Tập làm văn lớp 6

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Đặng Minh Quý

Đề bài : Hãy tả một lễ hội ở quê hương em hoặc một khu di tích lịch sử mà em đã được đến hoặc được xem.

Phan Thùy Linh
9 tháng 2 2017 lúc 19:00

Vào đầu tháng ba âm lịch là quê em ai nấy đều rộn ràng chuẩn bị đi dự lê hội Phủ Giầy. Theo bố em kể lại thì hàng năm cứ đến ngày mồng 6 tháng 3 âm lịch là ngày tưởng nhớ Công chúa Liêu Hạnh ở làng Kim Thái, Vân Cát, Vụ Bản, cách làng em khoảng 10 cây số.

Sáng nay cả nhà dậy rất sớm, ăn cơm hãy còn tối đất để chuẩn bị đi lễ hội. Mọi người ăn mặc rất chỉnh tề, bố em thì mặc áo the, khăn đóng, mẹ em mở hòm lấy cái áo cưới từ ngày xửa, ngày xưa ra mặc trông trẻ hẳn ra. Em và bé Ti thì “diện” bộ đồ mới nhất.

Ra đến đường cái đã thấy từng đoàn người, vừa đi vừa cười nói vui vẻ, gia đình em cũng nhập bọn đi cho vui chân.

Khoảng 8 giờ thì đến Phủ Dày. Chao ơi, mọi con đường đi vào đền thờ chính đều đông nghịch những người, ô tô, xe máy bóp còi inh ỏi nhưng cứng không thể chạy nhanh được vì đường tuy rộng nhưng hàng hóa bày ra hai bên đường làm tắc nghẽn lối đi .

Có lúc mẹ em phải bế bé Tin lên để len qua chỗ đông, còn em phải nắm chặt tay bố kẻo bị lạc.

Đến trước ngôi đền chính đông nghẹt những người ăn mặc khăn áo sặc sỡ, vừa đi vừa múa hát.

Đền chính là một dãy nhà đồ sộ cỏ ba gác chuông, càng đi vào sâu càng thấy cảnh uy nghiêm, lộng lẫy những đồ thờ sơn son thếp vàng rực rỡ ẩn hiện trong khói hương nghi ngút.

Thật ra em không thể nhìn thấy hết được quang cảnh của đền thờ trên khu đất rộng, bố dắt đi đến đâu em biết đến đấy, qua những đồ vật trang trí khác hẳn với nhà mình. Cho nên lúc đầu bước vào là nhìn thấy cái gì cũng lạ.

Sau khi ở đền chinh ra, bố em dẫn chúng em đến thăm khu lăng mộ của bà Chúa.

Ôi thật là đẹp, bố em kể rằng trước kia bà báo mộng cho vua sinh hoàng tử, cho nên nhà vua đã cho mang đá ngũ sắc và nhiều gỗ quý ở Huế ra xây dựng thành một lăng tẩm rất to lớn và đẹp.

Chỉ cách xa một khu đất, người ta luôn xây ở đó một hình tháp cao đồ sộ, có chữ bằng đông: “Tổ quốc ghi công” trên ngọn lửa cũng khắc chạm bằng đồng, để ghi nhớ công ơn liệt sĩ đã hi sinh cho nền độc lập của quê hương, đất nước.

Trước khi ra về chúng em còn được vào làng Kim Thái xem ngôi đền nhỏ, nhưng bên canh đó có cây chuối thần mà trước đây vài năm nó nở ra buồng có từ 120 đến 150 nải.

Đi qua dãy chợ bán hàng bố em mua cho hai anh em mỗi đứa một cái trống ếch, đánh kêu “bông bông” rất vui tai.

Ra về đi được một quãng xa em còn quay lại nhìn phong cảnh Phủ Dày sao mà nguy nga, đồ sộ đến thế.

Như vậy là đã bao đời nay những người thợ nề, thợ mộc đã góp công xây dựng nên một khu di tích lịch sử về bà Chúa Liễu Hạnh, và là vẻ đẹp của quê hương Nam Định mà nhiều người đi xa thường nhớ tới.

Lưu Hạ Vy
9 tháng 2 2017 lúc 19:34

Chuyến đi thăm chùa Hương cùng với ông bà, cha mẹ cách đây đã hơn một năm nhưng em vẫn nhớ như in vẻ đẹp thần tiên của phong cảnh Hương Sơn.
Mùng sáu tháng Giêng, chùa Hương bắt đầu mở hội. Du khách từ khắp miền đất nước nườm nượp đổ về đây để lễ Phật và thưởng ngoạn khung cảnh thiên nhiên sơn thủy hữu tình hiếm có. Hương Sơn quả là một kì quan mà Tạo hóa đã hào phóng ban tặng cho con người.
Ngồi trên con đò xuôi bến Đục, em khoan khoái đưa tay khoát nước. Nước suối Yến mát lạnh. Thỉnh thoảng, một chú chim bói cá màu xanh cánh trả cụp cánh lao vút như một mũi tên xuống dòng nước trong văn vắt, nhìn thấy rõ rong rêu mọc ven bờ. Trước mắt em là dãy núi tím biếc trập trùng, ẩn hiện trong màn sương lãng đãng. Những con đò nối đuôi nhau chở du khách vào đền Trình dưới chân núi.
Đường lên chùa gập ghềnh, quanh co và khá dốc nhưng hầu như không ai thấy mệt. Các cụ bà đầu đội khăn, mặc áo dài nâu, quần thâm, cổ đeo tràng hạt, tay chống gậy vừa đi vừa niệm Nam mô, bước chân vẫn dẻo dai, chẳng kém thanh niên.
Em theo ông bà, cha mẹ đi từ chùa Ngoài vào chùa Trong, thăm chùa Giải Oan, lên tới chùa Thiên Trù… Chùa nào cũng cổ kính, uy nghi, trầm mặc trong khói hương nghi ngút. Không khí lễ hội vừa náo nhiệt lại vừa thành kính, thiêng liêng. Đến đây, mọi người đều có chung cảm giác là trút bỏ được những phiền lụy của cuộc sống đời thường, tâm hồn lâng lâng, thanh thản.
Dòng người nối đuôi nhau trên những con đường hẹp, chon von theo vách đá. Tiếng suối róc rách văng vẳng đâu đây hòa với tiếng mõ, tiếng chuông ngân nga trong khoảng không êm đềm, tĩnh lặng. Lúc mỏi chân, du khách tạt vào quán lá, uống một bát nước lão mai lại thấy khỏe khoắn hẳn ra, vui vẻ tiếp tục cuộc hành trình.
Động Hương Tích được mệnh danh là Nam thiên đệ nhất động.
Lên đến đây, từ trên cao nhìn xuống, cả bầu trời, mặt đất thu gọn trong tầm mắt. Ruộng nương trông bé như bàn tay. Rừng mơ, rừng mận nở hoa trắng xóa cả vùng đồi núi xung quanh.
Động ăn sâu trong lòng núi, trông giống như một chiếc hàm rồng khổng lồ. Lòng động phẳng và rộng, có thể chứa mấy trăm người. Ánh đèn, ánh nến lung linh, những nhũ đá, cột đá muôn hình vạn trạng, lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Nào hòn Cậu, hòn Cô, nào nong tằm, né kén, nào cây bạc, cây vàng… Khách hành hương lầm rầm cầu nguyện, mong một cuộc sống bình an, no đủ và hạnh phúc.
Hai ngày liền mới thăm hết được phong cảnh Hương Sơn. Lúc lên xe ra về em ngoái đầu lại lưu luyến ngắm nhìn. Xa xa, nơi những dãy núi trập trùng, sương bốc lên mù mù như khói tỏa. Khung cảnh đẹp như trong mơ, làm say lòng biết bao du khách.
Tạm biệt Hương Sơn! Hẹn ngày gặp lại!


Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Phương Mai
Xem chi tiết
NO NAME
Xem chi tiết
Bảo Nguyễn
Xem chi tiết
Hà Trang
Xem chi tiết
Phúc Trần
Xem chi tiết
(=Tinh Nhi =)
Xem chi tiết
Gấu con cute
Xem chi tiết
Nguyễn Hồng Giang
Xem chi tiết
Do Cao
Xem chi tiết