Kham khảo :
Trước ngày khai trường, người con “háo hức đến nỗi lên giường mà không sao nằm yên được”, “tranh dọn dẹp đề chơi với mẹ”. Dù vậy, giấc ngủ đến với con vẫn thật dễ dàng. Còn mẹ thì khác với những ngày thường, mẹ không còn tất bật với những việc như dọn dẹp nhà cửa, hay thậm chí còn “không định làm việc ấy tối nay”. Người mẹ không thể ngủ được, nhưng không phải vì lo lắng về ngày đầu tiên con đi học. Bởi “con đã làm quen với bạn bè và cô giáo mới... con sẽ không bỡ ngỡ trong ngày đầu năm học”. Mà nó xuất phát vì “Cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng...". Người mẹ đang hồi tưởng về những kí ức đẹp đẽ trong ngày khai trường đầu tiên của mình. Mẹ mong rằng ngày mai của con cũng sẽ giống như mẹ, những cảm xúc của ngày khai trường sẽ “nhẹ nhàng, cẩn thận và tự nhiên ghi vào lòng con”. Khi đọc văn bản “Cổng trường mở ra”, người đọc đã cảm nhận được tình yêu thương sâu sắc mà người mẹ dành cho đứa con của mình.
tham khảo
Chúng ta vẫn thường nhớ đến những kỉ niệm thời thơ ấu, đặc biệt là kỉ niệm ngày đầu tiên đến trường. Cảm nhận được điều đó nhà văn Thanh Tịnh đã viết nên tác phẩm " cổng trường mở ra" để kể lại cảm xúc của nhân vật tôi về ngày tựu trường đầu tiên trong cuộc đời mình. Nhưng tác phẩm còn làm người ta cảm nhận được tình cảm mẹ con. Người mẹ lo lắng, chăm lo cho người con từng chút một. Và trước ngày khai trường thì mẹ trằn trọc không thể nào ngủ nổi vì không biết ngày mai ngày tựu trường của con sẽ ra sao. Và rồi những chặng đường tiếp theo trong cuộc đời của con sẽ như thế nào. Nhưng mẹ vẫn một niềm tin là con sẽ làm được, con sẽ làm tốt những điều đó. Mẹ cũng chính là người dẫn con những bước đi trên con đường đời đâu tiên, cma rxucs dạt dào, bồi hồi xúc động khi cùng con đến trường ngày đầu tiên. Đúng như nhà thơ Chế LAn Viên đã từng viết
" Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con"