-Nguồn gốc:
Tâm lý tự ti: Khơ-lét-xta-cốp là một viên chức quèn với cuộc sống nghèo khổ. Do đó, ông ta có thể sử dụng lời nói để che giấu sự tự ti của bản thân.
Mong muốn được công nhận: Khơ-lét-xta-cốp khao khát được mọi người tôn trọng và ngưỡng mộ. Do đó, ông ta khoác lác để tạo ấn tượng tốt đẹp với người khác.
Lợi dụng lòng tin của người khác: Khơ-lét-xta-cốp biết rằng mọi người đang lo sợ về sự xuất hiện của quan thanh tra. Do đó, ông ta lợi dụng sự lo lắng này để lừa đảo và trục lợi.
-Hậu quả:
Gây hoang mang và lo lắng cho người khác: Khơ-lét-xta-cốp đã khiến cho Thị trưởng và các quan chức trong thị trấn vô cùng lo sợ.
Gây mất niềm tin vào xã hội: Khi mọi người biết được Khơ-lét-xta-cốp là kẻ lừa đảo, họ sẽ mất niềm tin vào những người có chức có quyền.
Gây tổn hại đến danh dự của bản thân: Khi hành vi lừa đảo của Khơ-lét-xta-cốp bị phanh phui, ông ta sẽ bị mọi người khinh miệt và xa lánh.
-Suy nghĩ về nhận định của Gogol:
Sự phổ biến của thói khoác lác: Thói khoác lác là một tệ nạn xã hội phổ biến. Nhiều người vì muốn được khen ngợi, tôn trọng hoặc vì mục đích trục lợi mà thường xuyên khoác lác về bản thân.
Sự nguy hiểm của thói khoác lác: Thói khoác lác có thể gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng như Khơ-lét-xta-cốp đã gặp phải.
Lời cảnh tỉnh của Gogol: Gogol muốn cảnh tỉnh mọi người về sự nguy hiểm của thói khoác lác. Ông muốn mọi người sống trung thực và liêm khiết, không nên lừa dối người khác.
-Suy nghĩ của bản thân:
Em đồng ý với nhận định của Gogol. Thói khoác lác là một tệ nạn cần được loại bỏ.
Mỗi người cần phải rèn luyện cho mình lối sống trung thực, liêm khiết.
Chúng ta cần phải cảnh giác với những kẻ khoác lác và không nên tin tưởng họ một cách mù quáng.