Đây là câu chuyện chép mạng, tham khảo:
Chắc hẳn mỗi người trong chúng ta ai cũng từng ít nhất một lần được nghe những câu chuyện về Bác Hồ, bản thân tôi cũng vậy. Từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, qua thầy, cô và các phương tiện thông tin đại chúng tôi cũng đã được nghe rất nhiều những câu chuyện về Bác; tuy nhiên những câu chuyện về tính tiết kiệm của Bác luôn đọng lại trong tâm trí tôi. Bác sống thật sự rất cần, kiệm, giản dị, không coi trọng sự xa hoa, không ưa chuộng những nghi thức sang trọng. Suốt đời, Người sống vì dân, vì nước. Người đã đề ra những chuẩn mực về tư cách người cách mạng cho cán bộ đảng viên phấn đấu và tự mình gương mẫu thực hiện. Điều này càng thể hiện rõ hơn qua một số câu chuyện ngắn về Bác.
Bà Nguyễn Thị Liên, nguyên cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch, kể lại rằng:
Khi làm việc ở văn phòng Bác, đôi khi bà còn đảm nhận việc khâu, vá quần áo, chăn, màn, áo gối cho Bác. Công việc này giúp bà có điều kiện được gần Bác và học tập được rất nhiều. Học tập Bác đức tính giản dị, tiết kiệm. Áo Bác rách, có khi vá đi vá lại, Bác mới cho thay. Chiếc áo gối màu xanh hoà bình của Bác, được ông Cần (người phục vụ Bác) đưa bà vá đi vá lại. Cầm chiếc áo gối của Bác, bà rưng rưng nước mắt, bà nói với ông Cần thay áo gối khác cho Bác dùng nhưng Bác chưa đồng ý. Người vẫn dùng chiếc áo gối vá.
Bà nói: "Những năm tháng giúp việc ở văn phòng Bác tôi có những kỷ niệm không bao giờ quên". Bà còn kể rằng:
Ở Việt Bắc, có một buổi Bác đi công tác về muộn, về qua văn phòng, Bác nghỉ lại một lát vì mệt. Đồng chí Hoàng Hữu Kháng, bảo vệ của Bác nói với bà:
- Bác mệt không ăn được cơm. Cô nấu cho Bác bát cháo.
Bác đang nằm nghỉ nghe thấy thế liền nhỏm dậy bảo bà:
- Cô nấu cháo cho Bác bằng cơm nguội ấy, vừa chóng chín, vừa tiết kiệm được gạo, khỏi bỏ phí cơm thừa.
Quả thật Bác tiết kiệm kể từ những cái rất nhỏ nhặt như tờ giấy: “Giấy bút, vật liệu đều tốn tiền của Chính phủ, tức là của dân, ta cần phải tiết kiệm. Nếu một miếng giấy nhỏ đủ viết thì chớ dung một tờ to. Một cái phong bì có thể dùng hai, ba lần”.
Qua những câu chuyện trên khiến tôi cảm thấy xúc động và thương Bác vô cùng. Bác thật giản dị và tiết kiệm, chắt chiu như người cha lo cho một gia đình lớn, như cảnh nhà đông con mà còn túng thiếu.
Chiếc áo gối vá, bát cháo nấu bằng cơm nguội của vị Chủ tịch nước có tác động lớn đến suy nghĩ của mỗi con người. Nhất là hiện nay, Đảng và Nhà nước ta đang mở cuộc vận động : “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, câu chuyện nhỏ trên đây chính là một nét đẹp về đạo đức Bác Hồ để chúng ta học tập. Qua những điều trên, ta có thể tự hào rằng dân tộc Việt Nam đã có được một vị lãnh tụ vĩ đại, một danh nhân của thế giới với những phẩm chất, đạo đức cao quý. Người sẽ là một huyền thoại sống mãi trong lòng mọi người, tấm gương về đạo đức của Người sẽ là tấm gương học tập và làm theo cho các thế hệ người dân Việt Nam sau này.
Bác là một vị lãnh tụ lớn nhưng lúc nào Bác cũng sống tiết kiệm, chắt chiu như thế thì không có lý do gì mà những người dân nhỏ bé như chúng ta lại sống một cách lãng phí. Bản thân tôi, những câu chuyện về Bác luôn nhắc nhở tôi phải sống tiết kiệm, là nhân viên Trường Đại Học Hoa Sen tôi luôn sử dụng tài nguyên một cách tiết kiệm và hợp lý. Ví dụ: Khi in ấn tài liệu tôi luôn cân nhắc xem cái nào cần dùng giấy hai mặt, cái nào chỉ cần in giấy một mặt, nội dung nào trên mail chỉ cần đọc thì sẽ không in ra để tránh lãng phí. Trong cuộc sống của chúng ta có rất nhiều thứ cần tiết kiệm, có những cái tuy rất nhỏ nhặt như tờ giấy, cây bút nhưng nếu mỗi người chúng ta có ý thức tiết kiệm thì nó có thể trở thành một con số đáng kể. Qua những câu chuyện về Bác, Tôi muốn gửi đến tất cả mọi người một thông điệp rằng hãy luôn sống một cách “Cần - kiệm – liêm - chính ” như tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh.
Chắc hẳn mỗi người trong chúng ta ai cũng từng ít nhất một lần được nghe những câu chuyện về Bác Hồ, bản thân tôi cũng vậy. Từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, qua thầy, cô và các phương tiện thông tin đại chúng tôi cũng đã được nghe rất nhiều những câu chuyện về Bác; tuy nhiên những câu chuyện về tính tiết kiệm của Bác luôn đọng lại trong tâm trí tôi. Bác sống thật sự rất cần, kiệm, giản dị, không coi trọng sự xa hoa, không ưa chuộng những nghi thức sang trọng. Suốt đời, Người sống vì dân, vì nước. Người đã đề ra những chuẩn mực về tư cách người cách mạng cho cán bộ đảng viên phấn đấu và tự mình gương mẫu thực hiện. Điều này càng thể hiện rõ hơn qua một số câu chuyện ngắn về Bác.
Bà Nguyễn Thị Liên, nguyên cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch, kể lại rằng:
Khi làm việc ở văn phòng Bác, đôi khi bà còn đảm nhận việc khâu, vá quần áo, chăn, màn, áo gối cho Bác. Công việc này giúp bà có điều kiện được gần Bác và học tập được rất nhiều. Học tập Bác đức tính giản dị, tiết kiệm. Áo Bác rách, có khi vá đi vá lại, Bác mới cho thay. Chiếc áo gối màu xanh hoà bình của Bác, được ông Cần (người phục vụ Bác) đưa bà vá đi vá lại. Cầm chiếc áo gối của Bác, bà rưng rưng nước mắt, bà nói với ông Cần thay áo gối khác cho Bác dùng nhưng Bác chưa đồng ý. Người vẫn dùng chiếc áo gối vá.
Bà nói: "Những năm tháng giúp việc ở văn phòng Bác tôi có những kỷ niệm không bao giờ quên". Bà còn kể rằng:
Ở Việt Bắc, có một buổi Bác đi công tác về muộn, về qua văn phòng, Bác nghỉ lại một lát vì mệt. Đồng chí Hoàng Hữu Kháng, bảo vệ của Bác nói với bà:
- Bác mệt không ăn được cơm. Cô nấu cho Bác bát cháo.
Bác đang nằm nghỉ nghe thấy thế liền nhỏm dậy bảo bà:
- Cô nấu cháo cho Bác bằng cơm nguội ấy, vừa chóng chín, vừa tiết kiệm được gạo, khỏi bỏ phí cơm thừa.
Quả thật Bác tiết kiệm kể từ những cái rất nhỏ nhặt như tờ giấy: “Giấy bút, vật liệu đều tốn tiền của Chính phủ, tức là của dân, ta cần phải tiết kiệm. Nếu một miếng giấy nhỏ đủ viết thì chớ dung một tờ to. Một cái phong bì có thể dùng hai, ba lần”.
Qua những câu chuyện trên khiến tôi cảm thấy xúc động và thương Bác vô cùng. Bác thật giản dị và tiết kiệm, chắt chiu như người cha lo cho một gia đình lớn, như cảnh nhà đông con mà còn túng thiếu.
Chiếc áo gối vá, bát cháo nấu bằng cơm nguội của vị Chủ tịch nước có tác động lớn đến suy nghĩ của mỗi con người. Nhất là hiện nay, Đảng và Nhà nước ta đang mở cuộc vận động : “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, câu chuyện nhỏ trên đây chính là một nét đẹp về đạo đức Bác Hồ để chúng ta học tập. Qua những điều trên, ta có thể tự hào rằng dân tộc Việt Nam đã có được một vị lãnh tụ vĩ đại, một danh nhân của thế giới với những phẩm chất, đạo đức cao quý. Người sẽ là một huyền thoại sống mãi trong lòng mọi người, tấm gương về đạo đức của Người sẽ là tấm gương học tập và làm theo cho các thế hệ người dân Việt Nam sau này.
Bác là một vị lãnh tụ lớn nhưng lúc nào Bác cũng sống tiết kiệm, chắt chiu như thế thì không có lý do gì mà những người dân nhỏ bé như chúng ta lại sống một cách lãng phí. Bản thân tôi, những câu chuyện về Bác luôn nhắc nhở tôi phải sống tiết kiệm, là nhân viên Trường Đại Học Hoa Sen tôi luôn sử dụng tài nguyên một cách tiết kiệm và hợp lý. Ví dụ: Khi in ấn tài liệu tôi luôn cân nhắc xem cái nào cần dùng giấy hai mặt, cái nào chỉ cần in giấy một mặt, nội dung nào trên mail chỉ cần đọc thì sẽ không in ra để tránh lãng phí. Trong cuộc sống của chúng ta có rất nhiều thứ cần tiết kiệm, có những cái tuy rất nhỏ nhặt như tờ giấy, cây bút nhưng nếu mỗi người chúng ta có ý thức tiết kiệm thì nó có thể trở thành một con số đáng kể. Qua những câu chuyện về Bác, Tôi muốn gửi đến tất cả mọi người một thông điệp rằng hãy luôn sống một cách “Cần - kiệm – liêm - chính ” như tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh.
Bạn tham khảo nhé:
Trước kia, Thông tấn xã Việt Nam hàng ngày đều đưa bản tin lên cho Bác xem. Khi in một mặt, Bác phê bình là lãng phí giấy. Sau đấy Thông tấn xã in hai mặt bằng rônêô, nhoè nhoẹt khó đọc hơn nhưng Bác vẫn đọc. Sang năm 1969, sức khoẻ Bác yếu và mắt giảm thị lực, Thông tấn xã lại gửi bản tin in một mặt để Bác đọc cho tiện. Khi xem xong, những tin cần thiết Bác giữ lại, còn Người chuyển bản tin cho Văn phòng Phủ Chủ tịch cắt làm phong bì tiết kiệm hoặc dùng làm giấy viết. Ngày 10-5-1969, Bác đã viết lại toàn bộ đoạn mở đầu bản Di chúc lịch sử bằng mực xanh vào mặt sau tờ tin Tham khảo đặc biệt ra ngày 3-5-1969. Từ giữa năm 1969, sức khoẻ Bác yếu đi nhiều nên Bộ Chính trị đề nghị: Khi bàn những việc quan trọng của Đảng, Nhà nước thì Bác mới chủ trì, còn những việc khác thì cứ bàn rồi báo cáo lại sau, Bác cũng đồng ý như vậy
Tháng 7, Bộ Chính trị họp ra nghị quyết về việc tổ chức 4 ngày lễ lớn của năm: ngày thành lập Đảng, ngày Quốc khánh, ngày sinh Lênin và ngày sinh của Bác. Sau khi Báo Nhân dân đăng tin nghị quyết này, Bác đọc xong liền cho mời mọi người đến để góp ý kiến: “Bác chỉ đồng ý 3/4 nghị quyết. Bác không đồng ý đưa ngày 19-5 là ngày kỷ niệm lớn trong năm sau. Hiện nay, các cháu thanh thiếu niên đã sắp bước vào năm học mới, giấy mực, tiền bạc dùng để tuyên truyền về ngày sinh nhật của Bác thì các chú nên dành để in sách giáo khoa và mua dụng cụ học tập cho các cháu, khỏi lãng phí”.
Câu chuyện 2:
Ông Lê Hữu Lập, nguyên cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch (từ năm 1858 đến 1969) kể rằng: Bác Hồ có một cuốn sổ tiết kiệm mà ông được vinh dự đứng tên "Lê Hữu Lập", gửi ở quầy tiết kiệm phố Hàng Gai, Hà Nội.
Tiền tiết kiệm của Bác được dành dụm từ tiền lương hàng tháng còn lại sau khi trừ mọi chi tiêu sinh hoạt và tiền nhuận bút mà Bác viết bài cho báo Nhân Dân.
Trong dịp Bác đi nước ngoài dự Đại hội Đảng Cộng sản Liên Xô, là đại biểu mời, Bác được Đảng bạn tặng một số tiền. Khi đồng chí Vũ Kỳ báo cáo lại, Bác dặn nhập số tiền vào quỹ Đảng, bởi Bác coi số tiền đó là của chung chứ không để vào sổ tiết kiệm làm quà tặng trong những dịp cần thiết.
Có lần trên đường đi công tác về, nhìn thấy các đồng chí bộ đội phòng không trực chiến dưới ánh nắng chói chang, gay gắt của mùa hè, Bác nhắc anh Vũ Kỳ bảo tôi rút số tiền tiết kiệm trong sổ của Người, trao cho Bộ Quốc phòng, làm quà tặng để các đồng chí bộ đội phòng không có thêm nước uống.
Những món quà của Bác tuy nhỏ nhưng đã động viên rất nhiều tinh thần của các cán bộ và chiến sĩ. Đáp lại tình cảm và tấm lòng yêu thương của Bác, cán bộ và chiến sĩ đã đạt nhiều thành tích trong chiến đấu, rèn luyện và học tập. Đó cũng chính là những món quà của họ dâng lên Bác Hồ muôn vàn kính yêu.
Năm 1945, mở đầu bài nói chuyện tại Lễ tốt nghiệp khoá V trường Huấn luyện cán bộ Việt Nam, Người thẳng thắn góp ý: “Trong giấy mời có ghi 8 giờ bắt đầu, bây giờ 8 giờ 10 phút rồi mà nhiều người chưa đến. Tôi khuyên anh em phải làm việc cho đúng giờ, vì thời gian quý báu lắm”.
Trong kháng chiến chống Pháp,vì lý do: Mưa to, suối lũ, ngựa không qua được, một vị cấp tướng đến làm việc với Bác sai hẹn mất 15 phút, Bác bảo:
- Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai đi bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan, không chuẩn bị đầy đủ các phương án, nên chú đã không giành được chủ động.
Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một vị cán bộ đến để bắt đầu cuộc họp. Bác hỏi:
- Chú đến chậm mấy phút?
- Thưa Bác, chậm mất 10 phút ạ!
- Chú tính thế không đúng. 10 phút của chú phải nhân với 500 người đợi ở đây.
Bác quý thời gian của mình đồng thời cũng quý thời gian của đồng bào. Bác tiết kiệm thời gian cho những công việc của mình và cũng là tiết kiệm thời gian làm việc cho những cán bộ khác.
Một ngày đẹp trời, Nam rủ Hoa ra công viên chơi, ngắm cảnh .Gia đình Nam thì có điều kiện hơn gia đình Hoa nhưng không phân biệt về vật chất nên hai bạn chơi thân lắm. Bỗng một hôm, Nam thấy Hoa đang nhặt chai,vỏ ni lông, hộp cơm,....liền núp vào bụi cây để xem. Nam thấy Hoa đi vào một con đường tối tăm, âm u và đi thửng vào một ngôi nhà rách rát, cũ kĩ. Thấy Hoa nói với mẹ :" Mẹ ơi, hôm nay con bán được nhiều nên có tiền mua thuốc cho mẹ rồi ạ. Mẹ mau uống thuốc cho khỏe đi!". Mẹ trả lời:" Con còn nhỏ vậy mà đã phải mang trên mình nhiệm vụ san sóc cho mẹ rồi, mẹ xin lỗi con !".Hoa nói:" Không sao đâu mẹ, nhìn thấy mẹ như vậy con buồn lắm, con mong mẹ khỏe hơn nhé!". Sau khi nghe được câu chuyện về gia đình Hoa, Nam mới nhìn nhận ra rằng:" Trước giờ, Hoa cực khổ quá, tuổi Hoa là tuổi ăn học chứ có phải làm vất vả như thế này đâu. Nhà Hoa nghèo nhưng lại biết tiết kiệm từng đồng từng cắc, san sẻ yêu thương cho nhau. Mặc dù nhà mình chẳng thiếu thốn thứ gì nhưng cũng đâu có giàu tình cảm như thế này, từ nay mình sẽ sống thật tiết kiệm và siêng đi làm thiện nguyện."
Từ đó, gia đình Nam được mệnh danh là gia đình giàu tình cảm và giàu, biết sống tiết kiệm nhất.