Bằng một đoạn văn khoảng 12 câu theo cách lập luận tổng — phấn — hợp, em hãy làm rõ vẻ đẹp tâm hồn và tình đồng đội gắn bỏ của ba cô gái thanh niên xung phong trong tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi". Trong đoạn văn có sử dụng lời dẫn trực tiếp và phép nối để liên kết. (gạch dưới, chủ thích rõ lời dẫn trực tiếp và từ ngữ dùng làm phép nổi).
Bằng một đoạn văn khoảng 12 câu viết theo lập luận tổng hợp - phân tích - tổng hợp, em
hãy làm rõ tinh thần lạc quan yêu đời của các nữ thanh niên xung phong trong truyện ngắn
“Những ngôi sao xa xôi” (Lê Minh Khuê). Trong đoạn có sử dụng hợp lý lời dẫn trực tiếp và khởi
ngữ. (Gạch chân, chú thích lời dẫn trực tiếp và khởi ngữ)
Dựa vào văn bản '' Những ngôi sao xa xôi '', em hãy viết đoạn văn khoảng 12 câu theo cách lập luận Tổng - Phân - Hợp để phân tích vẻ đẹp tâm hồn và tình đồng chí đồng đội của những cô gái thanh niên xung phong trong tổ trinh sát mặt đường trên tuyến lửa Trường Sơn. Trong đoạn văn có sử dụng thành phần biệt lập cảm thán và phép nối.(gạch chân thành phần biệt lập cảm thán và phép nối).
Phân tích giúp mình 2 luận điểm này với: 1: Phương Định là 1 cô gái giàu lòng tự trọng 2: Tinh thần dũng cảm của Phương Định còn được thể hiện qua suy nghĩ của cô
Chi tiết về trận mưa đá và niềm vui của các cô gái ở cuối truyện gợi cho em cảm nhận điều gì về những con người ấy và cuộc sống của họ ở nơi chiến trường ác liệt?
Nhận xét về truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi ,có ý kiến cho rằng :
Trong truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi , kiên cường của những cô gái trong tổ trinh sát mặt đường mà còn để họ hiện ra với vẻ đẹp gần gũi . Bằng việc phân tích tác phẩm , em hãy làm sáng tỏ nhận định trên .
Anh em giúp tôi nhé mai tôi kiểm tra rồi nhé.
cuộc sống chiến đấu nhiều gian khổ hy sinh càng giúp chúng ta hiểu rõ hơn tinh thần lạc quan dũng cảm của nữ thanh niên xung phong Hãy làm sáng tỏ bằng đoạn văn diễn dịch 12 câu trong đó có thành phần cảm thán câu bị động gạch chân và chú thích
M.n giúp với ạ❤
Hãy phân tích vẻ đẹp của ba cô gái thanh niên xung phong qua đoạn trích:
"Tôi phủi áo, căng mắt nhìn qua khói và chạy theo chị Thao. Muốn xuống chờ Nho để đi về hang, chị Thao phải qua chỗ tôi. Chị cười, răng trắng, vết sẹo bóng lên, mảnh dù bay trên lưng, chị lao lên trước tôi. Gió cố tình giật mảnh dù trên lưng chị, nhưng không giật nổi.
Chị Thao vấp ngã, tôi đỡ chị. Nhưng chị vùng ra, mắt mở to, mờ trắng đi như không còn sự sống. Sao vậy? Tôi không hiểu. Chị kéo luôn tay tôi, sà xuống mô đất. Vâng, một mô đất nhỏ, hơi dài, phủ đầy thuốc bom màu xám.
- Nho, bị thương ở chỗ nào? Bị ở đâu, em?
Chị nghẹn ngào, không nước mắt. Tôi moi đất, bế Nho đặt lên đùi mình. Máu túa ra từ cánh tay Nho, túa ra, ngấm xuống đất. Nó không giống cái que kem trắng của tôi khi nãy nữa. Da xanh đi, mắt nhắm nghiền, quần áo đầy bụi. Quả bom tung lên và nổ trên không. Hầm nó bị sập,
Thế đấy!
Tôi rửa cho Nho bằng nước đun sôi trên bếp than. Bông băng trắng. Vết thương không sâu lắm, vào phần mềm. Nhưng vì bom nổ gần, Nho bị choáng. Tôi tiêm cho Nho. Nho lim dim mắt, dễ chịu, có lẽ không đau lắm. Chị Thao luẩn quẩn bên ngoài, lúng túng như chẳng biết làm gì mà lại rất cần được làm việc. Chị ấy sợ máu.
- Gọi điện về đơn vị nhé!
Chị Thao lại gần khi Nho đã nằm tinh tươm, sạch sẽ trên chiếc giường ghép bằng những thanh gỗ to.
- Không chết đâu. Đơn vị đang làm đường kia mà. Việc gì phải khiến cho nhiều người lo lắng. Ơ, cái bà này! Sao bà cứ cuống quýt lên vậy?
- Thường thế, người ngoài cảm thấy đau hơn người bị thương mà.
Chị Thao quay mặt ra cửa hang, lại uống nước trong bi đông. Nho gác một cánh tay lên mắt. Nó cũng biết bây giờ không nên uống nước. Tôi pha sữa cho nó trong cái ca sắt.
- Cho nhiều đường vào. Pha đặc! - Chị Thao bảo."
em hãy phân tích ngắn gọn cuộc sống chiến đấu sinh hoạt của ba cô thanh niên xung phong trong đoạn trích những ngôi sao xa xôi