Tiết 2 của buổi học sáng thứ sáu tuần qua, cô Thu Nga cho lớp 6A viết bài kiểm tra Làm văn giữa học kì lI. Do cô đã thông báo từ trước nên chúng em chuẩn bị khá chu đáo và có thái độ bình tĩnh, tự tin trước giờ làm bài.
Tùng, tùng, tùng... tiếng trống báo hiệu giờ học bắt đầu. Sân trường vắng lặng. Chỉ có tiếng gió lao xao và tiếng chim ríu rít trong vòm lá. Nắng sớm vàng tươi toả chiếu trên nền đất mịn. Không khí thơm ngát mùi hoa cỏ, mùi lúa lên đòng thoảng vào từ cánh đồng xa.
Cô Nga thong thả bước vào lớp. Chúng em đứng nghiêm chào cô. Hôm nay, cô mặc chiếc áo dài màu xanh da trời thật đẹp. Trông cô thanh thoát, dịu dàng. Cô tươi cười gật đầu đáp lại rồi bảo chúng em lấy giấy bút ra làm bài. Cô đọc trước một lần đề bài rồi chép lên bảng. Từng dòng chữ mềm mại, rõ ràng hiện dần trên nền bảng đen: Em hãy tả lại một người thân của em. Cả lớp ồ lên mừng rỡ vì cô giáo đã cho làm nhiều bài tập về văn tả người. Hơn nữa, đây là một đề khá "tự do", chúng em có điều kiện chọn lựa và miêu tả người mà mình yêu thích.
Hơn bốn mươi mái đầu xanh đăm chiêu suy nghĩ trước tờ giấy trắng. im lặng tuyệt đối. Có thể nghe rõ tiếng chú thạch sùng tắc lưỡi trên trần nhà và cánh ong bay rì rì ngoài cửa sổ. Cô giáo nhẹ nhàng nhắc nhở: "Các em đọc kĩ đề, xác định đúng yêu cầu của đề rồi lập dàn ý sơ lược trước khi viết. Hãy làm theo đúng các bước lí thuyết mà cô đã dạy".
Em chọn tả người mẹ mà em yêu quý. Từng hình ảnh quen thuộc của mẹ lần lượt hiện lên trong tâm trí: mái tóc búi cao, gương mặt hiền từ, đôi mắt dịu dàng, độ lượng. Rồi cái dáng tảo tần, đôi tay hay lam hay làm... Đức hi sinh và lòng nhân ái của mẹ đối với chồng con, với mọi người... Em dồn tất cả tình thương yêu, kính trọng vào từng chữ, từng câu. Dần dần, bức chân dung hoàn hảo của mẹ đã được em vẽ nên bằng ngôn ngữ dạt dào cảm xúc.
Bên cạnh em, bạn Hằng cũng đang cắm cúi viết. Bạn ấy tả cu Tí, đứa em trai vừa tròn năm tuổi rất đáng yêu. Thỉnh thoảng, Hằng lại bật lên một tiếng cười khẽ. Chắc là bạn ấy nhớ lại chi tiết thú vị nào đó về cậu em khôi ngô và tinh nghịch của mình.
Thời gian lặng lẽ trôi, em đã viết gần xong bài. Chà! Mỏi cổ quá! Em đưa mắt nhìn khắp lớp. Các bạn vẫn cặm cụi viết. Chắc các bạn cũng có suy nghĩ và cảm xúc giống như em khi chọn tả người mình yêu quý. Chợt tiếng cô giáo vang lên: "Còn năm phút nữa. Các em hãy kiểm tra lại bài viết trước khi nộp cho cô". Cô vừa dứt lời thì tiếng xôn xao nổi lên đây đó: "Thưa cô! Em chưa xong ạ! ", "Thưa cô! Cô cho thêm vài phút nữa ạ! ". Rồi tiếng hỏi nhau từ bàn nọ sang bàn kia: "Hùng ơi! Xong chưa? " "Tớ xong rồi! Còn cậu? " "Tớ cũng xong rồi! ". Cô Nga gõ nhẹ thước kẻ xuống bàn, thay cho lời nhắc nhở. Trật tự được lập lại. Ai nấy cố gắng hoàn thành bài viết của mình.
Tùng, tùng, tùng... tiếng trống lại vang lên giòn giã, báo hiệu đã hết giờ. Cô bảo chúng em dừng bút rồi bạn lớp trưởng lần lượt đi thu bài từng bàn. Lớp trưởng nộp bài cho cô, cô ân cần hỏi chúng em có làm được bài không. Cả lớp đồng thanh đáp: "Có ạ! ". Nụ cười rạng rỡ nở trên gương mặt hiền hậu của cô.
Em chưa thật thoả mãn về bài viết của mình, nhưng trong lòng vẫn nuôi hi vọng được cô cho điểm khá. Nghĩ đến lúc cầm trong tay bài văn được 7 hay 8 điểm, em vui lắm! Em sẽ đưa cho mẹ xem đầu tiên và nói thầm với mẹ rằng: "Mẹ ơi! Con có món quà nhỏ này tặng mẹ! ". Chắc mẹ em sẽ ngạc nhiên và thích thú vô cùng!
Trong cuộc đời của mỗi con người chúng ta, ai cũng phải trải qua nhiều thử thách thì mới trưởng thành được. Trong học tập cũng vậy, mỗi học sinh phải trải qua nhiều bài kiểm tra thì mới đánh giá được học lực của chính mình. Đã là học sinh lớp 6, có thêm những môn học mới nên em phải làm vô số bài kiểm tra. Dường như cứ mỗi môn ít nhất phải làm một bài. Có những bài rất khó nhưng cũng có những bài rất dễ nhưng trong đó bài kiểm tra môn ngữ văn vừa rồi đã để lại cho em nhiều ấn tượng nhất vì phải làm trong 2 tiết.
Ba tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên. Chúng em ùa vào lớp như đàn kiến đang bò về tổ. Trong lớp, ở các dãy bàn chúng em đều đã ngồi vào chỗ của mình. Mọi người đang mở vở xem lại kiến thức cũ để làm bài tốt hơn. Có những bạn tranh thủ trao đổi với nhau, có ban ngồi đoán già đón non xem cô giáo sẽ ra đề gì. Những tiếng trao đổi của các bạn làm cho căn phòng rộn vang tiếng nói. Không khí lớp học bây giờ rất ồn ào và nôn nao, khác hẳn với ngày thường.
Tiết kiểm tra là tiết đầu tiên nên tâm trạng ai cũng rất lo lắng và hồi hộp. Sự căng thẳng hiện rõ lên trên từng khuôn mặt của các bạn học sinh. Bạn thì ngồi nói chuyên để đỡ lo hơn, bạn thì tìm một thú vui khác để thư giãn đầu óc, làm bài tốt hơn.
Thế là đã vào tiết thứ nhất, cô giáo bước vào lớp, chúng em đứng dậy chào cô. Cô cho chúng em ngồi xuống và nói:
– Các em lấy giấy bút ra. Hôm nay chúng ta sẽ viết một bài tập làm văn trên giấy.
Sau đó cô giáo yêu cầu chúng em cất sách vở, vở tài liệu, rồi chép đề lên bảng. Chúng em ngồi ở dưới chéo đề vào giấy rồi bắt đầu làm bài. Một số bạn gặp đề trúng tủ nên rất vui và chỉ biết cặm cụi làm bài. Bên cạnh đó, một số bạn không biết làm thế nào cứ ngồi loay hoay mãi. Riêng em, em đang thực hiện việc lập dàn ý để sau đó viết thành một bài văn. Thời gian trôi qua, các bạn vẫn đang chăm chỉ viết bài, không một tiếng động nào trong lớp. Căn phòng bây giờ rất yên lặng. Chị gió đi đâu mới về tạt ngang qua ô cửa sổ, đem đến những làn gió mát dịu như giúp chúng em xua tan nỗi mệt nhọc. Tiếng những chú chim hót như bản giao hưởng của các nhạc công làm chúng em cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu. Ánh nắng tận mây xanh cũng đến đây để xem chúng em làm bài. Nó như lời khuyến khích động viên chúng em phải cố gắng suy nghĩ để có thể có những lời văn hay hơn.
Cô giáo ngồi trên bục giảng vẫn đang theo dõi chúng em làm bài. Ánh mắt cô lúc nào cũng luôn quan sát từng hành động, cử chỉ của chúng em. Hễ có bạn nào len lén xem tài liệu, cô liền nhìn thẳng vào bạn đó khiến bạn ấy phải tự động cất tài liệu và tiếp tục làm bài. Có lúc cô ngồi giở sách ra xem, các bạn cứ nghĩ cô không thấy bèn khẽ trao đổi với nhau nhưng cũng bị cô bắt được. Đôi mắt cô như đôi mắt thần vậy, có thể nhìn thấy mọi việc làm của học sinh, khác hẳn so với ngày thường. Cô coi thi rất nghiêm nhưng không thể nói cô hung dữ được. Cô làm như thế chỉ vì muốn tốt cho chúng em, muốn chúng em phải biết suy nghĩ, tìm tòi chứ không phải lúc nào cũng dựa vào tài liệu, sách giải. Như thế chúng em sẽ không bao giờ tiến bộ. Cô lúc nào cũng động viên chúng em phải cố gắng làm bài cho thật tốt để đạt được điểm 9, điểm 10.
Tiết thứ nhất đã trôi qua và bây giờ đã sang tiết thứ hai. Các bạn vẫn ngồi viết lia lịa còn em thì cũng đã viết được khá nhiều và đang cố gắng tìm ý để viết thêm nữa. Có những bạn ở tiết thứ nhất thì rất chăm chỉ viết nhưng sang tiết thứ hai thì chẳng biết viết gì nữa chỉ biết ngồi cắn bút. Còn có những bạn đang cố gắng suy nghĩ mà nghĩ mãi không ra nên cứ ngồi vò đầu bứt tai. Không khí lớp học bây giờ rất ảm đạm. Một số bạn không biết viết gì thêm nữa bèn liếc nhìn bạn bên cạnh nhưng lại bị cô giáo nhắc nhở. Nhìn quanh trong lớp ai ai cũng rầu rĩ, gương mặt bây giờ buồn bã, chán chê như bông hoa sắp phải héo đi vậy. Thế rồi không biết phải làm gì các bạn ấy đành kết bài. Tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên. Những cuộc trò chuyện lí thú của các bạn nam đã làm cho lớp học trở nên ồn ào khác hẳn ở tiết thứ nhất. Có những bạn cũng bị lôi cuốn theo những câu chuyện rôm rả ấy liền nhanh chóng kết bài dù mình chỉ mới viết một ít. Cô giáo thấy thế liền nhắc nhở các bạn phải xem lại bài thật kĩ, xem xét lỗi chính tả. Nếu cảm thấy bài viết chưa hay thì có thể viết thêm ý vì vẫn còn rất nhiều thời gian. Nhưng rồi những lời khuyên của cô cũng chẳng có ích gì đối với các bạn. Các bạn ấy vẫn ngồi nói chuyện bình thường mà không để ý rằng mình đang làm phiền các bạn làm bài. Dường như những cuộc nói chuyện ấy lôi cuốn các bạn hơn là việc làm bài tập làm văn. Chỉ còn năm phút nữa là phải nộp bài, cô giáo bảo chúng em xem lại bài. Chúng em ngồi xem kĩ lại bài của mình để nộp cho cô giáo. Vẫn có nhiều bạn vẫn chưa viết xong bài nên cứ cặm cụi viết thật nhanh. Giờ làm bài đã hết, cô giáo xuống từng bàn để thu bài. Có bạn đưa bài làm cho cô với vẻ mặt rất rạng rỡ vì đã làm xong bài thật tốt nhưng cũng có bạn không muốn nộp bài cho cô vì bài làm vẫn chưa hoàn tất.
Tiếng trống báo hiệu đã hết tiết. Cô giáo ra khỏi lớp. Chúng em tụ ba tụ bảy trao đổi với nhau về bài tập làm văn. Có bạn rất hài lòng về bài làm của mình, có bạn thì vẫn chưa hài lòng vì bài làm còn thiếu sót hoặc chưa hoàn tất. Các bạn rất tò mò về điểm của mình không biết có đạt điểm cao hay không. Nhưng dù kết quả có thế nào thì cũng phải chờ đến tuần sau. Chúng em về chỗ ngồi chuẩn bị sách vở để học tiết thứ ba.
Buổi kiểm tra đã để lại cho em nhiều cảm xúc và ấn tượng sâu sắc. Buổi kiểm tra làm em càng thêm yêu thích môn Ngữ văn giúp chúng em biết được khả năng của mình như thế nào.