Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
ミ꧁༺༒༻꧂彡
Xem chi tiết
ミ꧁༺༒༻꧂彡
9 tháng 3 2022 lúc 18:38

đấy thấy chưa, khi mà nói lên 1 phát là có ai trả lời đâu. 

các bạn buồn cười thật đấy.

Nguyễn Lê Phước Thịnh
9 tháng 3 2022 lúc 23:14

\(A=\dfrac{2011^2-1+2013}{2011^2+2012}=1\)

Thám tử Trung học Kudo S...
10 tháng 3 2022 lúc 21:26

Đây là toán 4 hc 5 nha 

Nguyễn Việt Hoàng
Xem chi tiết
zZz Cool Kid_new zZz
11 tháng 11 2019 lúc 23:58

\(M=\left(a+1\right)\left(a+2\right)\left(a+3\right)\left(a+4\right)+1\)

\(=\left(a^2+5a+4\right)\left(a^2+5a+6\right)+1\)

Đặt \(a^2+5a+4=t\)

\(\Rightarrow M=t\left(t+2\right)+1=t^2+2t+1=\left(t+1\right)^2\) là số  chính phương

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Việt Hoàng
Xem chi tiết
Nguyễn Việt Hoàng
Xem chi tiết
Capricorn dễ thương
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hải Yến
20 tháng 12 2018 lúc 20:59

hay, mk cx thấy vậy. Bạn bè như cái cc ý, toàn 1 lũ ăn cháo đá bát. Lức cần thì ngọt sớt ninh nọt, khi đell cần thì nói xấu. Haizzz😀

Capricorn dễ thương
20 tháng 12 2018 lúc 22:14

Chuẩn

Nguyễn Thị Thủy Tiên
21 tháng 12 2018 lúc 21:03

tui cũng thế

Đào Hải Đăng
Xem chi tiết
doquynhanh
Xem chi tiết
Phạm Đức Long
Xem chi tiết
pham quynh trang
25 tháng 4 2017 lúc 20:41

Số trứng còn lại bằng 1/8 số trứng đã bán hay bằng 1/9 số trứng mà bác Năm đem đi bán , số trứng buổi chiều bắc Nam đem đi bán là  : 52 - ( 3/5 + 1/9 ) = 13/45 ( số trứng mang đi )

Số trứng buổi chiều bác Năm đem đi bán là 52 quả nên số trung bac Năm đem đi cho là : 52 : 13/45 = 180 ( qua )

Đáp số : ....

Đỗ Thanh Tùng
Xem chi tiết
︵✰Ah
6 tháng 2 2021 lúc 7:39

+) Hoàn cảnh sáng tác bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy:

-Nguyễn Duy viết bài thơ “Ánh trăng” vào năm 1978 ,tại thành phố Hồ Chí Minh -nơi đô thị của cuộc sống tiện nghi hiện đại, nơi những người từ trận đánh trở về đã để lại sau lưng cuộc chiến gian khổ mà nghĩa tình.

- In trong tập thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy –tập thơ đạt giải A của Hội nhà Văn Việt Nam năm 1984.

*Bài thơ là câu chuyện nhỏ được kể theo trình tự thời gian từ quá khứ đến hiện tại gắn với các mốc sự kiện trong cuộc đời con người. Theo dòng tự sự ấy mạch cảm xúc đi từ quá khứ đến hiện tại và lắng kết trong cái "giật mình" cuối bài thơ.

︵✰Ah
6 tháng 2 2021 lúc 7:41

+) - "mặt" trong ngửa mặt: khuôn mặt -> nghĩa gốc  

  "mặt" 2 : mặt trăng -> nghĩa chuyển

Phương thức :

- Khi người đối mặt với trăng, có cái gì đó khiến cho người lính áy náy dù cho không bị quở trách một lời nào. Hai từ “mặt” trong cùng một dòng thơ: mặt trăng và mặt người đang cùng nhau trò chuyện . ( từ mặt thứu nhất là mặt ngời, thứ 2 lặmt trăng) 

 Người lính cảm thấy có cái gì “rưng rưng” và dường như nước mắt đang muốn trào ra vì xúc động trước lòng vị tha của người bạn “tri kỉ” của mình - ánh trăng tri kỉ Đối mặt với vầng trăng, bỗng người lính cảm thấy như đang xem một thước phim quay chậm về tuổi thơ của mình ngày nào, nới có “sông” và có “bể” Ngưia mặt lên nhìn trăng người lính thấy cả một bầu kỉ niệm hiện ra, những ngày tháng bên trăng cùng trăng. Chính những thước phim quay chậm ấy làm người lính trào dâng nhưng nỗi niềm và những giọt nước mắt tuôn ra tự nhiên, không chút gượng ép nào! ( nó cũng báo trước cho ta bik sẽ có một giây phút giật mình đối ngộ sau đó "đủ cho ta giật mình" ) Những giọt nước mắt ấy đã phần nào làm cho người lính trở nên thanh thản hơn, làm tâm hồn anh trong sáng lại. Một lần nữa những hình tượng trong tuổi thơ và chiến tranh được láy lại làm sáng tỏ những điều mà con người cảm nhận được. Cái tâm hồn ấy, cái vẻ đẹp mộc mạc ấy không bao giờ bị mất đi, nó luôn lặng lẽ sống trong tâm hồn mỗi con người và nó sẽ lên tiếng khi con người bị tổn thương. Đoạn thơ hay ở chất thơ mộc mạc, chân thành, ngôn ngữ bình dị mà thấm thía, những hình ảnh đi vào lòng người.

︵✰Ah
6 tháng 2 2021 lúc 7:42

+)

Hồi nhỏ sống với đồng

với sông rồi với bể

hồi chiến tranh ở rừng

vầng trăng thành tri kỉ.

- Hình ảnh đồng, sông, bể, rừng ở khổ thơ vừa chép được dùng với nghĩa thực. Đó là hình ảnh của thiên nhiên tươi mát, hồn nhiên, gắn với tuổi trẻ, với chiến tranh gian lao ở rừng.

- Hình ảnh đồng, sông, bể, rừng ở hai khổ thơ đầu bài được sử dụng với nghĩa ẩn dụ. Biểu tượng cho quá khứ gian lao, nghĩa tình, đầy ắp kỉ niệm đẹp đẽ.