Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Cô bé teen

viết đoạn văn kể về cuộc gặp gỡ của em với một người bạn mới

giúp mk nhanh lên

_silverlining
31 tháng 12 2016 lúc 7:41

Trong lứa tuổi học trò ai cũng đã từng có bạn . Như tui đậy bạn bè tơi tràn ngập những tiếng cười và hạnh phúc . trong năm học lớp 6 này, tui quen được rất nhiều bạn mới, bạn nào cũng hiền và tốt cả. Nhưng trong số bạn đó tui đã tìm ra một người bạn tri kỉ đó là Thánh Linh

Năm nay Linh trạc tuổi với tôi, nhưng Linh cao hơn tui một cái đầu. Bạn ấy có mái tóc dài đen và dày kì lạ ôm sát với khuôn mặt đều đặn của Linh, vầng trán cao và rộng lộ ra vẻ thông minh của Linh khi làm bài. Đôi môi đỏ son, luôn luôn nở nụ cười với tôi. Mỗi khi cười bạn để lộ hàm răng trắng tinh như ngọc trai đều và thẳng như hạt bắp. Núp dưới đôi chân mày vòng nguyệt của Linh là đôi mắt long lanh, to và sáng luôn nở nụ cười với tôi. Thân hình mảnh mai, dong dỏng, mỗi sáng đi học, cô học trò bé nhỏ này mặc một bộ đồng phục: áo trắng váy xanh, khăn quàng đỏ thắm tung bay trong gió lộ ra vẻ sạch sẽ của bạn mỗi khi đi học. Ở nhà Linh là con ngoan, còn ở lớp linh là trò giỏi. Mỗi lần thầy cho những bài toán khó, bạn đều xung phong lên giảng. Môn nào cũng vậy Linh đều cố gắng nghe giảng và phát biểu xây dựng bài học . Ra chơi, chúng tui chơi với nhau rất vui vẻ và trò chuyện với nhau. Có lần tui bị vấp ngã, bạn ấy là người nắm tay tui dẫn tui đến phòng y tế . Chúng tui đã khắc 4 chữ ở dưới gốc cây rằng "Chăm ngoan, Học giỏi" cuối cùng những bài kiểm tra của tui và Linh đều đạt điểm 9 . điểm 10. Bạn còn tham gia cuộc thi văn hay chữ tốt ở trường. Tuy không đạt giải nhưng trên khuôn mặt của bạn vẫn nở nụ cười. Có lần tui để quên sách ở nhà, nhưng ngạc nhiên khi bạn là người đã nhận lỗi thay tôi. Mỗi lần cô giao bài tập về nhà bạn luôn luôn làm bài đầy đủ, bạn hay giúp đỡ mọi người, khi thấy ai gặp khó khăn bạn đều giúp đỡ. Ở nhà bạn còn phụ giúp mẹ làm những cộng việc nội trợ như trông em, lau nhà . quét nhà, giặt đồ,... mà không bỏ đi chơi. Tuy nhà Linh rất cùng kiệt nhưng bạn vẫn cố gắng phấn đấu học giỏi. Mỗi sáng đi học Linh đều qua nhà tui gọi đi học cùng. Trong một lần thi chạy ở trường , dẫn đầu là Linh, thứ hai là tôi, bỗng tui bị vấp ngã , Linh đã không giúp đỡ tui mà một mạch chạy tới đích . Thấy vậy em Liên không chơi với Linh nữa . Ra về lần nào Linh cũng về với tôi, nhưng hôm nay Linh đã đi với người khác, giận nhau được mấy tuần rồi lại thấy nhớ. Bạn là người bạn tốt của mình, luôn giúp đỡ mình trong học tập, chì vì một chuyện nhỏ như vậy mà giận nhau làm mật tình bạn của hai người. Mới tí mà thấy nhớ : nhớ dáng di yêu kiều , thiết tha của bạn , nhớ mái tóc dài và đen kì lạ , nhớ giọng nói lanh lót của bạn. Rồi một ngày tui đến xin lỗi bạn, Linh nói: Mình mới là người phải xin lỗi bạn. Rồi tình bạn của Linh và tui lai nhu cũ.

Thử hỏi những vì sao lấp lanh trên bầu trời , tình bạn và sao xa thứ nào quí nhất, sao xa khẽ lắc đầu Tình bạn là một thứ thiêng liêng nhất. Bạn Linh là một người bạn tốt. Em hứa sẽ giữ chặt tình bạn này và mãi mài sẽ không để nói bị tan rã nữa.

Nguyễn Trần Thành Đạt
31 tháng 12 2016 lúc 16:17

Kì nghỉ hè của tôi bắt đầu bằng chuyến đi Tam Đảo cùng gia đình. Trước khi đi mẹ tôi đã chuẩn bị rất nhiều thứ, ngày hôm đó mẹ bận rộn vô cùng vì có quá nhiều thứ phải chuẩn bị, mẹ còn mang thêm cả mấy chiếc áo thu đông nữa. Khó hiểu, nên tôi hỏi mẹ:

-mẹ ơi! sao đi nghỉ hè mà mẹ lại mang theo cả đồ mùa thu đông như vậy?

Mẹ trả lời:

-cứ lên đó, rồi con sẽ biết ngay thôi mà.

Câu trả lời của mẹ càng làm tăng thêm sự tò mò của tôi, và chuyến đi Tam Đảo này càng thêm phần thú vị.

Sáng hôm sau, mới sáu giờ, chiếc xe bố thuê ở ngoài phố đã sẵn sàng đưa cả gia đình em đi suốt cuộc hành trình. Chiếc xe băng nhanh ra khỏi nội thành. Phía sau cửa kính, cả tôi và thằng Tít cứ mải miết nhổm lên mà ngắm những cánh đồng lúa mênh mông bát ngát. Loáng cái, xe đã đến Nội Bài, Phúc Yên rồi rẽ Vĩnh Yên, xe vào đường Tam Đảo. Trong suy nghĩ của tôi khu nghỉ chân của chúng tôi đã đến rất gần. Nhưng bỗng bố tôi nói: phải còn mấy chục cây số nữa mới đến nơi. Bây giờ tôi cảm nhận được đoạn đường ngày càng khó đi. Bố dặn hai chúng tôi phải ngồi ngoan và cẩn thận. Bố vừa nói dứt lời thì tôi chợt nhận ra con đường trước mặt ngoằn ngoèo như con rắn và dường như cứ hun hút đi lên. Ngồi trong xe mà cả nhà tôi cứ lắc qua lắc lại đến chóng cả mặt. Để rồi khi bố nói đã đến nơi, bước chân xuống xe mà tôi vẫn không tưởng tượng nổi đó là Tam Đảo. Một vùng đồi núi mờ mờ ẩn hiện khác hẳn với trí tưởng tượng trước đó của tôi.

Về khách sạn nhận phòng rồi ăn xong bữa sáng nhẹ nhàng nhờ sự khéo tay của mẹ, gia đình tôi bắt đầu hành trình “chinh phục tháp truyền hình”. Ngọn tháp cao hun hút đến nỗi mẹ và em Tít phải bỏ cuộc giữa chừng còn tôi và bố dù đã lên tới đỉnh nhưng lúc xuống cũng phải nghỉ không dưới mười lần. Buổi sáng, cả gia đình tôi còn kịp đi thăm thêm vài điểm nữa trước khi về khách sạn chân tay ai cũng thấy mệt nhoài.

Đầu giờ chiều mẹ nói, hôm nay gia đình sẽ đi sắm một ít đồ kỉ niệm. Lúc ấy tôi mới chợt nhớ ra lời dặn của Phong “nghệ sĩ, cậu bạn thân nhất của tôi. Chả là Phong thổi sáo rất hay. Biết tôi lên Tam Đảo, nó đã dặn kỹ, thế nào cũng phải mua cho nó một cây sáo trúc. Tôi bắt đầu đi tìm món quà như ý cho đứa bạn thân. Ở đây họ bán vô cùng nhiều các loại đồ lưu niệm, có rất nhiều thứ làm từ tre trúc. Tôi đi qua một lượt trong tiếng mời chào không ngớt của các bác bán hàng, rồi tôi dừng lại trước quán của một cậu bạn chắc chừng tổi của tôi.Cậu bán hàng chào mời: cậu mua sáo đi, mua mang về dưới xuôi làm quà kỉ niệm tặng bạn bè.Tôi bị ấn tượng ngay vì quán của cậu chỉ bán sáo. Cây nào cũng đề chữ “Tường Lâm – Tam Đảo” chứ không phải “Kỷ niệm Tam Đảo” như những quán tôi đã đi qua. Thấy tôi có vẻ thắc mắc, người bán hàng đoán được ý liền giải thích ngay:
– Tường Lâm là tên của mình. Mọi người ở đây chủ yếu bán sáo chỉ để làm kỉ niệm. Còn sáo mình vừa để làm kỉ niệm vừa tặng những ai chơi được, thậm chí chơi sáo hay. Mình nghĩ tặng quà cũng nên như vậy.
Tôi ngớ người, người bán nói trúng ý của mình. Tôi bèn nói:

– Mình ở dưới xuôi lên lại chẳng biết gì về sáo, thấy cậu có vẻ cũng trạc tuổi mình nên đánh bạo ra mua.
– Thế cậu học lớp mấy, Tường Lâm hỏi tôi:
– Mình học lớp sáu.
– Cậu ít tuổi hơn mình rồi, nhưng cứ gọi nhau là bạn bè thôi nhé. Nhà mình không điều kiện nên mình vừa đi học và vừa đi bán hàng để phụ giúp bố mẹ.

-em tên Long, rất vui được biết anh. Anh có thể chọn giúp em một cây sáo để em tặng bạn mình. bạn em rất thích thổi sáo.

Tường Lâm chọn rất nhanh và còn thổi thử cho mình nghe nữa, tiếng sáo của bạn ấy rất hay.

-Mình sẽ tặng Long một cây làm kỉ niệm nhé.

-Không được đâu, anh còn phải giúp đỡ gia đình mà. Em không lấy như vậy được đâu ạ.

-Cứ nhận đi. Mình chưa tặng ai bao giờ nhưng mình muốn có thêm một người bạn mới và rất vui vì lại quen người biết chơi sáo và đam mê giống mình.

Chiều đã muộn, tôi đành nhận cây sáo rồi ra về trong lòng cảm thấy cảm kích vô cùng. Anh Tường Lâm sâu sắc tuy là người buôn bán nhưng thật thà, giản dị và quá tốt bụng.

Ngày hôm sau tôi kết thúc kì nghỉ và trở về nhà. Đi qua quán của anh, tôi cố nhìn nhưng không thấy anh Lâm đâu, chắc hôm nay anh bận đi học. Về nhà tôi đã chọn những quyển sách hay để gửi cho anh theo địa chỉ mà anh Lâm cho tôi. Không lâu sau tôi nhận được thư hồi đáp của anh, anh rất thích và cảm ơn tôi. Chuyến đi Tam Đảo đầy thú vị và ý nghĩa với tôi. Tôi có được một tình bạn từ chuyến đi ấy. Còn Phong thì rất thích thú với cây sáo tôi mang từ Tam Đảo về cho, cậu bạn luôn thắc mắc tại sao tôi không biết chơi sáo mà lại chọn được chiếc sáo thổi hay và đẹp đến thế. Tôi sẽ trở lại thăm Tường Lâm và một thời gian gần nhất có thể.

Lưu Hạ Vy
31 tháng 12 2016 lúc 15:10

K có time nên pn tham khảo bài này nha !

Em có rất nhiều người bạn tốt trong đó có bạn Hoa, Lan, Trang… nhưng lên lớp 3 em có quen thêm bạn Chi, em và bạn nói chuyện rất hợp nhau từ đó em với bạn đã chơi với nhau rất thân.

Hôm đó em đi học sớm nên lớp học chưa mở cửa em đã ngồi ở ghế đá ở sân trường để đợi chú bảo vệ mở cửa lúc đó bạn Chi cũng được mẹ bạn đèo tới lớp, nhưng không mở cửa nên bạn ra chỗ em ngồi, em bắt chuyện với bạn, và em với bạn đã nói chuyện với nhau, hai đứa em kể rất nhiều những câu chuyện về học tập và nhiều những chuyện khác trong cuộc sống. Em cảm thấy rất vui khi nói chuyện với bạn, nói chuyện khoảng nửa tiếng đồng hồ chú bảo vệ lên mở cửa e, với bạn vẫn nói chuyện thêm 15 phút nữa, lúc đó em hỏi bạn mới bảo bạn học cạnh lớp của em, thế mà từ lâu em không biết, bạn ở khá gần với nhà em, nhà em gần cạnh xóm của bạn ấy, những câu chuyện của bọn em nói ra đã thúc đẩy kết nỗi chúng em lại với nhau.

Những câu chuyện hay đã làm cho chúng em từ những người bạn không quen nay trở nên rất thân thiết, em và bạn đã kết bạn với nhau, duyên số đã đưa chúng em đến lại gần với nhau, những hình ảnh đó đã làm nên cho chúng em những cơ sở riêng, chúng em chơi với nhau rất thân thiết, mỗi lần có bài tập khó chúng em thường trao đổi với nhau và có những niềm vui gì chúng em đều chia sẻ cho nhau nghe.Những câu chuyện thường này và những vấn đề trong học tập chúng em cũng chia sẻ với nhau từ đó em với bạn đã rất thân thiết, từ đó chúng em trở thành đôi bạn cùng tiến với nhau, tuy không học cùng lớp nhưng mỗi khi ra chơi em với bạn thường ra ghế đá ngày đầu tiên bọn em quen nhau ngồi đó và nói chuyện, khi đi học về chúng em đi về cùng nhau, em rất trân trọng tình bạn này.

Em rất yêu quý bạn chi, bạn là một người bạn em mới quen nhưng em cảm thấy mình đã rất thân thiết với bạn rồi.Chúng em đã cùng nhau phấn đấu trong học tập.


Các câu hỏi tương tự
Cô bé teen
Xem chi tiết
Lưu Hạ Vy
Xem chi tiết
Lưu Nguyễn Quỳnh Trang
Xem chi tiết
Vũ Ngọc Thạch
Xem chi tiết
nhokcute123
Xem chi tiết
Nguyễn nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Khánh Huyền cute
Xem chi tiết
1k.com
Xem chi tiết
Gia Phát
Xem chi tiết