Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: “Tưởng đến vẻ mặt rầu rầu và sự hiền từ của mẹ tôi, và nghĩ đến cảnh thiếu thốn một tình thương ủ ấp từng phen làm tôi rớt nước mắt, tôi toan trả lời có. Nhưng, nhận ra những ý nghĩa cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch của cô tôi kia, tôi cúi đầu không đáp. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến... Mặc dầu non một năm ròng mẹ tôi không gửi cho tôi lấy một lá thư, nhắn người thăm tôi lấy một lời và gửi cho tôi lấy một đồng quà.” (Ngữ văn 8, tập một, NXB Giáo dục Việt Nam – 2018, tr.16) 1. Đoạn trích trên nằm trong văn bản nào? Của ai? Nêu xuất xứ của văn bản đó. 2. Đoạn trích trên là suy nghĩ của ai? Được nhắc đến trong hoàn cảnh nào? 3. Vì sao khi nghĩ về mẹ, Hồng lại “rớt nước mắt”? 4. Xác định và gọi tên một trường từ vựng có trong đoạn trích. 5. Em hiểu như thế nào là “tha hương cầu thực”? Qua đó, em hiểu gì về mẹ bé Hồng? 6. Xác định các từ ngữ liên kết được nhà văn sử dụng trong đoạn trích.