* Đoạn 1: Sau một chuyến đi tham quan du lịch nghỉ mát về, ông mang bốn quả đào về làm quà cho gia đình. Ông nói với bà và các cháu: “Quả to nhất xin gửi bà. Còn ba quả nhỏ hơn, mỗi cháu một quả”.
Trong bữa cơm chiều hôm ấy ông hỏi:
- Các cháu thấy đào có ngon không?
* Đoạn 2: Cậu bé Xuân nhanh nhảu nói
- Thưa ông, đào ngon và thơm lắm ạ. Cháu đã đem hạt trồng rồi, chắc sau này nó sẽ thành một cây đào to đấy, ông nhỉ?
Ông nói:
- Ngày sau, cháu sẽ là một người làm vườn giỏi.
* Đoạn 3: Cô bé Vân nhí nhảnh thưa với ông:
- Đào ngon quá, cháu ăn hết rồi mà vẫn thèm ơi là thèm. Còn hạt thì cháu bỏ vào thùng rác rồi.
Ông nói:
- Ồ cháu biết bảo vệ môi trường đấy!
* Đoạn 4: Còn Việt thì trầm ngâm chưa nói gì, cậu cứ nhìn chăm chú vào cái khăn trải bàn. Thấy vậy, người ông hỏi:
- Riêng Việt thì thế nào? Sao cháu chẳng nói gì cả!
- Thưa ông, cháu đã mang quả đào cho bạn Sơn. Bạn ấy đang bị ốm. Bạn ấy không muốn nhận nhưng cháu vẫn để lại trên đầu giường của bạn ấy, rồi trốn về, không cho bạn ấy biết.
- Ồ , cháu của ông thật ngoan, thật tốt, cháu có một tấm lòng nhân hậu đấy!