Kể tên những truyện cười mà em đã đọc hoặc được nghe kể. Truyện cười nhằm mục đích gì? Vì sao truyện cười lại làm cho mọi người thích thú như vậy?
Truyện nè đọc xong ah em nêu biểu cảm nha.(đọc xong đi nha, coi như mong ae tha thứ và đừng báo cáo nx)
Câu hỏi: Hãy kể một truyện cười đã làm bạn cười cả nửa đời người, vậy mà mỗi lần kể lại cho người khác vẫn còn cười tiếp được.
1. Lật quyển tập làm văn của thằng em trai, tổng kết: Bố mẹ bị bệnh nặng 6 lần, ly hôn 2 lần, ông nội nằm viện 2 lần, mình chết 13 lần.
2. Tôi với bạn gái đi nhảy ở một sàn nhảy ngoài trời. Cô ấy không biết nhảy nên chỉ ngồi ở một bên ghế cắn hạt dưa. Sau đó, có một gã đi về phía cô ấy, vươn tay ra ý mời nhảy. Tôi tận mắt nhìn thấy cô bạn gái “thông minh không để đâu hết” của mình bốc cho gã kia một nắm hạt dưa…
3. Có giọng cười của một vài người nghe còn buồn cười hơn cả truyện cười.
4. Thằng bạn em mới là đỉnh nhất. Em nhớ hồi cấp hai, có lần vào giờ nghỉ trưa, bọn em trốn trong WC hút thuốc. Nó còn một rít cuối cùng, rít mạnh một cái, bỗng nhiên thầy chủ nhiệm bước vào. Thấy bọn em đang dựa vào cửa sổ, thầy hỏi: “Hai cậu làm gì đấy hả?” Em sợ hãi quay đầu nhìn nó, vẻ mặt nó đến giờ em vẫn không quên! Khói bay ra từ hai lỗ mũi, nó nói: “Em đang tức giận.”
5. Hồi ấy thầy chủ nhiệm của tôi nghiêm kinh khủng, đến trường là không được cầm theo điện thoại, nếu để thầy nhìn thấy chắc chắn sẽ bị ném vỡ ngay tại trận. Hôm nay, đang giờ Toán, tôi bị đau bụng nên mượn điện thoại của thầy Toán để ra ngoài gọi điện cho mẹ, vừa nói xong thì thấy thầy chủ nhiệm hằm hằm bước về phía mình, không nói lời nào, giật luôn cái điện thoại rồi ném… Tôi sẽ không bao giờ quên vẻ mặt lúc ấy của thầy Toán…
6. Thằng cháu: “Cậu ơi, cậu xem Tây Du Ký bao giờ chưa ạ?”
Tôi: “Cậu của con xem Tây Du Ký mà lớn đấy, xem cả mấy chục lần rồi, hè năm nào TV chẳng chiếu lại, cậu còn thuộc làu mọi tình tiết trong phim đây.”
Thằng cháu: “Thế cậu đọc lại kim cô chú cho con nghe thử với, ông Đường Tăng lần nào cũng đọc nhanh quá, con nghe không kịp.”
Tôi: “…”
7. Đêm qua nằm mơ có một thằng nhóc cứ dùng cung bắn mình. Mình tức quá mới chạy đến tẩn cho nó một trận, đến khi nó nói lần sau không dám như thế nữa mình mới thôi. Lúc gần đi, mình hỏi nó tên gì, nó bảo nó tên là Cupid…
8. Đi làm ở nhà hàng Thái, tui được yêu cầu mỗi lần cửa mở khách tới phải chắp tay vào nhau và nói: “Sawadikap!” Có lần cửa mở rồi, chắp tay rồi, thế mà tự dưng quên mất phải nói câu gì, buột miệng nói luôn: “A di đà Phật!”
9. Có một cậu bé mười tuổi bị rơi xuống giếng, một người qua đường tốt bụng thấy vậy bèn đậy nắp giếng lại để đề phòng sự cố tái phát sinh.
10. Hoàng thượng: “Người tới! Lui ra hết cho trẫm!”
11. Hồi cấp 2, mấy đứa rủ nhau lập bang Thanh Long, không ngờ bị cô giáo phát hiện, cả lũ trắng trợn đổi thành nhóm học tập Thanh Long.
12. Trong bar xảy ra xung đột, tôi cho đối phương một cước, to mồm: ” Mày có biết bố tao là ai không?” Đối phương có vẻ cũng sợ: “Không biết.” Tôi ngồi sụp xuống đất khóc rống lên: “Tao cũng không biết, tao là trẻ mồ côi mà.”
13. Thanh minh, đốt vàng mã cho ông ngoại, đốt luôn cả một đống bài kiểm tra Toán, vừa đốt vừa nói: “Ông ơi, ông ở bên kia mà chán quá thì làm ít Toán cho vui nhé, tốt cho đầu óc lắm. Nếu ông không biết làm thì ông đưa giáo viên Toán của con đi, bảo cô dạy cho ông, ông nhé.”
Đây đâu phải chỗ đăng truyện cười ? //Báo cáo//
xl nhưng bạn ko nên đăng câu hỏi như vậy
og nào cần chuyện hài đăng nha;
đăng tên trc: Câu hỏi: Hãy kể một truyện cười đã làm bạn cười cả nửa đời người, vậy mà mỗi lần kể lại cho người khác vẫn còn cười tiếp được
Kể tên 1 số câu truyện cười mà em biết. Kể lại 1 trong những câu truyện cười đó (Ngoài SGK)
- Treo biển
- Lợn cưới ,áo mới
-Ông nọ bà kia.
-Nhận tiền lì xì: ít mà không ít
-Xin tiền tiên..
-Sĩ diện…
Câu chuyện Sĩ diện…
Một người nghèo nọ thường hay che đậy giấu giếm cảnh khổ. Lần kia gặp bạn, bạn mời đi ăn cơm. Ông ta ưỡn bụng từ chối: “Tớ vừa xơi thịt chó xong không nuốt nổi cơm đâu. Có điều uống vài cốc rượu thì được.”
Vài cốc rượu xuống bụng xong anh ta say quá nên ọc hết đống thịt chó ban nãy ăn ở nhà ra.
Hôm sau, bạn hỏi ông ta: “Anh bảo là ăn thịt chó sao hôm qua lại ói ra cám. Thế nghĩa là sao?”
Người đó ngẫm nghĩ rồi chép miệng: “Có lẽ ***** đó ăn cám mà tớ không biết.”
Không trống rỗng
Một hôm thầy giáo giảng cho học sinh về sự tuần hoàn của máu. Để làm cho chủ đề bài giảng rõ thêm, thầy giáo nói:
- Bây giờ các em nhìn đây, nếu tôi đứng bằng đầu, thì máu, như các em đã biết, sẽ dồn xuống đầu tôi và mặt tôi sẽ đỏ bừng lên.
- Các em học sinh đều đồng ý như vậy. Thầy giáo lại tiếp tục: ...Bây giờ cái điều mà thầy muốn biết là ở chỗ, làm sao mà thầy đứng mà máu lại không chảy vào chân của thầy được?
- Tất cả các em học sinh đều ngồi yên trong giây lát, rồi một học sinh bé nhỏ giơ tay và nói: Thưa thầy, vì chân của thày không trống rỗng như não!
- Kể tên 1 số câu truyện cười mà em biết:
- Bảy mười hai
- Thà chết còn hơn.
- Chả giấu gì bác.
- Hâm cứt.
- Đậu phụ mắm tôm.
- Thi nói khoác
- ......
- Kể lại 1 trong những câu truyện cười đó :
"THI NÓI KHOÁC"
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở cuộc thi nói khoác. Quan thứ nhất nói:
- Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái hết cả sào mạ!
- Quan thứ hai nói: Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trăm thấy một sợ giăng thừng gấp mười cái cột đình làng này!
- Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua và giục quan thứ 3 lên tiếng.
- Quan thứ ba nói: Tôi đã từng thấy một cây cầu dài lắm, đứng đầu này không thể trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng có hai bố con nhà nọ, kẻ ở bên này, người ở bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng kia qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.
- Đến lượt quan thứ tư: Thế kể cũng đã ghê đấy.Nhưng tôi lại còn trông thấy 1 cái cây cao khiếp lắm! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nữa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh đã bay đi rồi.
- Quan thứ ba hiểu ý muốn nói cây dùng để làm cái cầu mình nói nên đành chịu thua.
- Bốn ông quan đắc ý, vỗ đùi cười ha ha. Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người:
- Đồ nói láo cả! Lính đâu? Trói cổ chúng nó lại cho ta!
- Các quan sợ rung cầm cập ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra Anh lính hầu. Lúc ấy các quan mới lên giọng:
- Thằng kia, mày định trói ai thế?
- Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ!
kể lại truyện cười vừa học hoặc một truyện cười khác mà em biết .
yêu cầu : ngoài kĩ năng kể chuyện nói chung , cầu chú ý kĩ thuật gây cười , tạo yếu tố bất ngờ , hài hước , thú vị .
ai hay nhất sẽ like ! hứa đó !
HAI BẢY MƯỜI BA
Ngày xưa, ở làng nọ có hai vợ chồng trẻ. Anh chồng cậy thế hay bắt nạt vợ, nhưng chị vợ cũng đáo để, chẳng phải tay vừa.
Một hôm, nhà chồng có giỗ. Chị vợ nấu chè rồi bưng lên cho chồng bày trên bàn thờ để cúng. Mỗi lần bưng hai bát, cả thảy là bảy lần, vị chi là mười bốn bát tất cả. Chị vợ nhẩm tính rõ ràng như vậy.
Nhưng bàn thờ vừa nhỏ vừa hẹp, anh chồng bày kiểu gì cũng cứ dư ra một bát. Anh ta tặc lưỡi: “Thôi, ta cứ ăn thử, vợ nó chả biết đâu mà sợ!". Ăn xong anh ta rửa bát thật sạch, lén cất vào chạn, không để cho vợ nhìn thấy.
Cúng xong, chị vợ bưng chè xuống mâm, đếm đi đếm lại thì chỉ có mười ba cái bát. Chị đứng thần người ra mất một lúc, suy đi nghĩ lại rồi hỏi chồng: “Tại sao lại thiếu một bát chè ?”. Anh chồng thản nhiên đáp: “Thì mình bưng lên bao nhiêu, tôi bày bấy nhiêu”. Chị vợ phân trần: “Tôi bưng tất thảy bảy lần, mỗi lần hai bát. Hai bảy mười bốn, sao bây giờ lại chỉ còn mười ba?". Anh chồng lúc này mới ớ ra là chị vợ đã đếm cẩn thận, nhưng nhận là mình ăn vụng thì bẽ mặt quá nên giở giọng hờn dỗi, cả vú lấp miệng em: “Tôi biết đâu đấy" Hay là mình nghi cho tôi ăn?". Chị vợ bực mình, hét lên: “Anh không ăn thì còn ai vào đây nữa ? Rõ dơ !”. Sôi tiết, anh chồng đỏ mặt tía tai, nạt vợ: “ A! Con này láo! Mày bảo ông ăn vụng thì tang chứng đâu? ông đánh tuốt xác ra bây giờ!”. Dứt lời, anh ta xông vào tát vợ, lại hất đổ cả mâm chè xuống đất.
Ức quá, chị vợ kiện lên quan. Anh chồng lo lắm, vừa sợ quan phạt vừa sợ mất mặt với xóm làng, bèn mang lễ vật đút lót cho quan. Quan huyện ăn của đút đã quen, thấy anh ta dàng lễ vật hậu hĩnh, liền hứa sẽ thu xếp cho êm thấm mọi chuyện.
Hôm xử kiện, quan bảo chị vợ nói trước rồi mới dõng dạc phán rằng:
- Đám giỗ là đám giỗ nhà chồng chị, không lẽ anh ta lại thất lễ như thế? Hai lần bảy có khi là mười bốn mà cũng có thể là mười ba lắm chứ! Chị thử ngửa mặt lên đếm số đòn tay trên mái nhà kia kìa! Rõ ràng mái trước bảy, mái sau bảy, vậy mà tổng cộng có mười ba. Đúng không ?
Anh chồng xuýt xoa khen tài quan lớn, nhưng chị vợ không chịu, định cãi cho ra lẽ. Quan dập bàn quát: “Thánh nhân đã dạy phu xướng phụ tuỳ. Vợ chồng bay đưa nhau về, cố ăn ở cho hoà thuận, đừng có mà bày vẽ kiện tụng lôi thôi. Lần này ta tha, lần sau tái phạm ta sẽ phạt nặng, nghe chưa!”.
Hai vợ chồng về đến nhà, hàng xóm kéo sang rất đông hỏi chuyện. Anh chồng đắc chí, cười nói huyên thuyên. Còn chị vợ buồn rầu than thở:
Nực cười ông huyện Hà Đông,
Xử vị lòng chồng, hai bảy mười ba.
Không nghe, tan cửa nát nhà,
Nghe thì hai bảy mười ba cực lòng.
Có ba anh chàng. Anh thứ nhất tên là Khuỳnh, anh thứ hai tên là Khoai, anh thứ ba bị lác nên mọi người gọi anh là Lí Lác . Anh Khuỳnh lấy phải một cô vợ xấu xí, anh Khoai lấy phải cô vợ xấu người xấu cả nết , anh Lí thì lấy được một bà vợ già. Một hôm anh Khuỳnh giấu vợ mang con gà mái ở nhà ra quán để nhậu với anh Khoai và anh Lí. Trong khi đó cô vợ của Khuỳnh thấy mất con gà liền đứng ra cửa chửi thằng trộm gà :
Buổi trưa nắng chói
Tay xách con gà
Mày qua giàn mướp
Mày sờ gà của bà
Mày ăn gà của bà
Thì đỏ nanh đỏ mỏ
Đỏ mỏ đỏ mê
Đỏ tía hồng vang
Đỏ vàng như nghệ
Nó bóp cả nhà mày...
Ối giời ơi là giời đất ơi...!!! Ba anh kia ăn uống no say rồi mới đưa nhau về . Về đến nhà anh Khuỳnh , thấy vợ đang la hét anh Khuỳnh mới hỏi :
- Thế có chuyện gì mà mình gào toáng lên thế ?
Cô vợ đang giận liền chửi chồng :
- Ông đi chết giấm chết giúi ở đâu mà giờ này mới về hử ???
Chồng ăn cái cánh
Vợ đánh cái đùi
Hỏi xem có thấy
Ngọt bùi hay không ?
Thế là bà vợ lôi Khuỳnh vào đánh cho Khuỳnh một trận. Khoai về nhà thấy không có vợ ở nhà liền vào nhà nướng trộm củ khoai lang để ăn. Bà vợ về nhà nhìn thấy liền nhéo tai Khoai , bảo :
- Á , à ! Bà đi làm đồng , mày ở nhà nướng trộm khoai ăn à ? thằng chồng thối thây !
Nói rồi bà ta cũng quất cho Khoai một trận. Lí Lác về nhà thì trời mưa , váy của bà vợ phơi ngoài trời bị ướt hết . Về nhà bà vợ lôi Lí ra chửi :
- Bà đã bảo mày trời mưa thì cất váy của bà vào . Mà mày để váy của bà ướt hết thế này thì mai bà lấy cái gì mặc đi chợ hả ???
Thế rồi Lí cũng bị đập một trận tơi bời . Ba ông ra ngoài bàn cách chống lại các mụ vợ , cuối cùng cả ba quyết định lập ra một hội gọi là hội Sợ vợ . Ba ông đi tập hợp tất cả các anh em Sợ vợ lại rồi họp nhau ở miếu làng , để chích máu ăn thề . Chia sẻ với nhau khi bị vợ mắng chửi. Vợ của Khoai nghe thấy , liền chạy về báo cho vợ của Khuỳnh và Lí . Hai bà vợ kia nghe xong điên máu liền tập hợp các chị em là vợ của các lão kia lại . Để lôi các lão ra ánh sáng. Khi nghe tin các bà vợ đến ông ngào cũng sợ chạy toán loạn . Chỉ còn mỗi ông Lí là vẫn ngồi vái . Sau khi các mụ vợ đi khỏi các lão về xem tình hình lão Lí thế nào. Một ông đẩy Lí một cái thế là Lí lăn ra đất . Ông khác hoảng sợ kêu lên :
- Trời ơi ! chết đứng từ bao giờ rồi !!!!!!!!!
Thành ra ông nào cũng vẫn sợ vợ .
Tick nhé /vip/kimthuy5a3 hi hi
Kể lại một truyện cổ tích
Em đã từng đọc, được nghe kể nhiều truyện cổ tích hay. Có những truyện để lại ấn tượng rất sâu đậm trong kí ức của em. Có khi nào em muốn tự mình kể lại cho mọi người nghe những câu chuyện thú vị đó hay không? Cách thức kể như thế nào?... Bài học này sẽ hướng dẫn những bước cơ bản để em biết cách kể lại một truyện cổ tích.
Em đang cần gấp ∀∀∀∀.
Mik hôk biết làm🆗
Sinh hoạt câu lạc bộ đọc sách
Chủ điểm Cuộc sống mến yêu
a) Tìm đọc 1 truyện cười viết về:
b) Ghi chép những nội dung thú vị vào Nhật kí đọc sách
c) Cùng bạn chia sẻ:
- Truyện đã đọc
- Nhật kí đọc sách
d) Thi Cây hài nhí: Kể và chia sẻ lí do em thích câu chuyện
Học sinh tự đọc và chia sẻ với các bạn
VÀO VAI 1 NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN NGỤ NGÔN HOẶC TRUYỆN CƯỜI MÀ EM ĐÃ HỌC (Ở LỚP 6) VÀ KỂ LẠI CÂU CHUYỆN ĐÓ
Tôi là một chú ếch nhỏ sống ở ven đầm. Họ hàng ếch nhà chúng tôi cũng phải đi học như con người. Bài học đầu tiên của chúng tôi là câu chuyện được truyền từ đời này sang đời khác liên quan đến một kẻ trong họ ếch.
Ngày xưa, rất xưa rồi, có lẽ từ hồi cụ, kị của tôi còn sống, loài ếch thường sống trong những cái giếng khơi cùng các loài động vật bé nhỏ khác chứ chưa ở ao hồ như ngày nay. Có một lão ếch vì sống ở đó lâu ngày trong giếng nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh lão chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ... nên lão tưởng rằng mình là to, là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi lão kêu làm vang động cả cái giếng nhỏ, khiến những con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, lão thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ếch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng lão cả. Thế nên, một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, lão cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Lão đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng ếch thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của lão. Ếch đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đà bị giẫm bẹp. Thế là hết đời một con ếch ngông nghênh.
Các bạn hiểu vì sao câu chuyện này lại là bài học đầu tiên của chúng tôi rồi chứ? Giống như chú Dế Mèn trong câu chuyện "Dế Mèn phiêu lưu kí" của họ nhà dế, lão ếch trong họ chúng tôi ít kinh nghiệm, thiếu hiểu biết nhưng lại có tính cách hung hăng, huyênh hoang, ngông nghênh. Chính vì thế nên ếch mới làm những việc kém hiểu biết. Vì vậy, những người trẻ tuổi như chúng ta phải cố gắng mở rộng kiến thức của mình, không chỉ trong sách vở mà còn nhiều lĩnh vực khác, không nên chủ quan hay kiêu ngạo. Những tính cách đó chỉ làm hỏng một con người mà thôi, đôi khi còn làm cho người khác bị tổn thương nữa. Các bạn thấy vậy có đúng không?
Đó. Bn nên tìm hiểu ở trên internet nha. Chúc bn hc tốt!
Đọc truyện cười, những chi tiết nào làm em cười? Khi nào cái đáng cười bộc lộ rõ nhất? Vì sao?
Chi tiết buồn cười:
+ Nhà hàng treo một tấm biển thừa thông tin
+ Khi thấy khách hàng chê thì vội vã sửa theo ý khách mà không suy nghĩ.
+ Xóa dần những chữ có trên biển quảng cáo
+ Nhà hàng dẹp biển quảng cáo.
- Chi tiết buồn cười nhất là dẹp hẳn chiếc biển quảng cáo: thể hiện sự thụ động, không có chủ kiến của người tiếp nhận (chủ cửa hàng)
Chuyển những câu hỏi sau thành kiểu câu khác (câu kể, câu khiến hoặc câu cảm) sao cho mục đích nói của câu không thay đổi:
a) Sao bạn lại làm bẩn bàn như vậy?
b) Em có thể ra chỗ khác chơi cho anh học bài không?
c) Đọc truyện mà cậu bảo không thú vị à?
d) Sao bộ phim hay thế không biết?