Môi trường đới nóng phân hoá đa dạng, làm cho hoạt động nông nghiệp ở vùng nhiệt đới, nhiệt đới gió mùa và vùng xích đạo có các đặc điểm khác nhau.
Ở môi trường xích đạo ẩm, nhiệt độ và độ ẩm cao, rất thích hợp với sản xuất nông nghiệp. Cây trồng phát triển quanh năm, có thể trồng gối vụ, xen canh nhiều loại cây. Tuy vậy, khí hậu nóng ẩm lại tạo điều kiện cho các loại côn trùng, sâu bọ, mầm bệnh phát triển, gây hại cho cây trồng và vật nuôi.
Nhiệt độ và độ ẩm đều cao tuy làm cho các chất hữu cơ bị phân huỷ nhanh nhưna tấng mùn ở môi trường xích đạo ẩm thường không dày. Nếu không có thực vật che phủ, thì lớp đất màu dễ bị nước mưa rửa trôi hết, đặc biệt là ở các sườn dốc của đồi, núi. Vì thế việc bảo vệ rừng và trồng rừng là hết sức cần thiết.
Ở môi trường nhiệt đới và nhiệt đới gió mùa, việc bố trí mùa vụ và lựa chọn các loại cây trồng bị chi phối bởi lượng mưa và chế độ mưa trong năm.
Lượng mưa tập trung vào một mùa làm tăng cường xói mòn đất và gây lũ lụt. Mùa khô kéo dài, lượng bốc hơi lớn lại dễ gây hạn hán. Thêm vào đó, việc canh tác không khoa học cũng làm đất bị thoái hoá nhanh. Vì thế, ở vùng nhiệt đới, hoang mạc đang mở rộng.
=>Sản xuất nông nghiệp phụ thuộc vào khí hậu.Nếu tình trạng biến đổi khí hậu ngày càng gia tăng thì sản xuất nông nghiệp sẽ gặp nhiều khó khăn và phát triển chậm.
Đặc trưng cơ bản của biến đổi khí hậu là sự nóng lên toàn cầu. Việt nam ta lại ở đới nóng ( nóng+nóng= max nóng) làm cho lượng nông sản của bà con dễ bị chết khô, Cần nhiều nước hơn bình thường làm tiêu tốn tiền bạc. Chưa kể hậu quả lớn hơn có thể làm tan băng hai cực => mực nước tăng nhanh, mà VN ta lại giáp biển=> sự xâm thực của nước biển. mà nước biển là nước mặn=> nông sản kể cả cây công nghiệp lây năm như keolai,bạch đàn, cũng không sống nổi