Kết thúc bài thơ, nhà thơ Nguyễn Duy có viết:
Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi người vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình
Giải thích vì sao cả bài thơ Ánh trăng đều dùng "vầng trăng" nhưng đến khổ thơ này tác giả lại dùng hình ảnh "ánh trăng"? Có sự liên hệ gì giữa hai hình ảnh "vầng trăng" và "ánh trăng" trong bài thơ?