1_Dàn bài.Mở bài -Giới thiệu về bản thân (vài nét sơ lược).
- Nói về món quà bất ngờ mà mình được nhận trong ngày sinh nhật.
.Thân bài - Kể về những món quà sinh nhật mọi khi thường được nhận.
- Kể diễn biến sự việc được tặng món quà bất ngờ.
-Tả về món quà đó với niềm say sưa, phấn khởi.
- Nêu tâm trạng của mình khi được nhận quà, hiểu được tình cảm của người tặng.
Kết bài - Nêu giá trị, ý nghĩa của món quà với mình.
- Tình cảm dối với người tặng món quà.
2. Dàn bài chi tiết
Mở bài
- Giới thiệu về bản thân: Gia đình em không khá giả nên không hay tổ chức sinh nhật. Vào dịp sinh nhật, em thường được bố mẹ chiêu đãi những món ăn khoái khẩu.
- Giới thiệu về món quà: Sinh nhật năm nay, bố mẹ làm em ngạc nhiên, bất ngờ, xúc động bởi một món quà mà em ao ước từ lâu nhưng không nghĩ là mình có được.
Thân bài - Kể về tâm trạng ngày sinh nhật:
+ Cảm thấy bình thường như mọi khi vì biết gia đình không khá giả, bố mẹ là công nhân nên không bày vẽ sinh nhật tốn kém.
+ Một vài người bạn thân có nhắc đến sinh nhật của mình và đòi mình phải khao chè.
-Kể về ngày sinh nhật và món quà bất ngờ
: + Vào đúng ngày sinh nhật, các bạn thân tặng quà: bút, cặp tóc...
Em mời các bạn đi ăn chè bằng tiền tiết kiệm.
+ Khi về nhà, nghĩ rằng sẽ được mẹ chiêu đãi món phở bò mà em rất thích.
+ Về đến nhà, cả nhà đã đợi sẵn bên nồi phở bốc khói nghi ngút. Trước khi ăn, bố mẹ bảo sẽ tặng mình một món quà thú vị.
+ Bố mẹ bảo em nhắm mắt lại và dẫn em đến góc học tập.
+ Khi em mở mắt ra thì thấy trước mặt là một dàn vi tính mới tinh.
+ Em vô cùng ngạc nhiên và hạnh phúc. Em cảm nhận được tình yêu vô bờ bến của bô" mẹ dành cho mình.
+ Em xúc động muôn khóc vì bố mẹ đã dành dụm, lao động vất vả cho em phương tiện học tập tốt nhất.
+ Em hứa với bố mẹ sẽ học thật chăm chỉ để xứng đáng với sự chăm sóc của bố mẹ.
Kết bài — Khẳng định đó là món quà em yêu quý, trân trọng.
- Nhờ món quà ấy, em được giải ba thi Tin học trẻ không chuyên cấp Huyện.
Đối với mỗi người, ngày sinh nhật luôn là ngày quan trọng. Đó là ngày bạn cất tiếng khóc chào đời, và là ngày gia đình bạn đón một thành viên mới. Vào ngày sinh nhật ai cũng thích được tặng quà và được nhận những lời chúc tốt đẹp từ gia đình, người thân, bạn bè. Năm nay tôi đã 14 tuổi, đã trải qua 14 sinh nhật, nhưng thực sự những cảm xúc trong tôi vẫn còn đọng lại vào ngày sinh nhật năm tôi học lớp 3.
Tôi xa bố mẹ từ nhỏ, cũng vì điều kiện gia đình khó khăn. Tôi ở với bà ngoại, bà là người chăm lo cho tôi từng ngày, từng bữa ăn, giấc ngủ. Mặc dù nhớ bố mẹ lắm nhưng luôn có bà ở bên nên tôi cũng được an ủi phần nào. Tôi còn nhớ năm học lớp 3, tôi thấy mình cũng người lớn hơn những bạn cùng lứa tuổi, cũng bởi vì tôi phải tự lập. Hồi đó, thỉnh thoảng bố mẹ hay gửi quà Hà Nội về cho tôi, nào là quần áo mới, sách vở mới, tôi thích lắm! Tôi là con gái nhưng cũng không thích chơi đồ chơi như các bạn cùng lứa tuổi, thứ tôi thích nhất chỉ là một con búp bê để tôi có thể thường xuyên may quần áo cho nó mặc. Sở thích của tôi là khâu vá chứ không phải tôi thích búp bê đâu.
Tôi đã từng ước giá như mẹ tặng tôi con búp bê vào ngày sinh nhật thì tôi sẽ vui biết nhường nào. Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng không dám nói với ai, bởi tính tôi cũng không thích đòi hỏi. Dần dần, đến ngày sinh nhật tôi, bố mẹ tôi vẫn gọi điện chúc mừng sinh nhật tôi như mọi lần và bà tôi thì mua chút hoa quả, bánh kẹo về nhà để tôi mời các bạn hàng xóm sang chung vui. Đến 9h tối, khi các bạn và tôi đang nói chuyện rôm rả thì bà ngoại tôi bỗng nhiên đi vào buồng ngủ lấy ra một cái hộp rất to. Tôi và các bạn đã ồ lên một tiếng rất lớn và thi nhau hỏi bà “Bà ơi, hộp gì đây ạ?”. Bà tôi đã chậm rãi trả lời. Đây là quà sinh nhật bố mẹ gửi cho tôi từ Hà Nội về. Tôi thực sự rất bất ngờ và sung sướng bóc hộp quà ấy. Và càng ngạc nhiên hơn khi trong chiếc hộp ấy là một con búp bê vô cùng dễ thương, tôi đã hét lên vì sung sướng. Tôi hỏi bà ngay “Bà ơi, sao bố mẹ cháu biết cháu thích búp bê ạ?”. Bà nói với tôi: “Có một lần, cháu ngủ mơ nói là: Bố mẹ ơi, con thích búp bê chứ không thích quần áo đâu”. Lúc đó bà chưa ngủ, nên khi mẹ gọi điện cho bà hỏi cháu thích được tặng gì vào ngày sinh nhật, bà đã nói là cháu thích búp bê. Và bố mẹ cháu đã mua con búp bê này vào lần trước khi về thăm cháu rồi đưa cho bà nói rằng sẽ tặng cháu vào ngày sinh nhật.
Khi đó, tôi đã hiểu ra vấn đề. Tôi cảm thấy xúc động vô cùng, vì bà và bố mẹ đã dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất vào ngày mà tôi được sinh ra. Những cảm xúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong tôi cho đến tận bên giờ. Con búp bê đó là món quà mà tôi thích nhất, tôi gọi đó là “Món quà của tình yêu thương”.
Trong lòng tôi biết ơn công lao của bà và bố mẹ vô cùng. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn là niềm tự hào của mọi người. Đối với tôi, dù bà hay bố mẹ có tặng món quà gì cho tôi đi chăng nữa thì họ vẫn luôn là những gì quý báu nhất trong cuộc đời tôi.
Hằng năm cứ đến ngày sinh nhật của em, ngày 23 tháng 6, bố em thường có mặt ở nhà để cùng chung vui. Năm nay bố bận đi công tác nước ngoài, không về kịp. Trước khi đi, bố có hứa sẽ gởi quà sinh nhật cho em trước một ngày. Chờ mãi từ sáng đến tối em vẫn không thấy món quà ý nghĩa mà bố em dành cho em nhân ngày sinh nhật lần thứ 12. Đêm đó em trằn trọc mãi không thể nào ngủ được, cứ nghĩa hay vì bận công việc mà bố quên ngày sinh nhật của mình rồi… Bao nhiêu giả thiết cứ đặt ra, rồi tự trả lời. Mệt quá, em thiếp đi lúc nào không biết.
Sáng sớm hôm sau, em còn đang mơ mơ màng màng thì có tiếng chuông cửa reng, reng. Em vội vàng ra mở cửa. Ôi chao! Một con gấu bông thật là to được cô thư kí của bố mang tới, kèm theo là một tấm thiệp thật là đẹp. Em cảm ơn và vội vàng mời cô vào nhà, cô bảo:
- Cô rất bận, hẹn cháu lúc khác. Cô chúc mừng cháu nhân ngày sinh nhật lần thứ 12, chúc cháu học giỏi, chăm ngoan và chóng lớn.
- Cháu cảm ơn cô, chiều nay 5 giờ cháu mời cô tới dự tiệc sinh nhật của cháu.
- Cảm ơn cháu, chiều nay chắc chắn cô sẽ tới.
Sau khi tiễn cô, em vào nhà bóc tấm thiệp ra, một tấm thiệp đầy ý nghĩa, mặt trước là một đóa hoa hồng vừa mới nở, mặt sau là những lời chúc tốt đẹp của bố.
Em sung sướng vô cùng, háo hức chờ cho đến giờ làm tiệc sinh nhật.