm leo cầu thang cuối cùng Linh cũng lần được tới tầng 3, vừa bước chân vào dãy hành lang thì lại có 1 làn hơi lạnh lướt qua người cô, trước mắt Linh là dãy hành lang tối thui đen ngòm, và cuối dãy chính là cái phòng vệ sinh quái quỷ đó, Linh không thể nhìn tới được đó vì nó quá tối. Cô cầm chiếc điện thoại lên và bật đèn, nhưng ánh đèn leo lét từ chiếc điện thoại chỉ đủ để cô thấy 1 vùng nhỏ trước mặt còn xung quanh thì vẫn tối om. Linh đánh liều đi vào và 1, 2, 3……cuối cùng cũng đến lớp học của Linh, mỗi tầng có 5 lớp học và lớp Linh nằm ở giữa, cô khẽ đẩy cái cửa gỗ, tiếng kêu két…két từ cánh cửa vang lên, Linh cắn chặt môi, lần đến cái bàn học, Linh soi đèn vào ngăn bàn thì thấy quyển tập Toàn trong đó, cô thở phù nhẹ nhõm, đặt chiếc điện thoại lên bàn cô thò tay vào để với cuốn tập nhưng cô lại sờ thấy thứ gì đó nhớt nhớt, Linh rụt tay lại, cầm chiếc đèn pin soi vào hộc bàn thì vẫn chỉ thấy cuốn tập Toán trong đó, ngăn bàn khô khốc không hề có nước. Linh vội vớ lấy quyển sách để đi về vì giờ cũng đã muộn rồi. Lúc Linh vừa đứng lên quay ra ngoài thì cô đột nhiên nghe thấy tiếng khóc nức nở vọng lại, 1 dòng điện chạy dọc sống lưng Linh khiến cô sởn gai ốc, run bần bật, Linh đã nghĩ đến viễn cảnh đáng sợ nhất là phải đối mặt với cái thứ vô hình đó, Linh nghĩ tới những con ma trong phim Rings hay thánh nữ Valak, cô sợ hãi chạy thật nhanh nhưng kì lạ cô không thể chạy được, chân cô không thể nhấc lên khỏi mặt đất, tiếng khóc nức nở ai oán thì ngày 1 gần và cô biết đó không phải là của con người vì giờ này ai lại đi vào cái trường học âm u này rồi ngồi khóc không. Linh dùng hết sức lực cố nhấc đôi chân lên nhưng cứ như thể đang có những bàn tay vô hình náo đó níu giữ đôi chân nhỏ bé của cô lại, Linh vùng vẫy, mồ hôi toát ra nhễ nhại, cô hét lên nhưng cũng như đôi chân, cái miệng xinh xắn của Linh không tài nào mở ra được, nước mắt Linh trào ra, mồ hôi nhễ nhại nhưng cô vẫn cảm thấy xung quanh lạnh lẽo chứ không hề nóng. Rồi sau tiếng khóc nức nở là tràng cười man rợ, tiếng cười như thể từ chốn âm ti vọng lại, xoáy vào tai Linh, đầu óc cô quay cuồng, cô không còn nhìn rõ mọi thứ nữa, cơ thể cô đã không còn nghe theo tâm trí cô nữa mà nó dần dần yếu đi, trong cơn tuyệt vọng Linh vẫn lờ mờ nhìn thấy ngoài hành lang có bóng người đang từ từ tiến về phía cửa lớp cô. Linh ú ớ kêu cứu, Linh lịm đi, thấy máu đỏ trào lên rồi 1 cái màng đen tối đến che lấp tất cả. Linh thấy mình đang ở trong 1 khoảng không đen như mực, không có 1 chút ánh sáng nào, 1 giọng nói vang lên -“Linh ơi!! Linh…”, rồi Linh cảm nhận 1 luồng nước nóng trào qua cổ.
Linh dần mở mắt ra, cô thấy trước mặt là bố mẹ và Mạnh nữa, cô bật dậy ôm chầm lấy mẹ, nước mắt trào ra, Linh mếu máo:” Con xin lỗi”
Rồi bố Linh đỡ cô từ từ nằm xuống, Linh mệt mỏi không nói gì nữa, bất giác cô nhìn Mạnh đang đứng sau mẹ cô.
“Bố mẹ có thể cho chúng con nói chuyện riêng được không ạ?”
“Ừ, vậy để bố mẹ ra ngoài”
2 người lục tục đi ra để Linh và Mạnh nói chuyện với nhau, Linh nhìn Mạnh với đôi mắt không còn vẻ khó ưa nữa mà hiền dịu hơn, cùng học với nhau hơn 1 năm trời bây giờ Mạnh mới nhìn kĩ khuôn mặt của Linh, trông Linh thực sự như 1 thiên thần, tim Mạnh đập nhanh.
“Anh ngồi xuống đi”
“Ừm”
“Tại sao anh lại ở trong nhà em? Đã có chuyện gì vậy?”
“Em thực sự không nhớ đã có chuyện gì hết à?”
Linh ngạc nhiên trước câu hỏi của Mạnh, cô nghĩ chắc Mạnh biết mọi thứ nên cô gặng hỏi Mạnh xem là đã có chuyện gì xảy ra. Mạnh nhìn cô với vẻ lo lắng.
“Em đã ngất đi và anh phát hiện nên đưa em về nhà”
Linh nhớ lại rồi cô lại rùng mình khi nghĩ đến lúc đó.
“Người em lúc đó lạnh ngắt, anh thấy nước mắt em ròng ròng”
“Anh nè, anh có tin những thứ mà mọi người vẫn đồn ở trường mình không?”
Mạnh ấp úng:” Ừ có”
Linh liền kể lại lúc cô vào trường như thế nào rồi đến lúc cô không còn biết gì nữa và khi tỉnh dậy thì đã ở nhà, Mạnh toát mồ hôi -“vậy là em đã gặp thứ đó rồi”
“Thứ đó?”
“Ừ chính là…thứ đó”
Sau đó Mạnh thì thầm vào tai Linh cái gì đó rồi cậu tạm biệt Linh và bố mẹ cô ra về, Mạnh nhảy lên xe và phóng về nhà, lúc đi qua trường Mạnh bất chợt nhìn thoáng qua ngôi trường lúc này còn âm u hơn nhiều, rồi chợt cậu thấy có bóng người trên tầng 3, đứng đó và……..Hai hàng nước mắt của Mạnh tuôn ra nhưng cậu vội lấy tay lau mắt rồi chạy thẳng một mạch về nhà.
***
Chap sau sẽ ra mắt bạn đọc trong thời gian sớm nhất với những nhân vật và nhiều tình tiết mới, mong các bạn ủng hộ An ^^