-Mái tóc : đen mượt hơi hoe ở đuôi tóc
-Khuôn mặt : trái xoan thon thả
-Khi mẹ cười để lộ hàm răng trắng muốt
-đôi mắt trong và sâu toát lên vẻ hiền tử nhưng cũng không nuông chiều con
- đôi môi đỏ .....
Gia đình em gồm ông bà, cha mẹ, anh chị... gần một chục người nhưng em yêu nhất vẫn là mẹ. Những dịp xa nhà, khuôn mặt mẹ luôn luôn hiện ra trong tâm trí khiến cho em càng thêm nhớ mẹ. Mẹ em năm nay bốn mươi ba tuổi. Quãng đời dạy học gần hai mươi năm đã Đềlại dấu ấn khó phai trên gương mặt mẹ.
Những lúc mẹ ngồi chấm bài hay soạn bài, gương mặt trái xoan thanh tú hơi cúi xuống. Vài sợi tóc loà xoà trên vầng trán rộng đã thấp thoáng mấy nếp nhăn. Đôi mắt đen vừa dịu dàng vừa nghiêm khắc chăm chú đọc từng dòng chữ trong bài viết của học sinh hay đăm chiêu trên từng trang giáo án. Nhiều khi mẹ nhìn em, ánh mắt yêu thương thay cho bao lời động viên, an ủi. Cũng có lúc, đôi mắt ấy lại như muốn nói: Con đừng bao giờ nói dối mẹ bởi mẹ đọc được ý nghĩ của con! Dường như những nét đẹp trong tâm hồn mẹ cứ lặng lẽ toả chiếu ra từ đôi mắt đó.
Trên gương mặt mẹ, các nét hoà hợp với nhau tạo nên vẻ đẹp giản dị, trong sáng, rất dễ gây thiện cảm. Đặc biệt là nụ cười rạng rỡ, tươi tắn luôn nở trên môi, Đềlại cho mọi người một ấn tượng khó quên ngay sau lần đầu gặp mẹ.
Đồng nghiệp và học sinh của mẹ đều quý mến, tôn trọng và đánh giá rất cao về mẹ. Em tự hào về người mẹ đảm đang, tháo vát và cũng rất mực nhân hậu, hiền từ. Hình bóng mẹ kính yêu mãi mãi ln sâu trong tâm trí em, theo em suốt cả cuộc đời.