Nói và nghe: Kể chuyện Thánh Gióng trang 112

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Hà Quang Minh

Kể lại từng đoạn của câu chuyện theo tranh. 

* Đoạn 1:

Thời Hùng Vương, có một người đàn bà đã lớn tuổi mà không có con cái. Một hôm, khi bà đi làm nương thì chợt thấy có một vệt chân lạ. Vì hiếu kì nên bà đã ướm thử vào vết chân lạ đó. Chẳng bao lâu thì bà có thai và sinh được một cậu bé. Bà đặt tên là Gióng. Gióng lên ba tuổi vẫn không biết nói cười, không biết xúc ăn, cứ đặt đâu là nằm đấy.

* Đoạn 2:

Năm ấy, giặc Ân sang cướp nước ta. Quân đội Vua Hùng đã nhiều phen xuất trận, nhưng không thể đánh đuổi được quân giặc. Trước tình hình ấy, vua đã phải sai sứ giả đi tìm người tài cứu nước.

Một hôm, sứ giả đi đến làng chú bé Gióng. Nghe thấy tiếng loa rao, Gióng bỗng dưng ngồi dậy rồi cất tiếng nói với mẹ rằng: “Mẹ ra gọi sứ giả vào đây cho con!”. Bà mẹ rất ngạc nhiên khi nghe thấy cậu con trai cất tiếng nói sau ba năm không biết nói biết cười. Nhưng thấy con quả quyết như vậy, bà mẹ cũng chiều ý con đi gọi sứ giả vào. Khi sứ giả bước vào, Giọng liền dõng dạc nói rằng: “Ông về bảo với nhà vua rèn cho ta một con ngựa sắt, một thanh gươm sắt, một áo giáp sắt và một nón sắt, ta sẽ đánh đuổi giặc dữ cho!”

Sứ giả lập tức về tâu vua. Vua lập tức cho thợ rèn ngựa, gươm, áo giáp và nón bằng sắt như lời Gióng nói.

* Đoạn 3:

Kể từ khi nói chuyện với sứ giả, Gióng ăn nhiều lắm, mẹ nấu thế nào cũng ăn hết sạch. Nhà hết gạo, bà con trong xóm làng cùng nhau thổi cơm nuôi Gióng ăn. Khi quân sĩ khiêng ngựa sắt đến làng, thì Gióng liền vươn vai biến thành một chàng trai cao to sừng sững, sức khỏe phi thường. Gióng bước ra khỏi nhà rồi hét lên: “Ta là tướng nhà trời!”

* Đoạn 4:

Thế rồi, Gióng mặc áo giáp sắt, từ biệt mẹ và nhảy lên ngựa. Chỉ trong chớp mắt, ngựa đã xông đến đồn giặc Chưa đầy một buổi, Gióng đã diệt xong quân giặc.

Diệt giặc xong, Gióng cưỡi ngựa đến chân núi Sóc Sơn. Rồi cả người lẫn ngựa bay thẳng lên trời.