cảm nhận nhân vật anh thanh niên trong đoạn ''quê cháu ở lào cai...vẽ hơn''
Quê cháu ở Lào Cai này thôi. Năm trước, cháu tưởng cháu được đi xa lắm cơ đấy, hóa lại không. Cháu có ông bố tuyệt lắm. Hai bố con cùng viết đơn xin ra lính đi mặt trận. Kết quả: bố cháu thắng cháu một - không. Nhân dịp Tết, một đoàn các chú lái máy bay lên thăm cơ quan cháu ở Sa Pa. Không có cháu ở đấy. Các chú lại cử một chú lên tận đây. Chú ấy nói: nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ đựơc bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại là như thế. Chú lái máy bay có nhắc đến bố cháu, ôm cháu mà lắc “Thế là một - hòa nhé!”. Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh phúc. Ơ, bác vẽ cháu đấy ư? Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người đáng cho bác vẽ hƠN.
MONG MN REP GIÚP MÌNH , MÌNH ĐANG CẦN GẤP ;-;
nhân vật anh thanh niên trong tác phẩm " lặng lẽ Sa Pa" có nói: “Nhưng từ hôm ấy, cháu sống thật hạnh phúc”. Em hiểu như thế nào về niềm hạnh phúc của nhân vật đó? Quan niệm của em về hạnh phúc?
cảm nhận nhân vật anh thanh niên trong đoạn ''quê cháu ở lào cai...vẽ hơn''
Câu 3. (5,0 điểm) Cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên được thể hiện trong đoan trích sau: (..) Công việc của cháu cũng quanh quẩn ở mấy chiếc máy ngoài vườn này thôi. Những cái máy vườn trạm khi tượng nào cũng cỏ. Dãy núi này có ảnh hưởng quyết định với gió mùa đông bắc đối với miền Bắc nước ta. Cháu ở đây có nhiệm vụ do gió, do mưra, do nắng, tính mây, do chấn dộng mặt dất, cự vào việc bảo trước thời tiết hằng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đầu ...) Công việc nói chung dễ, chỉ cần chính xác. Gian khổ nhất là lần ghi và báo về lúc một giờ sáng. Rét, bác ạ. Ở đây cỏ cả mưa tuyết đấy. Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe chuông đồng hồ chị muốn đưa tay tắt đi. Chui ra khỏi chăn, ngọn đèn bão vặn to đến cỡ nào vẫn thấy là không đủ sảng. Xách đèn ra vườn, giỏ tuyết và lặng im ở bên ngoài như chi chực mình ra là ào ào xô tới. Cải lặng im lúc đó mới thật dễ sợ: nổ như bị chặt ra từng khúc, mà gió thì giống những nhảt chối muốn quẻt di tất cả, ném vứt lung tung.. Những lúc im lặng lạnh cóng mà lại hìng hực như chảy. Xong việc, trở vào, không thể nào ngủ lại được. (...) IHồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa, cháu cùng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bảy giờ làm nghề này chảu không nghĩ như vậy nữa. Và, khi ta việc, ta với công việc là đói, sao gọi là một mình dược? Huống chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chỉ chưới kia. Công việc của cháu gian khổ thể đẩy, chứ cất nó đi, cháu buồn dến chết mất. Còn người thì ai mà chả “thèm" hở bác? Minh sinh ra là gì, minh đẻ ở đâu, mình vi ai mà làm việc? Đấy, cháu tự nói với cháu thể đấy.
Đoạn trích:"thôi,chấm dứt tiết mục hái hoa…đáng vẽ hơn."trong bài Lặng lẽ Sa Pa. Cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên qua đoạn trích trên.Từ đó em có suy nghĩ gì về hình ảnh con người lao động mới trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
*Cảm nhận của em về nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích sau:
"Từ anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe, chân đung đưa khe khẽ nói đến những người khác đáng cho bác vẽ hơn"
Viết một bài văn nha, mong mn giúp mik^^
Đề: Trình bày cảm nhận của em về vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích hết trang 185. (Không tính phần chữ nhỏ) Làm theo đúng đề bài nha.
Nhân vật anh thanh niên gợi cho em suy nghĩ gì về cách ứng xử trong giao tiếp? Trình bày suy nghĩ của em bằng 1 đoạn văn 8-10 câu. (giúp mik với ạ, mik cảm ơn)