SPEAKING Work in pairs. Taking it in turns to be the difficult flatmate. Follow the advice in the Speaking Strategy. Try to be diplomatic and resolve the issues. (Làm việc theo cặp. Lần lượt đóng vai người bạn cùng phòng khó tính. Làm theo lời khuyên trong Chiến lược nói để khéo léo và giải quyết vấn đề.)
While studying in Britain, you are sharing a flat with another student. You are having problems with your flatmate because he/she has a lot of visitors and makes quite a lot of noise. Talk with your flatmate and agree on some rules for visitors and noise levels.
(Khi học ở Anh, bạn ở chung căn hộ với bạn khác. Bạn đang gặp vấn đề với bạn đó vì anh ấy/cô ấy có rất nhiều khách đến thăm và họ gây ra khá nhiều tiếng ồn. Nói chuyện với bạn cùng phòng và thống nhất về một số quy định đối với khách đến thăm và mức độ tiếng ồn.)
A: Hey, can I have a word with you? I’ve noticed that recently you have many visitors, and it’s getting quite noisy. It’s just that... it’s a bit distracting for me while I’m trying to study.
B: Oh, I didn’t realize it’s been bothering you. I’m very sorry about that. Would you be open to finding a solution to this?
A: Yeah, sure. That’s what I meant to talk with you. Could we possibly agree on some quiet hours during the day when we won’t have visitors coming over? And perhaps limit the number of visitors to avoid it becoming too disruptive. How does that sound to you?
B: That sounds reasonable. I can follow the quiet hours and invite fewer friends. In return, maybe we could also agree on specific days or times when I can have guests over, so we can both plan our schedules accordingly. Does that work for you?
A: Absolutely. Also, if there’s ever a special occasion that you need to have more guests, we could discuss it in advance and find a compromise. Communication is key, right?
B: Definitely. Thanks for being so understanding.
Dịch:
A: Này, tớ có thể nói chuyện với cậu được không? Tớ thấy gần đây cậu có nhiều khách đến thăm. Chỉ là... những lúc đấy tớ đang cố gắng học bài mà tiếng ồn làm tớ hơi mất tập trung.
B: Thế ạ, tớ không biết là lại làm phiền cậu đến vậy. Xin lỗi cậu nhé! Cậu có muốn bàn về giải pháp cho vấn đề này không?
A: Chắc chắn rồi. Tớ cũng đang định bàn với cậu chuyện này đấy. Ta có thể quy định một số giờ yên tĩnh trong ngày không mời khách qua không? Và có lẽ nên hạn chế số lượng khách mỗi lần để không bị ồn quá? Cậu thấy thế nào?
B: Cậu nói hợp lý. Tớ có thể để ý giờ nào cần yên tĩnh và mời ít bạn bè hơn. Ở chiều ngược lại, có lẽ chúng ta cũng đặt ra những ngày hoặc thời gian cụ thể mà ta có thể rủ bạn đến chơi, để cả hai có thể lên kế hoạch cho phù hợp. Nghe có được không?
Đ: Chắc chắn rồi. Ngoài ra, nếu có dịp đặc biệt nào đó mà bạn muốn mời nhiều bạn đến, ta có thể bàn bạc trước xem sao. Giao tiếp là chìa khóa, phải không?
B: Đúng rồi. Cảm ơn vì đã hiểu cho tớ.