mik phải tưởng tượng ra
Vd mik và nga đã xảy ra xích mích với nhau(nêu cuộc đối thoại cho hấp dẫn)
mik đổ tội cho nga là lấy bút của mik
.......(kể ra cho hấp dẫn)
-Trong h ... ,mình được cô giáo khen
- Ra chơi,huyênh hoang với ban bè
- Biết là tiết sau kiểm tra nhưng không học
- Cô giáo bước vào lớp, ra đề
-Đề khó (vì không ôn bài)
- Nhìn quanh lớp, các bạn đang miệt mài làm
- Lo lắng, trả lời lung tung vào bài kiểm tra
- 15' sau, cô giáo thu bài
- Cuối h, buồn khi biết mình bị điểm kém
- Rút ra bài học quý giá cho bản thân
Tối thứ bảy hàng tuần, tôi đều được bà kể cho nghe truyện ngày xưa. Trong đó có những câu chuyện ngụ ngôn tuy ngắn nhưng thật hay và bổ ích, giúp con người thấy được nhiều bài học trong cuộc sống. Hôm nay, bà đã kể cho tôi chuyện “Ếch ngồi đáy giếng”.
Bà nội tôi thuộc rất nhiều ca dao, tục ngữ, thành ngữ... Vì thế khi nói chuyện bả hay chêm vào đó những câu tục ngữ lạ mà tôi không hiểu. Những lúc như thế bà lại cặn kẽ giảng giải. Hôm nay, bà nói về câu tục ngữ “Ếch ngồi đáy giếng” chỉ những kẻ dù hiểu biết rất cạn hẹp nhưng lúc nào cũng huyênh hoang, tự đắc. Rồi để giải thích cho tôi hiểu hơn, bà kể lại cho tôi nguồn gốc câu thành ngữ ấy.
Ngày xưa, có một chú ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống ở đó lâu ngày nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh nó chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ... nên tưởng rằng mình là to là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi nó kêu làm vang động cá cái giếng nhỏ, khiến những con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, nó thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ểch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng nó cả. Thế nên, một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huyênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, nó cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Nó đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng nó thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của nó. Nó đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đã bị giẫm bẹp. Thế là hết đời một con ếch ngông nghênh.
Nghe câu chuyện bà kể, tôi thấy chú ếch con thật đáng chê trách. Những người trẻ, ít kinh nghiệm, hiểu biết nhưng lại là những người có tính cách hung hăng, huyênh hoang, ngông nghênh nhiều nhất. Có lẽ vì còn chưa hiểu biết nhiều nên họ mới làm những việc kém hiểu biết. Vì thế, những người trẻ tuổi phải cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, không chỉ trong sách vở mà còn nhiều lĩnh vực khác, không chủ quan hay kiêu ngạo. Những tính cách đó chỉ làm hỏng một con người mà thôi, đôi khi còn làm cho người khác bị tổn thương nữa.
Bao giờ kể chuyện xong bà cũng giúp tôi rút ra những bài học quí báu, không cao sang, xa vời mà rất thực tế, gần gũi. Tôi luôn lắng nghe những điều bà dặn để áp dụng vào cuộc sống. Bản thân tôi cũng như tất cả mọi người, không ai là hoàn hảo nên luôn phải học hỏi lẫn nhau, những khiếm khuyết của mình sẽ được tri thức của người khác bổ sung và ngược lại. Do đó, không được giấu điểm yếu kém. Bà còn bảo tôi phải học thật chăm để không bị kém hiểu biết, có như thế mới không suy nghĩ hay hành động thiếu hiểu biết. Quả thực những điều bà dặn dò tôi đòi hỏi một sự cố găng nỗ lực và tự giác rất lớn nhưng dù thế nào tôi cũng không thể để mình như chú ếch ngồi đáy giếng được.
Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng của ông cha ta thật sâu sắc: Nói chuyện của loài vật nhưng mục đích là nói chuỵện loài người. Bất kì ai khi đọc truyện cũng sẽ tự rút ra được cho mình bài học cần thiết và bổ ích.
# tham khảo nha#
Mình không chắc đâu!
Có sai cho mình xin lỗi
vào thứ 2,mình nhặt được tờ 2 nghìn,đúng là may mắn các bạn nhi.cuối cùng cũng tới lớp:
-ê ! xem đây mà thấy mình hên chưa.!
Tùng tùng tùng...lại phải vào học,mình mới huênh hoang 1 tí mà!
trời ơi!mình để quên khăn quàng ngoài ghế rồi !phải chạy ra lấy mới được!
khi mình lấy xong,muốn xem lại tờ tiền may mắn của mình 1 lần nữa.thế là mở cặp ra .Trời ơi,đâu hết cả rồi?thế là mình khóc huhu ở đó.
bài học:không nên huênh hoang,kiêu ngạo.
MB: Khi hc xong bài "Ếch ngồi đáy giếng" thì em lại nhớ đến cái ần cư xử ko đúng với anh.
TB: Hôm đó, em lm vỡ cái bình mà anh yêu thích nhất." Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà chắc ko sao đâu"- Em nghĩ bụng. Em liền thu dọn các mảnh vỡ của chiếc bình và kiếm chỗ cất chúng. Anh về và ko thấy chiếc bình anh liền hỏi em. Em liền giả vờ như ko biết và đổ tội cho con mèo chạy qua lm vỡ. Anh em với giọng đầy nghiêm khắc nói:"Anh nghĩ là ko phải như vậy bởi con mèo vẫn còn ở trong chuồng". Em liền cãi lại:"Buổi sáng em mới mở ra cho nó thoải mái."Anh ko tin"- Anh em quả quyết trả lời. Em với giọng đầy tức giận và nói:"Anh ko tin thì anh cứ đổ tội cho em đi, anh nghĩ anh là ai chứ!" Em vội vã chạy vào phòng mình. Đêm đó, em ngủ ko yên cứ nghĩ đi nghĩ lại về chuyện cái bình. Em cảm thấy có lỗi và liền chạy qua phòng anh kể hết sự thật và xin lỗi. Anh em chỉ nhìn em và nói:" Chỉ cần em biết nhận lỗi thì mọi thứ sẽ ko sao hết."
KB: Em rất hối hận khi đã cư xử với anh như vậy và rút ra bài học cho riêng mình.
Tick giùm mình nha bn