* Đoạn 1:
Ở vương quốc nọ có một vị vua rất giàu có. Nhà vua nuôi một chú chim họa mi. Tiếng hót của nó trong như pha lê. Vua yêu thương và rất tự hào vì có họa mi trong lâu đài.
* Đoạn 2:
Biết vua thích nghe tiếng chim họa mi hót, một hôm có người đem tặng vua một chú chim họa mi máy. Mình chú ta dát kim cương lấp lánh. Hễ vặn dây cót là chim hót, cái đuôi vẫy vẫy óng ánh sợi vàng sợ bác. Những chú chim bình thường chỉ hót được một chút, chim họa mi máy có thể hót được ba mươi lần liên tục. Sự xuất hiện của chú chim máy làm mọi người vô tình quên mất họa mi. Chú ta buồn bã bèn quay về chốn rừng xanh.
* Đoạn 3:
Một ngày nọ, chim máy đang hót bỗng có tiếng kêu đánh “cạch” trong bụng, rồi chim ngừng hót. Người thợ sữa chứa tháo tung chim máy ra để sửa. Thế nhưng chẳng cách nào quay về như xưa. Tiếng chim máy bây giờ nghe rèn rẹt, rèn rẹt….
* Đoạn 4:
Vài năm sau, nhà vua lâm bệnh, khó qua khỏi. Không có họa mi bên cạnh, vua lại càng nhớ tiếng hót của chim hơn. Một hôm, nhà vua bỗng thấy có bóng họa mi ở khung cửa sổ lâu đài. Con chim bé nhỏ nghe tin nhà vua ốm nặng đã bay về… Tiếng hót trong trẻo như pha lê đầy cảm xúc khiến nhà vua tỉnh lại:
- Cảm ơn họa mi yêu quý! Ta vô tình để chim ra khỏi hoàng cung, vậy mà chim vẫn quay về, cứu ta khỏi tay Thần Chết.
- Tôi không bao giờ quên giọt nước mắt của nhà vua đã nhỏ trong lần đầu tiên nghe tôi hót – Họa mi đáp.