Lâu lắm rồi tôi ko có dịp về quê thăm bà ngoại. Hôm nay là kì nghỉ nên mẹ cho tôi về thăm bà ngoại . Dọc đường đi tôi vô cùng hồi hộp , ko biết bà ngoại bây giờ bà có hay ốm ko nhỉ ? Con chó Vàng và con mèo mướp của bà đã lớn thế nào rồi nhỉ ? Kia rồi ! Xa xa thấp thoáng sau rặng tre là bà ngoại . Bà ơi ! Cháu về thăm bà nè ! Bà giật mình ngẩng đầu lên , bà mỉm cười tươi nhìn tôi , miệng bà bỏm bẻm nhai trầu . Tôi ôm trầm lấy bà , mùi trầu ngai ngái thơm thơm của bà như quện vào người tôi . Tôi chợt nhận ra bà rất quan trọng đối với tôi . Tôi hứa với bà tết hoặc những ngày nghỉ 2,3 ngày tôi sẽ xin mẹ tôi cho về thăm bà .
Lâu lắm rồi tôi ko về quê thăm bà tôi. Đã đến kì nghỉ hè tôi được về quê thăm nội . Lúc đi tôi vô tình nhớ lại ***** béc dê và chú mèo trắng muốt của nội bây giờ ra sao ...................................
tớ viết được 1 tẹo thôi nhé bạn viết tiếp nhe
Vừa đi học về, em thấy trong hôm nay có nhiều tiếng cười, tiếng nói sao thân thuộc đến thế. A! chị gái em về. Em chạy vội vào nhà, hai chị em ôm chầm lấy nhau mừng rỡ, bố mẹ nhìn chúng em và cười trìu mến.
Nhà em có hai chị em và em là con út trong gia đình. Khi em còn nhỏ, giây phút em cảm thấy mong chờ và hạnh phúc nhất trong một ngày đó là những bữa cơm cả gia đình quây quần, kể những câu chuyện vui trong ngày và những tiếng cười giòn tan quên đi mọi âu lo, vất vả của cuộc sống. Giờ đây, chị gái em đã tốt nghiệp cấp 3 và đi du học xa nhà. Mỗi năm chị chỉ về thăm nhà vào dịp hè. Dù khi chị ở nhà đôi lúc hai chị em chí chóe cãi nhau, nhưng khi chị đi xa em rất nhớ chị.
Kì nghỉ hè của hai chị em bắt đầu bằng cuộc dạo chơi vòng quanh những con phố nhỏ, mua những cuốn sách hay hoặc mua sắm những món đồ nho nhỏ để chị mang đi xa làm kỉ niệm. Những con phố nhỏ khi trời vào hạ dường như nóng nực hơn, que kem mát lạnh trên phố Tràng Tiền giúp chúng em xua tan mọi oi bức. Bao kỉ niệm tuổi thơ ùa về trong tâm trí em, về những ngày hè, hai chị em được bố cho chọn những món quà như phần thưởng sau một năm học tập vất vả.
Những ngày hè trôi qua thật mau, thoáng chốc đã đến ngày chị phải trở lại trường để học tập. Ngày chị đi, cả nhà ra sân bay mà lưu luyến không rời. Chị dặn em cần cố gắng học thật tốt, còn em thầm mong ở nơi xa chị sẽ luôn giữ gìn sức khỏe để cả gia đình được an lòng. Chị sẽ mãi là người bạn thân thiết nhất với em.