Việc mất nước trước phải trách chính quyền. Chính quyền là triều Nguyễn. Nhiều bạn cho rằng triều Nguyễn có phản công, tức là không có tội, điều này không chính xác.
Việc mất nam kỳ lục tỉnh trước là do nhà Nguyễn quá nhu nhược, không thể theo nguyện vọng của nhân dân mà đã vội sợ hãi, ký kết hiệp định có lợi cho Pháp, sau đó lại yếu kém trong nhận định để đánh mất thời cơ đánh đuổi Pháp khỏi Nam Kỳ. Và hậu quả là Pháp thừa dịp phản công, đánh chiếm nốt 3 tỉnh miền Tây.
Tiếp đó, họ không hiệu triệu quân đội, nhân dân toàn lực chống Pháp mà thậm chí còn chống lại, càn quét nghĩa quân kháng chiến. Lúc tỉnh ngộ thì đã quá muộn. Hàm Nghi, Duy Tân tuy có chí nhưng lực bất tòng tâm, cả nước đã rơi vào vòng kìm tỏa của giặc.
Trước đó, khi đất nước lâm nguy, họ có lo lắng nhưng chẳng có hành động quyết liệt, cụ thể mà chỉ chăm lo hưởng thụ. Minh Mạng tuyển thêm vợ rồi làm thơ. Tự Đức săn bắn, nghe nhạc kịch... Thế thì sao không mất nước, không thất bại? Vậy thì trách nhiệm không phải của họ thì của ai?
Trách nhiệm của triều đình nhà Nguyễn trong việc để nước ta trở thành thuộc địa của TD Pháp :
-Trước khi Pháp xâm lược :
+ Nhà Nguyễn thực hiện chính sách đối nội phản đông , đối ngoại mù quáng...
+Trước cuộc xâm lược của thực dân đang đến gần nhà Nguyễn không có được giải pháp phù hợp , tiếp tục là sức dân sức nước bị hao mòn .
-Khi quân Pháp xâm lược :
+ Không đề ra đc một đường lối đúng đẵn , không có quyết tâm đánh giặc . Tuy triều đình lãnh đạo , tổ chức cho nhân dân k/c nhưng lại theo kiểu bị động - phòng ngự (goai đoạn 1 ).Luôn có tư tưởng thế để hòa ,vứt bỏ ngọn cờ chống pháp (giai đoạn 2). Bỏ lỡ nhiều cơ hội đánh Pháp.
+ Nhượng bộ cho Pháp từng bước rồi đi đến đầu hàng toàn bộ cho pháp qua 2 hiệp ước Hác-măng và Pa-tơ -nốt .
-> Trong việc để đất nước ta rơi vào tay Pháp nhà nguyễn có trách nhiệm chính .