Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và đồng ruộng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em.
Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập trong hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới.
Sáng sớm, làn sương mỏng như khói vẫn còn vương vấn trên mặt đất. Phía trời đông anh ánh sắc hồng phơn phớt. Mặt trời đã mọc. Bầu trời sáng dần và không khí ấm hẳn lên, báo hiệu mùa xuân đã bắt đầu.
Con đường làng vốn im lìm nép dưới bóng tre, sáng nay cũng rộn lên tiếng chim lảnh lót. Chích chòe, sáo sậu, chào mào… đua nhau chuyền cành. Cả những chú chim sâu bé bỏng cũng vui vẻ nhảy nhót tìm sâu trong vườn rau, luôn miệng kêu tờ rích… tờ rích… Đàn chim én vun vút chao liệng trên cánh đồng rồi bay là là ngang ngọn tre.
Tiếng chim đã đánh thức mọi người. Đường làng nhộn nhịp bước chân. Một tốp thanh niên diện quần áo mới rủ nhau đi chơi xuân, tiếng cười nói râm ran. Hôm nay, bà nội em cùng các cụ trong xóm đi lễ chùa bên kia sông. Các bà mặc áo tứ thân thắt vạt, tay xách làn đựng hương hoa, miệng nhai trầu bỏm bẻm, nối nhau đi trên con đường mới đắp, cỏ xanh lún phún như mạ non. Dòng sông phẳng lặng như một tấm gương trong. Con đò từ từ rời bến, mặt nước xôn xao.
Cảnh vật quê em rạo rực sức sống và lòng người cũng náo nức, xao xuyến lúc xuân sang.
Những ngày cuối đông, cơn mưa phun cũng đang tất tưởi đi về nghỉ ngơi sau một mùa dài làm việc, để lại nhường chỗ cho tia nắng cuối đông mang đến cho muôn cảnh vật một sự ấm áp đầu xuân.
Sau một thời gian dài nghỉ đông, những cành cây khô héo nay đã đâm chồi nảy lộc, những con đường cũng đã được khoác lên một bộ áo của mùa xuân tràn đầy màu sắc. Sương tan, bầu trời trải đầy một màu xanh biếc, những cây non cũng vươn mình lên để đón lấy những ánh nắng hiếm hoi sau một mùa dài ảm đạm và rét mướt. Như để chứng minh cho sức sống mãnh liệt của mình, những cây cổ thụ gần như chết khô vào mùa đông lạnh giá, thì bây giờ cũng mặc sức vươn mình, đâm chồi, nảy lộc để chào đón sự trở lại của mùa xuân – mùa của đất trời tươi mới – mùa của sự bắt đầu – và mùa của ấm áp, hạnh phúc.
Những chú chim thi nhau ca hát, chuyền cành, nhảy nhót làm cho cảnh vật mùa xuân càng thêm đậm đà hương vị tươi vui. Những chú chim non đang vươn mình ra để đón nắng, như muốn nuốt lấy những tia dinh dưỡng hiếm hoi để thân thể cứng cáp hơn, còn những chú chim mẹ chim bố thì đua nhau đi tìm thức ăn sau một mùa đông nghỉ ngơi trong rét mướt.
Nếu nói mùa đông là mùa nghỉ ngơi, là mùa già cỗi của muôn loài thì mùa xuân chính là mùa của sự sinh sôi, của sự phát triển. Đâu đó, trong khu vườn bé nhỏ đầy sắc hương, những chú ong chăm chỉ đi tìm hoa lấy mật, những nàng bướm kiêu kì mặc lên mình những bộ cánh xinh đẹp như muốn đi dự lễ hội sắc màu cùng thiên nhiên, những bông hoa e ấp khoe lên như nụ hoa mới chớm mang vẻ đẹp như những cô gái mười sáu đôi mươi.
Mùa xuân cũng là mùa của tình yêu, mùa của những cuộc hội ngộ, và mùa của đoàn viên. Đối với những người con xa nhà thì mùa xuân chính là mùa ấm áp, mùa bên gia đình, mùa của người thân. Mùa xuân mang đến hương vị tết – hương vị quê nhà.
Xuân đến, con người cũng như rộn rang hơn, những bước chân cũng nhanh hơn, phiên chợ quê cũng đông đúc nhộn nhịp hơn, tất cả như muốn hòa vào bức tranh đầy sinh động của một mùa xuân mới. Nếu mùa xuân mang đến cho cảnh vật sức sống thì nó cũng mang đến cho con người sư hồi sinh, sự bình yên và ấm áp. Chúng ta ai cũng trả qua một mùa hè sôi động hết mình như chính tuổi trẻ vậy, và rồi đến với một mùa thu đầy sự trải nghiệm và rồi bước sang một mùa đông cằn cỗi, đầy nỗi thương tâm, vì vậy mùa xuân chính là cho chúng ta một cái bắt đầu lại, một cái quay đầu cho những gì đã đi qua, một cái thương nhớ cho những hồn xưa năm cũ, một cái hồi tưởng cho những vấn vương, và quan trọng nhất chính là một sự bắt đầu cho một tương lai mới.
Mùa xuân – mùa của lộc non, mùa của thắng lợi, mùa của sự bắt đầu và mùa của sự sinh sôi.
Mùa xuân người cầm súng
Lộc dắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao
Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và đồng ruộng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em.
Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập trong hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới.
Sáng sớm, làn sương mỏng như khói vẫn còn vương vấn trên mặt đất. Phía trời đông anh ánh sắc hồng phơn phớt. Mặt trời đã mọc. Bầu trời sáng dần và không khí ấm hẳn lên, báo hiệu mùa xuân đã bắt đầu.
Con đường làng vốn im lìm nép dưới bóng tre, sáng nay cũng rộn lên tiếng chim lảnh lót. Chích chòe, sáo sậu, chào mào… đua nhau chuyền cành. Cả những chú chim sâu bé bỏng cũng vui vẻ nhảy nhót tìm sâu trong vườn rau, luôn miệng kêu tờ rích… tờ rích… Đàn chim én vun vút chao liệng trên cánh đồng rồi bay là là ngang ngọn tre.
Tiếng chim đã đánh thức mọi người. Đường làng nhộn nhịp bước chân. Một tốp thanh niên diện quần áo mới rủ nhau đi chơi xuân, tiếng cười nói râm ran. Hôm nay, bà nội em cùng các cụ trong xóm đi lễ chùa bên kia sông. Các bà mặc áo tứ thân thắt vạt, tay xách làn đựng hương hoa, miệng nhai trầu bỏm bẻm, nối nhau đi trên con đường mới đắp, cỏ xanh lún phún như mạ non. Dòng sông phẳng lặng như một tấm gương trong. Con đò từ từ rời bến, mặt nước xôn xao.
Cảnh vật quê em rạo rực sức sống và lòng người cũng náo nức, xao xuyến lúc xuân sang.