Hôm nay là mười bốn âm lịch. Từ chập tối bà đã bảo: “Trời quang mây tạnh thế này trăng sẽ đẹp lắm đây!”. Em náo nức cùng cả nhà đón trăng, dù mới đi hơn trăm cây số về thăm bà, thăm quê. Mới tối một lúc, mọi người đã đổ ra đường, tiếng cười, tiếng nói vang khắp nơi. Cây cối ven đường xào xạc như reo vui, ca hát. Trên bầu trời rộng mênh mông, lớp mây mỏng lững lờ bay như tấm roan bồng bềnh, mặt trăng từ từ nhô cao dần. Ánh trăng bắt đầu chiếu những tia sáng dịu nhẹ của mình xuống mặt đất. Cảnh vật bỗng trở nên mờ mờ, huyền ảo. Lúc này, cả bầu trời như một cây thông khổng lồ, hàng ngàn ngôi sao là hàng ngàn bóng đèn chớp tắt và ánh trăng là bóng đòn lớn nhất nằm ở trên cùng của cây thông. Cùng với ánh trăng và các vì sao, chị gió dường như bay khắp nơi vui chơi cùng với vạn vật. Trên con đường nhỏ trước nhà, tiếng cười đùa vang rộn của các bạn nhỏ khiến em bồi hồi nhớ lại những đêm trăng rước đèn phá cỗ trước đây.
Trăng đã lên cao và sáng tỏ giữa bầu trời. Gió cũng thổi mạnh hơn dưa hương hoa lan, hoa huệ thoang thoảng, vương vất. Hàng cây lao xao lay động trước gió. Bóng trăng in dưới mặt ao nhà bà em lóng lánh. Trên không trung, trăng tròn và sáng như một chiếc đĩa vàng. Từng đám mây mỏng lướt qua, lướt lại chiếc đĩa vàng ấy. Chúng không che mặt trăng mà tô điểm cho ánh trăng đẹp thêm. Lúc này, lũ trẻ con cũng đã mệt. Chúng không chạy chơi, đùa giỡn nữa mà ngồi tụm lại cùng nhau trò chuyện. Tiếng cười chốc chốc lại rộ lên xen lẫn tiếng nói chuyện ríu rít. Bên ấm trà và ít trái cây, người lớn trò chuyện, thăm hỏi nhau. Bà em mỏi lưng nên ngồi dựa vào tường vừa ngắm trăng vừa bỏm bẻm nhai trầu.
Trăng sáng vằng vặc. Những đám mây tạm biệt thế gian trở về tổ ấm, chỉ còn lại chị Hằng trên bầu trời mênh mông cùng muôn vì sao lấp lánh. Sau đó, những vì sao cũng mờ dần và gió cũng chậm lại. Tất cả dường như muốn để chị Hằng có thể tỏ hết vẻ kiêu sa, lộng lẫy cùa mình. Lũ trẻ con cũng đã về nhà. Không gian im ắng, tĩnh mịch làm mảnh sân nhà em bỗng chốc trở nên buồn tênh.
Được ngắm trăng và chơi dưới một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu quê hương mình biết bao.
Đêm trăng nào cũng đẹp, nhưng ai đã có dịp thưởng thức đêm trăng rằm ở quê em thì thật là thú vị. Khi hoàng hôn vừa tắt đã có hàng vạn ngôi sao lờ mờ, lấp lánh trên bầu trời. Màn đêm dần dần buông xuống, ánh sáng từ các bóng điện cùa các ngôi nhà nhỏ thi nhau loé sáng. Những chị đom dóm lập loè tựa như các vì sao nhỏ đua nhau bay lượn, ô kìa! Phía đằng đông, mặt trăng tròn vành vạnh từ từ nhô lên sau luỹ tre làng. Mấy sợi mây vắt ngang qua bầu trời mỗi lúc một mảnh dần rồi dứt hẳn. Cơn gió nhẹ thoảng qua mang theo hương thơm quen thuộc của các loài hoa trong vườn hoà quyện vào nhau tạo nên một cảm giác thật dễ chịu. Một lát sau, trăng đã nhô lên khỏi rặng tre, sáng vằng vặc trên không và du du như sáo diều. Bầu trời trong vắt, thăm thẳm và cao để lộ ra vẻ kiêu hãnh vầng trăng như một nàng công chúa đứng giữa trời thu. Ánh trăng chảy khắp cành cây, kẽ lá, tràn ngập con đường trắng xoá, nhuộm vàng đồng ruộng, xóm làng. Con sông uốn lượn ôm lấy xóm làng, đang lăn tăn gợn sóng như có hàng trăm con sóng vàng đang múa lượn trên mặt sông. Bóng những ngôi nhà, những hàng cây in rõ thành từng vầng đen nhạt trên mặt đất, đôi lúc như chập chờn theo gió. ánh sáng như mạ vàng còn bao trùm lên những mảng cỏ xanh và các khu vườn. Trẻ con trong xóm chạy nhảy, nô đùa khắp sân nhà. Các cụ già vừa ngắm trăng vừa kể chuyện cổ tích cho các cháu nghe. Mấy bác nông dân cứ đến kỳ trăng sáng lại ngồi ngắm trăng và suy đoán thời tiết để áp dụng vào việc sản xuất. Cả đến những chú chó cũng chạy ra đường nhìn quanh, nhìn quẩn rồi cất tiếng sủa vu vơ. Trên đồng ruộng, mọi vật dều say sưa đón ánh trăng vàng. Từng làn sóng lúa nhấp nhô như sóng biển cuộn trào. Tiếng côn trùng đó đây kêu rền rĩ. Càng về khuya cảnh vật càng thêm tĩnh mịch. Ánh trăng tròn và đẹp cùng với hơi sương mát dịu như đang ru ngủ mọi vật, mọi người. Mỗi lần được ngắm cành vật của quê hương vào những đêm trăng đẹp, em rất tự hào bởi em thấy “Quê hương mình đẹp quá!”. Em lại càng tự nhủ lòng mình phải cố gắng học tập để góp một phần nhỏ bé vào việc xây dựng quê hương ngày càng giàu, đẹp.