Văn bản ngữ văn 8

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Đỗ Thùy Trâm

Người xưa nói "Thi trung hữu họa" (trong thơ có tranh). Em cảm nhận điều đó như thế nào qua đoạn thơ thứ 3 trong bài thơ "Nhớ rừng". Hãy trình bày bằng một đoạn văn Tổng phân hợp gồm 12 câu. Trong đó sử dụng một câu ghép và một phép nổi (gạch chân và chú thích).

Ai giúp mình với!! Mình đang cần ạ

Lê Thị Hải
20 tháng 2 2020 lúc 8:56

Yêu cầu:

* Hình thức: đoạn văn tổng phân hợp 12 câu

* Nội dung: Đoạn thơ thứ 3 bài Nhớ rừng là đoạn thơ thể hiện quan điểm "thi trung hữu họa"

-Nỗi nhớ về những khoảng khắc đẹp nhất

+ Những đêm mưa bên bờ suối – say mồi, vàng ánh trăng

+ Những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn – lặng ngắm giang sơn

+ Những bình minh cây xanh nắng gội – giấc ngủ tưng bừng

+ Những chiều lênh láng máu sau rừng – chiếm lấy riêng ta phần bí mật.

=> Con hổ làm chủ

Nghệ thuật: Biệt pháp điệp và câu hỏi tu từ -> Khắc sâu kí ức.

* Bức tranh tứ bình lộng lẫy: - Thời điểm: đêm trăng, ngày mưa, bình minh, hoàng hôn.

- Cấu tứ: Một câu nói về thiên nhiên, một câu nói về hình ảnh con hổ. Hình ảnh thiên nhiên phong phú, lãng mạn và thi vị. Hình ảnh con hổ nổi bật với tư thế lẫm liệt, kiêu hùng và đầy uy lực. + Bức tranh thứ nhất, đó là cảnh “những đêm vàng bên bờ suối” diễm ảo, và con hổ như một nghệ sĩ lãng tử “say mồi đứng uống ánh trăng tan”. Lãng tử nhưng cũng rất kiêu bạt ở tư thế đứng uống. Hổ uống dòng nước suối tan ánh trăng lấp lánh hay hổ đang uống những ngụm trăng đang tan vào không gian? + Bức tranh thứ hai: Cụm từ “chuyển bốn phương ngàn” diễn tả rất chính xác những cơn mưa rừng trong những biến chuyển dữ dội của thiên nhiên. Hổ ung dung, tự tại nhưng cũng không kém phần ngây ngất ngắm giang san đổi mới. (thủ pháp đối lập) + Bức tranh thứ ba: Cảnh bình minh rộn rã tiếng chim ca, trong trẻo, thú vị, hình ảnh của chúa sơn lâm thật êm đềm. Góp phần tạo nên sắc thái tưng bừng, rộn rã là âm thanh của bình minh tưng bừng. + Bức tranh thứ tư: Hình ảnh và cách dùng từ thật lạ và đắt. Thủ pháp đảo ngữ được sử dụng khiến cho cảnh tượng thêm phần gay gắt và mãnh liệt. Dưới cái nhìn của mãnh thú, những ánh hoàng hôn rực đỏ bỗng biến thành “lênh láng máu sau rừng”. Mặt trời và hổ đang trong cuộc giao tranh quyền lực khốc liệt. Vầng mặt trời trong mắt nó trở nên nhỏ bé, không đáng chấp: chỉ là “mảnh mặt trời” mà thôi. Không những thế, hổ còn nắm chắc cơ hội thắng thế của mình. Nó kiêu ngạo nhìn mặt trời hấp hối. => Song đoạn bức tranh tứ bình này cũng gửi gắm cả niềm đau của con hổ. Quá khứ và hiện tại đối lập đến đau xót. Một loạt điệp ngữ: “nào đâu”, “đâu những”,... cứ lặp đi lặp lại, những câu hỏi tu từ cứ ngân lên riết róng và nhức buốt. - Giấc mơ huy hoàng của con hổ đã khép lại trong tiếng than: “Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”: + Đó là nỗi nhớ về rừng xưa da diết, khắc khoải. Là nỗi nhớ rừng – nhớ tự do. + Đó là bài thơ gửi gắm lòng yêu nước một cách kín đáo và sâu sắc. => Đoạn thơ bức tranh tứ bình được xem là đoạn tuyệt bút.
Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Huyền Lê
Xem chi tiết
ngoc
Xem chi tiết
ngoc
Xem chi tiết
ngoc
Xem chi tiết
Big City Boy
Xem chi tiết
Big City Boy
Xem chi tiết
Huyền Lê
Xem chi tiết
Boydf Anfood
Xem chi tiết
Lulyliu
Xem chi tiết