Thay tên:T7M->Thỏ, TN-> Nơ, AK->Gấu, Đ->Đậu Đỏ
#3:Vì Thỏ nhận ra...
Con gái đôi khi luôn đi so sánh người yêu cũ và người yêu mới bằng những câu hỏi ngờ nghệch dù đã thừa bt câu tl và tự nghĩ:"Con trai ai cx như ai"
...
..
.
Ko ai bt rằng có những câu hỏi mãi mãi chỉ có 1 câu tl
Nơ:A, nếu e vs mẹ e cùng rơi xuống sông a sẽ cứu ai trước???
Thỏ:À, a sẽ cứu mẹ e xong rồi tự tử.
Nơ:Thằng nào quen e cx nói v hết ó, a làm j khác tụi nó đc ko?
Thỏ:*tức*...
Thỏ:A đẩy ba e xuống luôn cho cả nhà e đoàn tụ nha.
Nơ:......
Chợt nhận ra:
Bây giờ mỗi khi mình buồn
Chẳng ai nhắn tin cho ai để tâm sự.
Chỉ Online lặng lẽ đọc status
Viết và copy những status giống tâm trạng của mình
Tự kỉ à?.
Không hẳn là thế..
Đó là đang viết ra những gì mình đang nghĩ
Cậu à!
Tôi biết cậu đang làm j
Nhưng
Tại sao tôi ko hiểu tôi đg lm j hết vậy?
Tôi ko quan tâm lắm đến những thứ cậu làm nữa vì tôi hận cậu
Vì tôi quá tuyệt vọng
Tôi muốn xem tất cả mọi chuyện đã xảy ra
Chỉ là 1 giấc mơ
1 giấc mơ thôi mà
Khó làm đến thế sao?
Tôi mệt rồi.
Nếu trong thời gian qua có lm phiền j đến 2 cậu thì tôi xin lỗi.
Từ giờ hai cậu bớt quan tâm tôi đi.
Và tôi cũng sẽ cố gắng để ko tồn tại trong thế giới của hai cậu.
Tất cả mọi chuyện là do tôi.
Uk. chính là do tôi.
Nếu ko có tôi thì sẽ ko xảy ra chuyện j cả.
Xin lỗi vì đã làm phiền 2 cậu.
Trong 2 năm cuối học cùng nhau tiếp đây, tôi sẽ cố gắng ko lm phiền 2 cậu nx để 2 cậu đc sống vui vẻ hơn.
#NNĐ
#NTH
Vậy là cx khá lâu từ khi 2 ta gặp nhau rồi anh nhỉ?
Khi ấy,em còn nhớ,anh là 1 cậu bn nghịch ngợm vô tư k bt tính toán,lúc nào cx sẵn sàng đứng bên em vào những phút giây yếu lòng nhất,luôn thật thà
Còn giờ đây thì sao,anh trở nên lầm lì,tính toán chi li,chỉ cs 1 điều duy nhất em cn thấy ở anh của lúc xưa,chính là bàn tay tràn đầy ấm áp mỗi khi em cần
Nhưng anh ơi,chỉ thế thôi thì anh sống sao đc?Từ khi anh k còn cs em bên cạnh chỉ đường,anh đã trở ra như thế sao?Tại sao z anh?Hãy cho em 1lowif giải thik.
Nếu đây chỉ là con ng anh khi bị ảnh hưởng xấu,thì e sẵn sàng nắm tay anh để đưa anh quay về
Còn...nếu đây ms thật sự là anh,thì em cx vẫn xin nguyện yêu anh mãi!
Chap 1
Cạch …
Tôi mở cửa, bước ra khỏi phòng. Lết từng bước, từng bước sang phòng ông anh, tôi gõ cửa:
- Anh hai, dậy đưa em đi học
Không thấy ổng trả lời, tôi lặp lại:
- Anh haiiiiiiiiiiiii, dậy đưa em đi họcccccccccccccccccccc…
Cạch … Cửa hé mở, ông anh thò đầu ra đáp:
- Sao út đi học sớm thế ?
- Không sớm đâu, hai mau lên đi, em sắp muộn học rồi!
- Nay anh mệt quá, út tự đi được không ?
- Ai bảo hôm qua giẫm chân em chi, giờ em lết còn khó. Thôiiii, hai mau lên đi,muộn là em bắt đền hai đấy!!!
Dụi dụi mắt, ổng đóng cửa phòng vào.
5 phút sau
Cạch ….
Ổng mở cửa, nói với tôi:
- Út, đi học
Ổng nói rồi xuống nhà trước, tôi lết theo sau. Dù rất muốn chạy nhanh xuống nhà nhưng tôi chạy không nổi. Tôi cảm thấy tốc độ của mình chắc Rùa phải gọi bằng cụ. Lết mãi, lết mãi mới được mấy bậc, tôi nản, hét lớn:
- Haiiii ơi, em lết không nổi
Ổng chạy lên, cau mày:
- Sao mày mè nheo thế hả Út
- Hị hị
- Lên anh cõng, mau lên còn đi không muộn là mày tự chịu trách nhiệm, anh mày không biết đâu
Ổng cõng tôi xuống dưới nhà, ra đến cửa, hỏi:
- Muốn ngồi xe hay cõng. Trả lời nhanh
Tôi đáp một cách hồn nhiên:
- Cõng
Ổng bảo:
- Mày tụt xuống đi
- Sao lại xuống, em muốn hai cõng cơ
- Xuống để anh còn khóa cửa. Mày định để nhà cửa thế này mà đi à
- Hị hị, em quên
Cạch cạch cạch… Khóa xong, ổng ra hiệu cho tôi leo lên lưng… Ổng hỏi:
- Được chưa
- Rồi ạ. Đi đi haiii
*********************************
Trên đường, ổng hỏi tôi:
- Út thấy có anh hai thế nào? Có thích không?
- Có chứ.
- Thế à. Anh thấy có đứa em gái như mày chẳng vui tí nào. Mày mè nheo quá, lại hay bắt nạt anh nữa
- Hai bắt nạt em thì có
……………….
- Lớp mày ở đâu để anh còn ship tận nơi
/ Vừa nói vừa chỉ tay/ - Ở dãy nhà B, lầu 4, phòng đầu tiên kìa
- Phòng Hoá à
- Đúng òi, mắt anh hai tinh ghê
/ Vừa đi vừa nói/- Mày quên anh từng học ở đây à
- Lớp 7 được học Hóa rồi à?
- Đâu có, cô Chủ nhiệm bảo đổi phòng
……………
- Đến lớp rồi đấy, anh hết nhiệm vụ
Nói xog, ổng biến mất với tốc độ ánh sáng. /Có một sự hoang mang nhẹ ở đây/
Tôi lết về chỗ ngồi. Con Hoa ngồi sau tôi. Nó nhổm lên, nhìn tôi và bảo:
- Ê Linh, mày biết chuyện gì chưa
- Chuyện lớp có học sinh mới á hả?
- Ừ
- Biết lâu rồi, mày quên tao là lớp trưởng à
- Ừ nhỉ, tao quên
Reng … reng … reng. Tiếng chuông thần thánh vang lên. Nó báo hiệu giờ truy bài đã đến. Tụi nó nối nhau, đoàn này đoàn kia bước vào lớp. Chờ tụi nó vào hết rồi, tôi lôi cái thước trong ngăn bàn ra. Gõ nhẹ xuống bàn, nói:
- Các cậu ổn định đi, vào lớp rồi đấy
Quay xuống chỗ con Hoa, tôi bảo:
- Tiết đầu là giờ tự học đúng không?
- Hình như đổi rồi hay sao í
- Ờ
Nói xong tôi quay lên. Ngó sang bên trái chỗ bàn thằng Nam, không thấy nó đâu, tôi đứng dậy, quay xuống lớp, nói:
- Nay lớp mình vắng Nam đúng không cả lớp?
Lác đác mấy đứa gật đầu, tôi ngồi xuống, nghĩ:
- Nay thằng Nam không đến lớp, không có ai để ghẹo. Buồn ghê
Reng… reng… reng… Tiếng chuông thần thánh lại vang lên một lần nữa. Nhưng mà lần này dài hơn, nó báo hiệu giờ vào lớp đến rồi.
Cô bước vào lớp, dẫn theo một bạn nam, nhìn thoáng qua thì có vẻ đẹp trai. Cô nhìn cả lớp và bảo:
- Chào các em, đây là học sinh mới của lớp minh. Mời em giới thiệu về mình cho lớp được biết nào
Bạn mới nói:
- Xin chào các bạn, mình là Nguyễn Trần Đình Dương, học sinh mới đến, mong các bạn giúp đỡ
Tôi dụi dụi đôi mắt, cố nhìn thật rõ mặt Dương, tôi nghĩ thầm:
- Sao trên đời này lại có người dễ thương đến thế không biết nữa
……….
Cô chủ nhiệm :
- Linh! Linh! Linh! …
- Dạ / Tôi giật mình đáp lại/
- Em bị sao thế
- Dạ không ạ, cảm ơn cô, em không sao ạ
Quay ra nhìn Dương, cô bảo:
- Dương, em tự tìm chỗ ngồi giúp cô
- Tạm biệt cả lớp, giờ cô có việc bận, các bạn tự làm quen với nhau, nhớ giữ trật tự / Nói với lớp/
CÔ CHỦ NHIỆM ĐẠI NHÂN BƯỚC RA NGOÀI, Dương tiến lại gần chỗ tôi, Dương bảo:
- Linh!
- Hả
- Kế bên cậu là ghế trống, tôi có thể ngồi được chứ?
- Ừ được, cậu ngồi đi
Tôi mở balo, lấy điện thoại ra, đặt dưới ngăn bàn nhắn cho Hoa:
- Ê mày
- Giề / Hoa rep nhanh và lẹ dù đang ở trong lớp/
- Mày thấy Dương sao?
- Bình thường. Còn mày?
- Tao thấy dẽ thương + đẹp trai
- Ê ê, đừng nói với tao là mày thích nó nhá
- Ờm chắc vậy
- Wao, tin hot à nha, để tao báo cho cả lớp biết
- Câm cho tao
- Méo câm, kệ mày, rồi tụi nó sẽ biết, nhưng không phải bây giờ
Tắt điện thoại, nhét vô balo, tôi lấy quyển Nhật ký ra và viết. Đang mải viết bỗng có đứa kéo áo, tôi quay ra, Dương cho tôi 1 tờ giấy và không nói gì. Tôi hỏi:
- Tờ giấy đưa tôi à?
Dương khẽ gật đầu và không nói gì cả. Tôi mở nó ra và kinh ngạc khi thấy dòng chữ :
****, *** ***** ***
Lấy cây bút chọc nhẹ vào tay Dương, tôi bảo:
- Dương, cậu …
--- Hết Chap 1 ---
Mơn vì đã đọc
Có góp ý gì cứ cmt
#Mun
#LHTÂ
các bạn có thể cho mk ảnh anime nữ bên hoa hướng dương đc ko nhưng mà mk chỉ lấy ảnh to thoii nha các bạn!!!cảm ơn các bạn nhìu
các bạn cho mk xin ảnh anime phép thuật to như thế này đc ko????cái kia mk ko có ảnh nên ko đăng đc các bạn thông cảm
Mày là ai bc đến nơi đây rước họa vào tao
Mày là ai từ nơi thiên cug mà rơi xuống đây
Tao muốn giết mày,muốn chửi mày từ lần đầu gặp mặt
Vậy mà thần linh nỡ lòng nào xếp tao bên mày
Tự dưng k đc ngồi với đứa giỏi học,lại ngồi với đứa giỏi mồm
Năm nay tao thoát nạn
Mà sao tự dưng thấy nhớ mày wa đi.
Bước wa đau thương ta càng trở nên cứng cỏi, nhưng trong thâm tâm ta mệt mỏi biết nhừng nào
Luôn có một thời điểm, người ta mệt mỏi và bất lực đến mức... chỉ mún đi đâu đó thật xa. Ko rõ điểm đến, ko rõ đường về!!!
Đôi khi chỉ bt im lặng. Bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả đc những j tồi tệ đang tồn tại trong tâm trí và trái tim của tôi.
Rất dễ dàng để làm "tổn thương" người khác... Nhưng chỉ khi... Chính bn phải chịu "tổn thương" từ ai đó... bn ms hỉu nó đau đớn đến nhường nào. Ai bước wa đau thương... cx hok đc cách cứng cỏi... Nhưng trong thâm tâm ...họ vẫn mệt mỏi bt ...nhường nào!
Chẳng ai co thể hỉu đc nỗi đau của ng khác. Vì số phận dành cho mỗi ng những nỗi đau của riêng.
Trước khi trở thành ng vô tâm... tôi đã từng là ng sống tình cảm.