Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Lê Đức Thịnh
Xem chi tiết
Trần Thanh Phương
21 tháng 8 2018 lúc 15:37

Ai chẳng yêu trăng. Nhưng mỗi người yêu một kiểu khác nhau. Nhà thơ mười tuổi Trần Đăng Khoa cũng quá yêu trăng. Cả một bài thơ 5 chữ gồm sáu khổ thơ với sáu lần điệp khúc thiết tha “ Trăng ơi…từ đâu đến ?” vang lên, mà đây chỉ là khúc ba của giai điệu :

                                                        …Trăng ơi …Từ đâu đến ?

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   Vì trăng rất đẹp nên nhà thơ đã gọi trăng “ Trăng ơi” và hỏi trăng “ từ đâu đến”? trăng đã được nhà thơ biến thành một người bạn gần gũi và trăng như lắng nghe nhà thơ gọi, hỏi. Song chưa kịp để trăng trả lời, sự liên tưởng thần kì của nghệ sĩ tí hon đã nảy sinh một giả thiết thú vị :

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   Nghệ thuật so sánh độc đáo “ trăng như quả bóng” đã hợp lí, đã hay rồi nhưng điều thú vị còn ở chỗ “ trăng bay” từ một “sân chơi” và thú vị hơn nữa lại do “ đứa nào đá lên trời”. Nếu câu thơ là “bạn nào đá lên trời” ý thơ có phần cứng nhắc kém ngộ nghĩnh. Tuy là “đứa nào” đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một “thần đồng” thơ kết hợp với một"cầu thủ nhí”mười tuổi của một sân chơi thực thụ.

Đỗ Nguyễn Phương Thùy
21 tháng 8 2018 lúc 15:39

HỬ! CÓ GÌ ĐÓ SAI SAI,HÌNH NHƯ PHẢI LÀ THẾ NÀY,CHẮC THẾ

TRĂNG ƠI TỪ ĐÂU ĐẾN

HAY TỪ CÁNH RỪNG XA

TRĂNG TRÒN NHƯ QUẢ BÓNG 

LỬNG LƠ LÊN TRƯỚC NHÀ

休 宁 凯
21 tháng 8 2018 lúc 15:42

Ai chẳng yêu trăng. Nhưng mỗi người yêu một kiểu khác nhau. Nhà thơ mười tuổi Trần Đăng Khoa cũng quá yêu trăng. Cả một bài thơ 5 chữ gồm sáu khổ thơ với sáu lần điệp khúc thiết tha “ Trăng ơi…từ đâu đến ?” vang lên, mà đây chỉ là khúc ba của giai điệu :

                                                        …Trăng ơi …Từ đâu đến ?

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   Vì trăng rất đẹp nên nhà thơ đã gọi trăng “ Trăng ơi” và hỏi trăng “ từ đâu đến”? trăng đã được nhà thơ biến thành một người bạn gần gũi và trăng như lắng nghe nhà thơ gọi, hỏi. Song chưa kịp để trăng trả lời, sự liên tưởng thần kì của nghệ sĩ tí hon đã nảy sinh một giả thiết thú vị :

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   NT so sánh độc đáo “ trăng như quả bóng” đã hợp lí, đã hay rồi nhưng điều thú vị còn ở chỗ “ trăng bay” từ một “sân chơi” và thú vị hơn nữa lại do “ đứa nào đá lên trời”. Nếu câu thơ là “bạn nào đá lên trời” ý thơ có phần cứng nhắc kém ngộ nghĩnh. Tuy là “đứa nào” đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một “thần đồng” thơ kết hợp với một"cầu thủ nhí”mười tuổi của một sân chơi thực thụ

Nguyễn Hảo Hảo
Xem chi tiết
Minh Phương
20 tháng 9 2023 lúc 20:10

vậy câu hỏi đặt ra là gì vậy e? Làm đoạn văn hay bài văn?

Minh Phương
22 tháng 9 2023 lúc 15:02

*Tham khảo:

  Trăng ơi... từ đâu đến? Hay từ một sân chơi Trăng bay như quả bóng bạn nào đá lên trời. Trăng ơi, từ khi nào bạn đã trở thành một người bạn thân thiết của tôi? Mỗi đêm, khi tôi nhìn lên bầu trời đầy sao, bạn luôn hiện hữu, chiếu sáng và đồng hành cùng tôi. Bạn có thể là một vật thể vô tri vô giác, nhưng trong tâm trí tôi, bạn đã trở thành một người bạn đáng tin cậy. Trăng ơi, bạn có biết rằng tôi thường so sánh bạn với một quả bóng bay lên trời? Bạn tỏa sáng như ánh đèn trong đêm tối, làm cho bầu trời trở nên rực rỡ và đẹp đẽ hơn. Như một quả bóng bay lên cao, bạn tự do và nhẹ nhàng trôi qua không gian, mang đến cho tôi cảm giác yên bình và sự kỳ diệu. Trăng ơi, tôi thường gọi bạn như một người bạn thân thiết. Tôi trò chuyện với bạn trong im lặng của đêm, chia sẻ những tâm tư, những ước mơ và những niềm vui nhỏ bé của cuộc sống. Dường như bạn hiểu và lắng nghe mọi điều tôi muốn nói, và không bao giờ trách móc hay phán xét. Trăng ơi, từ đâu đến? Tôi không biết câu trả lời chính xác, nhưng tôi tin rằng bạn đã tồn tại từ rất lâu đời và luôn là một phần không thể thiếu của cuộc sống trên trái đất. Bạn là một biểu tượng của sự đẹp đẽ và sự kỳ diệu trong tự nhiên. Trăng ơi, cảm ơn bạn vì đã luôn ở bên tôi, chiếu sáng và đồng hành trong những đêm tối. Bạn là nguồn cảm hứng và sự bình yên cho tâm hồn tôi. Tôi hy vọng rằng bạn sẽ luôn tồn tại và tiếp tục mang đến ánh sáng cho cuộc sống của chúng ta.

subjects
Xem chi tiết
Minh Tú sét boi
6 tháng 1 2023 lúc 20:43

Câu 1: D                Câu 4: C                Câu 5: A                Câu 7: A

Câu 2: B                Câu 3: D                Câu 6: B                Câu 8: C

Câu 9: Trăng lúc này không chỉ là thực thể ngoài tự nhiên mà còn có nhiều cảm xúc, tình nghĩa và suy nghĩ.

Câu 10: Tình yêu quê hương cũng như tình yêu đất nước là tình cảm thiêng liêng và cao đẹp. Thứ tình cảm này không cần ai dạy mà cũng sẵn có trong dòng máu dân tộc con người Việt. Nó như một ngọn lửa sôi sục trong dòng máu chúng.

Lê Trần Vân Khánh
6 tháng 1 2023 lúc 15:27

1 . d    5.a 

2. b    6. b

3.d 

4.c 

 

Nguyen Quang Minh
Xem chi tiết
Hoàng Anh Tuấn ( team Kị...
21 tháng 4 2019 lúc 21:10

Thuở nhỏ, Trần Đăng Khoa có một số bài thơ trăng, trong đó bài thơ ngũ ngôn "Trăng ơi... từ đâu đến?" là đặc sắc hơn cả.

Bài thơ có 6 khổ thơ, thì câu thơ "Trăng ơi... từ đâu đến?" (lược điệp lại đến 4 lần, gợi lên bao cảm xúc bâng khuâng và mênh mang, mênh mang.

Cái không gian mà vầng trăng xuất hiện thật bao la, mênh mông: "Hay từ cánh đồng xa", "Hay biển xanh diệu kì", "Hay từ một sân chơi”, "Hay từ lời mẹ ru" Hay từ đường hành quân", hay "Trăng đi khắp mọi miền", ở đây, trí tưởng tượng phong phú của nhà thơ thần đồng đã thắp sáng vần thơ kì diệu, bay bổng.

Trăng không còn là lá lúa, chiếc câu liêm vàng, chiếc đĩa bạc... nữa, mà Trần Đăng Khoa đã cảm nhận một cách tinh tế bằng tình yêu trăng của tâm hồn trẻ thơ, rất hồn nhiên, trong sáng.

Trăng hồng lơ lửng trước nhà thơm ngon, ngọt mát nơi vườn quê:

"Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà".

Hai chữ "lửng lơ" gợi tả vầng trăng nhẹ, từ từ bay lên "trước nhà" thật gần gũi thân thương.

Trăng từ biển xanh diệu kì đến, nơi có lắm cá nhiều tôm. Trăng tròn lung linh được, so sánh với mắt cá "chẳng bao giờ chớp mi" là một hình tượng ngộ nghĩnh, giàu chất thơ:

"Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi".

Trăng được ví như quả bóng từ một sân chơi của nhi đồng đã được "Bạn nào đá lên trời". Thật hóm hỉnh!

Trăng từ lời ru của mẹ: "Chú Cuội ngồi gác cây da - Thả trâu ăn lúa, gọi cha ời ời...." đã nhập vào tâm hồn tuổi thơ khi còn nằm trên nôi. Ngắm trăng, bé Khoa hỏi Cuội và thương Cuội biết bao nhiêu:

"Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ!".

Hai khổ thơ cuối, vầng trăng gợi mở tâm hồn tuổi thơ. Trần Đăng Khoa viết bài thơ này vào năm 1967, khi đất nước đang kháng chiến chống Mĩ. Trăng không chỉ soi sáng sân nhà em mà con soi sáng đường cho chú Giải phóng quân hành quân ra trận:

"Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân".

Nước Việt Nam chúng ta đã đẹp, quê hương chúng ta đã đẹp: "Đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi!" (Tố Hữu). Dưới vầng trăng sáng, đất nước ta càng thêm đẹp:

"Trăng ơi, có nơi nào

Sáng hơn đất nước em".

Đó là niềm tự hào và tình yêu đất nước quê hương.

"Trăng ơi... từ đâu đến?" là một bài thơ đẹp và hay. Giọng thơ nhẹ nhàng thanh tao; tình yêu trăng chan hòa dào dạt với tình yêu đất nước, quê hương. Lời thơ trong sáng, hình tượng đẹp và mới lạ. Trăng đã trở thành một mảnh tâm hồn cùa tuổi thơ.


 

Hoàng Anh Tuấn ( team Kị...
21 tháng 4 2019 lúc 21:11

tớ viết gãy cả tay

Đặng Ngọc Quỳnh
Xem chi tiết
Lê Cao Mai Anh
20 tháng 10 2018 lúc 19:24

Ai chẳng yêu trăng. Nhưng mỗi người yêu một kiểu khác nhau. Nhà thơ mười tuổi TĐKhoa cũng quá yêu trăng. Cả một bài thơ 5 chữ gồm sáu khổ thơ với sáu lần điệp khúc thiết tha “ Trăng ơi…từ đâu đến ?” vang lên, mà đây chỉ là khúc ba của giai điệu :

                                                        …Trăng ơi …Từ đâu đến ?

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                        Đứa nào đá lên trời .

   Vì trăng rất đẹp nên nhà thơ đã gọi trăng “ Trăng ơi” và hỏi trăng “ từ đâu đến”? trăng đã được nhà thơ biến thành một người bạn gần gũi và trăng như lắng nghe nhà thơ gọi, hỏi. Song chưa kịp để trăng trả lời, sự liên tưởng thần kì của nghệ sĩ tí hon đã nảy sinh một giả thiết thú vị :

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   NT so sánh độc đáo “ trăng như quả bóng” đã hợp lí, đã hay rồi nhưng điều thú vị còn ở chỗ “ trăng bay” từ một “sân chơi” và thú vị hơn nữa lại do “ đứa nào đá lên trời”. Nếu câu thơ là “bạn nào đá lên trời” ý thơ có phần cứng nhắc kém ngộ nghĩnh. Tuy là “đứa nào” đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một “thần đồng” thơ kết hợp với một"cầu thủ nhí”mười tuổi của một sân chơi thực thụ

Nguyễn Mai Hương
20 tháng 10 2018 lúc 19:25

Ai chẳng yêu trăng. Nhưng mỗi người yêu một kiểu khác nhau. Nhà thơ mười tuổi TĐKhoa cũng quá yêu trăng. Cả một bài thơ 5 chữ gồm sáu khổ thơ với sáu lần điệp khúc thiết tha “ Trăng ơi…từ đâu đến ?” vang lên, mà đây chỉ là khúc ba của giai điệu :

                                                        …Trăng ơi …Từ đâu đến ?

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   Vì trăng rất đẹp nên nhà thơ đã gọi trăng “ Trăng ơi” và hỏi trăng “ từ đâu đến”? trăng đã được nhà thơ biến thành một người bạn gần gũi và trăng như lắng nghe nhà thơ gọi, hỏi. Song chưa kịp để trăng trả lời, sự liên tưởng thần kì của nghệ sĩ tí hon đã nảy sinh một giả thiết thú vị :

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   NT so sánh độc đáo “ trăng như quả bóng” đã hợp lí, đã hay rồi nhưng điều thú vị còn ở chỗ “ trăng bay” từ một “sân chơi” và thú vị hơn nữa lại do “ đứa nào đá lên trời”. Nếu câu thơ là “bạn nào đá lên trời” ý thơ có phần cứng nhắc kém ngộ nghĩnh. Tuy là “đứa nào” đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một “thần đồng” thơ kết hợp với một"cầu thủ nhí”mười tuổi của một sân chơi thực thụ

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
17 tháng 1 2018 lúc 10:18

Lời giải: 

Các câu chứa hình ảnh so sánh là :

- Trăng hồng như quả chín 

- Trăng tròn như mắt cá 

- Trăng bay như quả bóng 

Bùi Khánh Huyền
Xem chi tiết
Hà Khánh Thư
3 tháng 4 2023 lúc 20:43

vì trăng giống quả chín , mắt cá và quả bóng

Ờ...........
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Phước Thịnh
13 tháng 6 2023 lúc 23:01

Chọn D

Dạy đạo bất chấp( Team M...
Xem chi tiết
Hn . never die !
23 tháng 6 2021 lúc 9:06

Trả lời :

Cả bài à

hay 1 khổ thơ

~HT~

Khách vãng lai đã xóa
ღїαɱ_Thuyy Tienn《ᗪɾą》
Xem chi tiết
Công Tử Họ Nguyễn
9 tháng 10 2018 lúc 20:41

Ai chẳng yêu trăng. Nhưng mỗi người yêu một kiểu khác nhau. Nhà thơ mười tuổi TĐKhoa cũng quá yêu trăng. Cả một bài thơ 5 chữ gồm sáu khổ thơ với sáu lần điệp khúc thiết tha “ Trăng ơi…từ đâu đến ?” vang lên, mà đây chỉ là khúc ba của giai điệu :

                                                        …Trăng ơi …Từ đâu đến ?

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   Vì trăng rất đẹp nên nhà thơ đã gọi trăng “ Trăng ơi” và hỏi trăng “ từ đâu đến”? trăng đã được nhà thơ biến thành một người bạn gần gũi và trăng như lắng nghe nhà thơ gọi, hỏi. Song chưa kịp để trăng trả lời, sự liên tưởng thần kì của nghệ sĩ tí hon đã nảy sinh một giả thiết thú vị :

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   NT so sánh độc đáo “ trăng như quả bóng” đã hợp lí, đã hay rồi nhưng điều thú vị còn ở chỗ “ trăng bay” từ một “sân chơi” và thú vị hơn nữa lại do “ đứa nào đá lên trời”. Nếu câu thơ là “bạn nào đá lên trời” ý thơ có phần cứng nhắc kém ngộ nghĩnh. Tuy là “đứa nào” đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một “thần đồng” thơ kết hợp với một"cầu thủ nhí”mười tuổi của một sân chơi thực thụ

nguyễn thị kim ngân
9 tháng 10 2018 lúc 21:21

Nhà thơ Trần Đăng Khoa đã sáng tạo từng chữ từng câu nói để bài văn ngộ nghĩnh hơn và sinh động hơn.

 Nhà thơ đã nhân hóa hình ảnh như là một đứa trẻ đang gọi trăng và bạn nhỏ này chắc còn bé nên không biết trăng đến từ đâu

Hình ảnh '' Hay từ một sân chơi ?

                Trăng bay như quả bóng 

                 đứa nào đá lên trời''

3 câu thơ này đã thể hiện một nét ngộ nghĩnh kì lạ mà lại vui nhộn khiến người đọc chở nên thích thú với bài thơ .

Và bài thơ này đã làm cho tác giả Trần Đăng Khoa chở về tuổi thơ vui vẻ của tác giả.

Thân Đình Tuấn
10 tháng 10 2018 lúc 20:40

em không biết