"khi ăn bác ko để rơi một hột cơm " chuyển đổi câu chủ động thành câu bị động +bác Hồ được chúng ta quý trọng về đức tính giản dị. +khi ăn ko để rơi một hột cơm
tham khảo
Bác Hồ cũng sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Lối sống đó được thề hiện ở nhiều mặt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được xếp rất tươm tất. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy Bác Hồ luôn bận bịu nhưng ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn... Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
tham khảo
1. Hai đoạn văn đầu, tác giả khẳng định ‘sự nhất quán’trong nhân cách vĩ đại của Bác hồ: ‘đời hoạt động chính trị lay trời chuyển đất với đời sống bình thường vô cùng giản dị và khiêm tốn’.Tiếp theo, ông ca ngợi Bác Hồ suốt đời ‘vần giữ nguyên phẩm chất cao quý của một người chiến sĩ cách mạng’.Người đã sống và chiến đấu vì một lí tưởng cao quý: ‘tất cả vì nước vì dân, vì sự nghiệp lớn’.Đao đức của Người 'trong sáng, thanh bạch, tuyệt đẹp’.Phần đầu bài văn cho thấy một giọng văn sôi nổi lôi cuốn, trang trọng, lí lẽ đanh thép hùng hồn, ngôn từ chuẩn mực, đĩnh đạc, biểu cảm: ‘Điều rất quan trọng’, ‘đời hoạt động chính trị lay trời chuyển đất’, ‘vô cùng giản dị và khiêm tổn’, ‘rất lạ lùng, rất kỳ diệu’, ‘một cuộc đời sóng gió’, ‘vẫn giữ nguyên phẩm chất cao quỷ’, ‘tất cả vì nước, vì dân, vì sự nghiệp lớn, trong sáng, thanh bạch, tuyệt đẹp’.
2. Đoạn văn thứ ba. Phạm Văn Đồng đã chứng minh một cách sáng tỏ đời sống giản dị của Bác Hồ trên ba phương diện: cách ăn, cách ở, cách làm việc.
– Cách ăn của Bác rất giản dị: ‘bữa cơm chỉ có vài ba món rất giản đơn, lúc ăn Bác không để rơi vãi một hột cơm; ăn xong, cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn còn lại được sắp xếp tươm tất’.Tác giả nêu lên bốn chi tiết rất cụ thể để chứng minh cách ăn giản dị của Bác. Phạm Văn Đồng đã từng sang Quảng Cháu dự lớp huấn luyện Thanh niên do Nguyễn Ái Quốc tổ chức (1925), đã từng bí mật sang Vân Nam gặp Bác (1940). Và từ những ngày ở chiến khu đến cách mạng tháng Tám và suốt trong những năm dài kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ, ông đã từng sống và làm việc bên cạnh Bác Hồ, nên mới có thể nói một cách tí mỉ, cụ thể về cách ăn của Bác như vậy. Đây là một câu văn bình luận rất hay, từ cách ăn, tác giả ca ngợi đạo đức của Bác: ‘Ở việc làm nhỏ đó, chúng ta càng thấy Bác quý trọng biết bao kết quả sản xuất của con người và kính trọng như thế nào người phục vụ’.
– Cách ở của Bác cũng rất giản dị. Tác giả lập luận tương phản giữa tâm hồn và cách ở của Bác; tâm hồn thì ‘lộng gió thời đại’ mà nhà ở của Bác chỉ là nhà sàn ‘vẻn vẹn chỉ có vài ba phòng’. Nơi ở ‘luôn luôn lộng gió và ánh sáng, phảng phất hương thơm của hoa vườn’ do tự tay Bác trồng và chăm bón. Tác giả đã bình và ca ngợi cách ở giản dị của Bác ‘thanh bạch và tao nhã biết bao’.
– Cách làm việc của Bác càng giản dị: ‘Bác suốt đời làm việc, suốt ngày làm việc, từ việc rất lớn: việc cứu nước, cứu dân đến việc rất nhỏ…’.Phong cách làm việc ấy của Bác thể hiện một tinh thần xả thân, bền vỉ, cần mẫn, chu đáo và rất giản dị. Tác giả nêu lên bốn việc rất nhỏ Bác thường làm đế ca ngợi cách làm
việc giản dị, chu đáo của Bác như: ‘trồng cây trong vườn, viết một bức thư cho một đồng chí, nói chuyện với các cháu miền Nam, đi thăm nhà tập thể của công nhân, từ nơi làm việc đến phòng ngủ, nhà ăn’.Là Chủ tịch nước nhưng Bác rất giản dị trong sinh hoạt: ‘việc gì Bác tự làm dược thì không cẩn người giúp’.Số người giúp việc và phục vụ Hồ Chủ tịch có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi người được Bác đặt cho một cái tên mới ‘gộp lại là ý chí chiến đấu và chiến thắng: Trường, Kỳ, Khảng, Chiến, Nhất, Định, Thắng, Lợi!’.
3. Đoạn văn thứ tư, Phạm Văn Đồng bình luận về đời sống của Hồ Chủ tịch. Cách sống giản dị của Bác không phải là ‘sống khắc khổ theo lối nhà tu hành, thanh tao theo kiểu nhà hiển triết ẩn dật’.Đời sống giản dị, thanh bạch của Bác Hồ là một sự hòa hợp tuyệt đẹp, bởi vì Người đã ‘sống sôi nổi, phong phú đời sông và cuộc sống đấu tranh gian khổ và ác liệt của quần chúng nhàn dân’.Hòa hợp giữa ‘đời sống vật chất giản dị’với ‘đời sống tâm hển, phong phú, với những tư tưởng, tình cảm, những giá trị tinh thần cao dẹp' nhất’.Hai mặt đối lập mà thống nhất ấy, ‘là đời sống thực sự văn minh’, ‘một gương sáng’mà Bác Hồ đã nêu lén trong thế giới ngày nay. Qua đó. ta thấy cách lập luận của tác giả rất chặt chẽ, lời bình luận rất sác sảo.
4. Đoạn văn thứ 5, giải thích và bình luận về cách nói và cách viết giản dị
của Bác Hồ. Người nói giản dị, viết giản dị vì Người ‘muốn cho quầnchúng nhân dân hiểu được, nhớ được, làm được’. Những chân lí lớn mà giản dị, là khát vọng về độc lập, tự do, thống nhất, về ấm no hạnh phúc của nhân dân ta nên Bác đã nói
lên một cách rất giản dị: ‘Không có gì quý hơn độc lập tự do’, ‘Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lí ấy không bao giờ thay đổi’. Những chân lí giản dị mà sâu sắc đó là ‘'sức mạnh vô. địch’, là ‘chủ nghĩa anh hùng cách mạng’ khi nó đã thâm nhập vào quả tim và bộ óc của hàng triệu con người. Qua đó, tác giả đã chỉ cho chúng ta thấy tư tưởng của Hồ Chủ tịch rất sâu sắc, cách nói cách viết của Người lại rất giản dị, thấm thía.
Văn bản này là một bài văn nghị luận hỗn hợp, tác giả đã kết hợp một cách chặt chẽ giữa ba thao tác giải thích, chứng minh, bình luận về ‘đức tính
giản dị của Bác Hồ’trong đời sống sôi nổi, phong phú, và cách nói cách viết rất giản dị về những chân lí lớn, những tư tưởng vĩ đại.
Văn bản nghị luận này thể hiện một lối viết đặc sắc, mẫu mực. Lập luận chặt chẽ, lí lẽ sắc sảo, dẫn chứng cụ thể, chọn lọc, rất tiêu biểu, lời bình luận sâu sắc, đầy thuyết phục, cách sắp xếp, trình bày lí lẽ, dẫn chứng khúc chiết, sáng tỏ. Giọng văn sôi nổi, tâm huyết, trang trọng, tự hào.